Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 651 - Chương 651: Ta Còn Có Hy Vọng Sao

Chương 651: Ta còn có hy vọng sao Chương 651: Ta còn có hy vọng sao

“Đúng rồi, buổi đấu giá ngày mai đã chuẩn bị thế nào?”

Hoàng Kiến Quốc lập tức hào hứng, “Đương nhiên đã chuẩn bị xong, nghe nói lần này bọn họ bỏ ra một nhóm lớn tài liệu cao cấp, lấy sự tích lũy mấy chục năm của chúng ta còn sợ không lấy được sao?”

“Chúng ta ở Hoa Hạ nhiều năm như vậy, tích lũy tài nguyên nhanh cũng vô dụng, công hội lớn khác cũng phải chú ý trước sau, chúng ta hoàn toàn không có sự lo lắng này, ai còn có thể giành được của chúng ta?”

Lưu Viễn Hương gật đầu, “Lời này không sai nhưng phải chú ý khiêm tốn một chút.”

“Yên tâm đi.” Hoàng Kiến Quốc tràn đầy tự tin nói xong, lại cầm chén trà uống một hơi cạn sạch, “Chúng ta âm thầm bồi dưỡng nhiều công hội như vậy, sẽ không có ai nghi ngờ Huyền Vũ.”

“Lần hội đấu giá này, chúng ta nhất định phải lấy được!”



Hơn nửa đêm, khó khăn lắm Giang Khải mới quay về thành chính khu 18.

Vốn hắn định quay về Chủ Thần công hội, nhưng nghĩ đến bây giờ Chủ Thần đã có rất nhiều người mới.

Mình người đầy bụi đất, áo mặc cũng mất, mình đầy vết đao còn thiếu một cánh tay.

Hình tượng này thật sự không phù hợp với một hội trưởng.

Suy đi nghĩ lại, Giang Khải quyết định logout về nhà trước, vậy lần sau online đã có thể khôi phục trạng thái.

Lại nói, đã lâu hắn không về nhà, cũng thấy nhớ Giang Anh, thuận tiện hỏi xem đại ca đã về chưa.

“Tiểu gia hỏa, ta phải logout một đoạn thời gian, ngươi muốn đến Chủ Thần công hội hay đến chỗ khác chờ ta?”

Tiểu gia hỏa nhảy xuống vai Giang Khải, chỉ về phía Chủ Thần công hội.

Giang Khải gật đầu, “Được, vậy ngươi đến đó chờ ta đi.”

Sau khi logout, thủ vệ ở cửa đăng nhập là mấy người mà Giang Khải không quen biết.

Không thấy Tô Lam Lam khiến Giang Khải thấy hơi tiếc nuối, nhưng dù sao bây giờ cũng là đêm khuya, người ta cũng thấy buồn ngủ.

Lấy xe đẹp ở khu vực dùng chung, Giang Khải quay về biệt thự Tĩnh Tâm hồ.

Lần trước quân đội lại thưởng hai căn biệt thự cho Giang Khải, hiện tại hắn đã có được ba căn biệt thự liền kề nhau, thậm chí quân đội còn giúp hắn xây tường vây xung quanh ba căn biệt thự này.

“Đoán chừng là Lộ Tuấn đại ca làm giúp.” Giang Khải quay lại căn biệt thự ban đầu, lấy chìa khóa

Vừa đi vào biệt thự đã có một cây gậy bóng chày đập thẳng vào mặt từ trong bóng tối.

Giang Khải vội vàng không kịp chuẩn bị, trực tiếp bị nện đến suýt hôn mê bất tỉnh.

Cạch một tiếng, đèn điện mở lên.

Giang Khải đỡ trán, mơ màng nhìn về phía tên lưu mạnh kia, lại thấy Giang Anh cầm cây gậy bóng chày hoảng sợ nhìn mình.

“Anh Tử, ngươi…”

Giang Anh vội vàng ném gậy bóng chày sang một bên, đi tới đỡ Giang Khải dậy, “Ca, ngươi sao thế? Ai đánh ngươi thành dáng vẻ này?”

Giang Khải tức giận đến mức suýt phun một ngụm máu ra ngoài.

“Ngươi cảm thấy ta dễ lừa vậy sao?” Giang Khải yếu ớt nói, “Ngươi làm cái gì vậy! Không phải có camera giám sát sao! Ngươi không thấy ta à?”

Giang Anh áy náy cúi đầu, “Ca, trước đó ta đang ngủ, vừa nghe được báo động dưới lầu thì ngươi đã mở cửa. Tối như bưng thế này, ta còn tường là người xấu nên…”

“Ta đi lấy đá cho ngươi chườm!”

Giang Khải kéo Giang Anh lại, “Có phải gần đây có người uy hiếp ngươi không?”

“Thật sự không có, Lộ Tuấn đại ca dặn ta phải luôn giữ cảnh giác…”

Lúc này Giang Khải mới yên tâm.

Tuy bị Giang Anh đánh một gậy nhưng Giang Khải cũng không nỡ trách mắng muội muội.

Hắn và đại ca đi hơn mấy tháng không về nhà, Anh Tử ở nhà một mình cũng khiến hắn thấy áy náy.

“Ca, sao ngươi về nhà muộn như vậy?”

Giang Khải lắc đầu, “Đừng nói nữa, bị trọng thương ở Quỷ Tinh, gãy mất một cánh tay, ta muốn online lại một lần nữa, vừa hay trở lại thăm ngươi một chút.”

“A? Vậy ngươi ở nhà thêm vài ngày đi, đã lâu lắm rồi ta không thấy ngươi và đại ca.”

“Đại ca còn chưa trở lại sao?”

“Chưa?” Anh Tử buồn bã lắc đầu, “Hắn cũng thật là, lại không có chút tin tức nào, ta nhờ Lộ Tuấn đại ca điều tra giúp ta một chút, Lộ Tuấn đại ca cũng nói không có tin tức của hắn, cứ như bốc hơi khỏi nhân gian vậy.”

Giang Khải thở dài một hơi, “Không phải đại ca bị Huyền Vũ bắt đi chứ… Không đúng, nếu Huyền Vũ bắt được đại ca chắc chắn sẽ đến tìm ta.”

“Kỳ quái…”

Giang Khải nhìn Giang Anh đang đau lòng, mỉm cười xoa đầu nàng, “Đại ca không ở đây, nhị ca ở lại với ngươi thêm mấy ngày, lần này ta ở nhà một tháng!”

“Ca, nửa tháng sau ta phải đến đại học Thượng Kinh. Ta đã thi đỗ đại học Thượng Kinh.”

“Hít… Học bá đúng là học bá, đúng, ta còn quen biết một người ở đại học Thượng Kinh, đến lúc đó ta đi cùng ngươi.” Giang Khải đột nhiên nghĩ đến Kỹ thuật ca, vì việc học của muội muội vẫn phải đi thăm hỏi một chút thì hơn.

“Các ngươi rời thành thế nào? Ta có thể đi theo không?”

“Có máy bay trực thăng quân dụng đón đi, nhưng bọn họ chỉ đón đi chứ không đưa về.”

Giang Khải suy nghĩ, có lẽ còn có cách khác để quay về, thật sự không được thì ở lại kinh thành một thời gian ngắn, chờ có cơ hội lại theo người quân đội quay về là được.
Bình Luận (0)
Comment