Chương 703: Quỷ dị Hồ Ngôn
Chương 703: Quỷ dị Hồ Ngôn
Đông Ly phát ra tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, cả khuôn mặt đã biến thành một con bạch hồ, thân thể của nàng cũng đang từng bước thoái hóa ra đặc điểm của bạch hồ.
Thấy cảnh này, đôi mắt đỏ au của Hồ Ngôn trợn lên, “Đông Ly, chống đỡ, ta đến cứu ngươi!”
Nhưng Hồ Ngôn vừa đến gần màn sáng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài!
“Đông Ly!”
Đông Ly cố gắng ngẩng đầu nhìn về phía Hồ Ngôn, trong mắt lóe lên vẻ dịu dàng, “Phu quân, thật xin lỗi, xem ra ta không cách nào tiếp tục ở cạnh ngươi… Có thể gặp được ngươi, đời này Đông Ly không tiếc…”
“Không!” Hồ Ngôn tan nát cõi lòng rống giận.
“Lão Hồ, đừng xúc động!” Giang Khải cau mày, nhìn chằm chằm màn sáng.
“Khải đội, nhanh cứu Đông Ly!” Hồ Ngôn vội quát lên.
Trong đầu Giang Khải nhanh chóng xoay chuyển, không ngờ kết giới khoa trương như vậy, một cường giả như Đông Ly e rằng cũng không cầm cự được bao lâu.
“Thử công kích màn sáng xem!” Giang Khải vội la lên.
“Vừa rồi lão Hồ đụng vào màn sáng hình như có một tầng bình chướng, chỉ cần phá vỡ bình chướng biết đâu có thể cứu Đông Ly ra!”
Chuyện cho tới bây giờ cũng không có cách khác.
“Khải đội, chúng ta toàn lực công kích!”
Nguyễn Ngữ uống mấy ngụm rượu, rút ra trường kiếm.
“Thái cực kiếm!”
Giang Khải thì vung ra Truy mệnh tôi lửa, “Siêu viễn xạ kích, Hình thái tổ hợp!”
Trước khi vũ khí của bọn họ chạm đến màn sáng, quả nhiên bị một tầng bình chướng trong suốt ngăn cản.
Chỉ có điều, hai người Giang Khải và Nguyễn Ngữ hợp tác căn bản không có cách nào phá vỡ tầng bình phong kia.
Hồ Ngôn còn muốn đến giúp hai người Giang Khải nhưng vừa nhấc người đã phun ra một ngụm máu, hai kích nặng trước đó khiến trạng thái của Hồ Ngôn cực kém.
Tuy lần thứ nhất thử đã xác nhận sự tồn tại của bình chướng, nhưng không đánh xuyên qua bình chướng.
Tình huống của Đông Ly càng ngày càng kém, vẻ mặt càng đau khổ, khàn cả giọng kêu thảm, đặc điểm nhân loại đang biến mất, sau lưng của nàng đã mọc ra năm cái đuôi hồ ly màu trắng.
Giang Khải cũng lòng nóng như lửa đốt, hô lên với Nguyễn Ngữ, “Nguyễn quỷ, sau khi bình phong này bị công kích sẽ có năng lượng dao động nhưng cũng sẽ nhanh chóng khôi phục, cho nên chúng ta nhất định phải dốc hết sức, phải một kích đánh nát bình chướng!”
“Người phục chế!” Giang Khải gọi ra người phục chế của bản thân, “Này, sắp không kịp nữa, dùng công kích mạnh nhất!”
Người phục chế nhìn thoáng qua Đông Ly vô cùng đau đớn ở trong màn sáng, hơi híp mắt lại, “Vậy nhất định phải dùng Hí mệnh chúng sinh!”
Giang Khải và người phục chế đồng thời bắn ra Diêm Vương lệnh, chia ra đánh xuyên qua bụng của mình!
Người phục chế phát động Hí mệnh chúng sinh, bản thể Giang Khải phát động hai kỹ năng lớn Dân liều mạng cộng thêm Hí mệnh chúng sinh.
“Vô thần chi địa!” Giang Khải đồng thời phát động Vô thần chi địa, cường hóa thuộc tính của đồng đội và bản thân.
“Si nhân thuyết mộng, mộng cảnh thành sự thật! Lực lượng tăng cường!”
Lúc này, trạng thái của Giang Khải đã được mở ra toàn bộ, đồng thời cũng tăng trạng thái của đồng đội lên lớn nhất.
“Nguyễn Ngữ, người phục chế, cùng công kích vào một vị trí đi, nếu không rất khó mở ra một cái lỗ!” Giang Khải hô lên, “Ta lấy Diêm Vương lệnh xác định vị trí!”
“Diêm Vương lệnh, Chủ thần chi nộ!” Giang Khải bắn ra Diêm Vương lệnh tôi lửa, Diêm Vương lệnh đụng vào trên bình chướng trong suốt kia, dựa vào kỹ năng của bản thân cũng không bị đánh bay ngay.
Sau khi Diêm Vương lệnh đánh dấu vị trí, ba người bản thể Giang Khải, người phục chế, cộng thêm Nguyễn Ngữ đồng thời ra chiêu!
“Nguyễn Ngữ ta cả đời không kém ai! Cuồng đồ tửu kiếm!”
Giang Khải cầm Trảm Yêu kiếm trong tay, giận quát một tiếng, “Hạo thiên trảm yêu kiếm!”
Đồng thời Giang Khải vẫn không quên ném ra Truy mệnh, Quang Minh thần vực, Đại Địa thần lệnh!
“Nguyệt hạ tiên tung kiếm!” Người phục chế cũng bạo phát ra công kích mạnh nhất!
Một tiếng oanh vang lên, công kích của ba người đồng thời vào vị trí mà Diêm Vương lệnh công kích trước đó.
Một luồng năng lượng to lớn nổ tung ở cạnh ngoài bình chướng, năng lượng to lớn trục tiếp đẩy lui cả đám người Giang Khải.
Lúc Giang Khải đang lùi lại đột nhiên thấy mặt ngoài bình chướng xuất hiện dao động rõ ràng, trên vị trí bình chướng mà bọn họ công kích xuất hiện gợn sóng, mạnh mẽ lao sang hai bên, trung tâm khu vực bị công kích đã trở nên hơi yếu kém.
Chi tiết này cho thấy bình chướng thật sự có thể bị đánh xuyên, nhưng cùng lúc cũng nói khoảng cách mà đám người Giang Khải hoàn toàn đánh xuyên qua bình chướng không hề nhỏ!
Nhưng gần như cùng lúc bình chướng trở nên yếu kém, năng lượng ở hai bên lại chảy về, điểm yếu kia được chữa trị trong nháy mắt!
“Toàn lực công kích như vậy vẫn không thể đánh tan bình chướng?!” Giang Khải trợn to mắt, trên cơ bản hắn đã dùng hết những kỹ năng mà mình có thể sử dụng.
Có thể coi như bọn họ vẫn không thể đánh xuyên bình chướng.
“Năng lực khôi phục bình chướng quá nhanh, không thể đánh xuyên qua bình chướng trong một lần duy nhất, vậy không thể phá được kết giới!” Giang Khải cau mày.