Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 699 - Chương 699: Nguyễn Ngữ Lại Mạnh Lên (2)

Chương 699: Nguyễn Ngữ lại mạnh lên (2) Chương 699: Nguyễn Ngữ lại mạnh lên (2)

“Trong giới thiệu chức nghiệp của ngươi có nhắc đến trạng thái của Hắc vô thường và Bạch vô thường, đã có hai loại trạng thái, trong thiên phú chắc chắn có hai loại hình thái tương ứng.” Giang Khải từ tốn nói, “Nhưng hai hình thái này thật sự khá ngầu…”

“Khải đội, chúng ta đã chuyển chức thành công, tiếp theo làm gì?”

Giang Khải suy nghĩ, “Âu Dương, ngươi ở lại công hội phối hợp với đám người lão Triệu, Hà Thi Thi đại diện Chủ Thần công hội tham gia lần săn giết Thủ vệ chi chủ này. Ta, lão Hồ và Nguyễn Ngữ còn có việc khác.”

Âu Dương Dịch nói, “Các ngươi xác định không dẫn theo ta? Ta có hai loại hình thái đó! Cực kỳ ngầu!”

Giang Khải không nhịn được cười nói, “Ta biết ngươi có hai hình thái, chờ sau này thời cơ chín muồi sẽ nói cho các ngươi biết. Ngoài ra, việc săn giết Thủ vệ chi chủ cũng không phải việc nhỏ, công hội chúng ta có quá ít Chiến Thần, nhiều thành viên như vậy không có ai dẫn dắt cũng không được.”

Âu Dương Dịch suy nghĩ, Giang Khải nói cũng có lý, việc săn giết Thủ vệ chi chủ là việc lớn nhất gần đây của Hoa Hạ, nguy hiểm và kỳ ngộ đều song hành, đây là khiêu chiến cũng là một kỳ ngộ của Chủ Thần công hội.

Rất nhiều thành viên đều mong kiếm được một vài điểm tích lũy công hội trong lần săn giết Thủ vệ chi chủ này.

“Được thôi, vậy các ngươi cẩn thận một chút.”

“Được!”



Giang Khải dẫn theo Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ tiến về khu vực không biết từ Thái Bình sơn đạo.

Giang Khải có sách trao quyền của quân đội, còn Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ thì lấy danh nghĩa cá nhân tiến vào khu vực không biết cần phải đăng ký bên ngoài.

Sau khi đăng ký, ba người tiến vào khu vực không biết.

Trong khu vực không biết còn có rất nhiều nơi nguy hiểm, ví dụ như khu vực sương mù này, dù hiện tại Giang Khải tiến vào bên trong e rằng cũng khó thoát khỏi vòng vây.

Vì để tránh chuyện giống như bỏ lỡ quốc chiến lần trước lại xảy ra, Giang Khải liền dẫn Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đến khu vực mà hắn từng hoạt động trước đó để lịch luyện.

Giang Khải ném Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ vào Xích Hổ cương lý, bản thân thì nghỉ ngơi ở bên cạnh.

Trong Xích Hổ cương lý có rất nhiều Kim trảo xích hổ quái sinh sống, loại dã thú này dung hợp nguyên tố kim, công kích rất sắc bén, cộng thêm bản thân thuộc về một loại hổ nên thân pháp nhanh nhẹn, lực lượng to lớn.

Mấu chốt là động một chút lại cùng lúc gặp được ba, bốn con!

Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ bị yêu cầu tác chiến một mình.

Nhưng điều khiến Giang Khải bất ngờ là, lúc hai người kia đối mặt với Kim trảo xích hổ bình thường lại rất nhẹ nhàng.

Sau khi Nguyễn Ngữ chuyển chức, thân pháp càng quỷ dị hơn trước đó, nhìn như lung lay sắp đổ nhưng tốc độ tinh xảo, di chuyển trong bốn trong mãnh hổ, trong miệng nói những lời ô uế giở trò với mãnh hổ, còn có ý đồ cưỡng ép một con trong số đó.

Cũng may móng vuốt của Kim trảo xích hổ sắc bén, con hàng này cũng biết lợi hại nên cuối cùng không có ý đồ xấu nữa.

Sau khi lỡ tay đánh giết bốn con Kim trảo xích hổ, Nguyễn Ngữ khóc ròng ròng, trong lúc vô tình nhìn sang sơn động trước mặt lại ngừng khóc, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ.

“Ngọn núi thật quyến rũ! Ca ca đến đây!”

Giang Khải thấy ánh mắt Nguyễn Ngữ không thích hợp, vội vàng lao đến trước mặt hắn ta phun ra phun sương phòng sói.

“Chỉ là phun sương phòng sói có thể ngăn cản ta theo đuổi hạnh phúc?”

Giang Khải vội vàng sử dụng một lần Thần uy quang hoàn, giải trừ trạng thái say rượu của hắn ta.

“ĐM, nguy hiểm thật, suýt thì con hàng này sẽ làm ra chuyện cay con mắt gì đó!” Giang Khải căng thẳng nói, “Hiện tại con hàng này đã không còn giới hạn trong sinh vật nữa sao? Đệt, quả nhiên sau khi chuyển chức dục vọng lại mạnh lên!”

“Dẫn lôi kiếp!”

Rầm rầm rầm!

Bên Hồ Ngôn đánh nhau đúng là “long trời lở đất”! Hắn ta lơ lửng giữa không trung, trên đỉnh đầu mây đen lôi điện dày đặc, từng đạo kinh lôi đánh xuống từ trên trời, nện vào trên người Kim trảo xích hổ.

Kim trảo xích hổ cũng xui xẻo, dung hợp nguyên tố kim trực tiếp khiến Dẫn lôi kiếp của Hồ Ngôn biến thành “tia chớp nhảy vọt”, công kích đơn thể biến thành công kích quần thể.

Hơn nữa trước đó Dẫn lôi kiếp của Hồ Ngôn tổn thương rất thấp, nhưng sau khi chuyển chức trong sấm sét của hắn ta ẩn chứa công kích chân khí, mấy lần công kích luân phiên trực tiếp đánh chết bốn con Kim trảo xích hổ!

“Xác Kim trảo xích hổ đốt cháy khét?” Giang Khải thu hồi chiến lợi phẩm, không khỏi lắc đầu, “Càng ngày càng nhiều xác đốt cháy khét.”

“Khải đội, Dẫn lôi kiếp phối hợp công kích chân khí này của ta có hiệu quả rất mạnh!” Hồ Ngôn có vẻ rất kích động, dù sao lúc trước hắn ta chỉ là một người phụ trợ siêu mạnh, hiện tại cuối cùng cũng có năng lực tác chiến độc lập.

Giang Khải cười nói, “Đúng là rất mạnh, lão Hồ, sau khi thực lực của các ngươi tăng lên, xác suất thành công dẫn Đông Ly trốn đi sẽ càng lớn hơn!”

Hồ Ngôn gật đầu thật mạnh, “Ta biết! Nguyễn quỷ, không mệt chứ, chúng ta tiếp tục!”
Bình Luận (0)
Comment