Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 735 - Chương 735: Đảo Ăn Mòn (4)

Chương 735: Đảo ăn mòn (4) Chương 735: Đảo ăn mòn (4)

Trong lòng Giang Khải hoảng sợ, chẳng lẽ sau khi những dã thú kia bị Ăn mòn sinh mệnh mới biến thành dáng vẻ này?

Ăn mòn sinh mệnh đến trình độ nhất định chưa chắc đã chết nhưng kết quả sẽ càng tồi tệ hơn, nó có thể khiến người ta biến thành cái xác không hồn…

Hiện tại cơ hội duy nhất là nhanh chóng dẫn bọn họ tiến vào di tích Sinh mệnh chi thần! Có lẽ ở trong di tích Sinh mệnh chi thần sẽ không bị Ăn mòn sinh mệnh ảnh hưởng.

“Truy mệnh tôi lửa!” Giang Khải bắn ra Truy mệnh, công kích ngăn cản dã thú trước mặt.

Nhưng dã thú xung quanh đã trở nên vô cùng quỷ dị, công kích của Giang Khải tạo thành tổn thương lớn, thậm chí chúng nó cũng không hừ lấy một tiếng, không quan tâm thương thế trên người chỉ lo liều mạng đánh về phía đám người Giang Khải.

“Đáng chết, Ăn mòn sinh mệnh không thể hoạt động mạnh, nhưng nơi này lại có nhiều dã thú như vậy rõ ràng đang muốn ép kẻ xông vào bị Ăn mòn sinh mệnh khống chế!” Giang Khải nhanh chóng xuyên qua trong đám dã thú.

“Sư huynh, sư tỷ, các ngươi đừng ra tay, theo sát ta!”

Thân thể Tôn Nguyên đã bị hư thối nghiêm trọng, hắn ta cắn chặt hàm răng, giận nói, “Ăn mòn sinh mệnh này thật mạnh! Hàn Nghĩa, chúng ta đến để bảo vệ ngươi, không phải đến để cản trở ngươi, đừng quản chúng ta, ngươi đi mau!”

Tôn Nguyên cứng rắn nói xong, cặp mắt của hắn ta đột nhiên biến thành màu trắng xám…

“Sinh mệnh khôi phục!” Diệp Khinh Vũ đột nhiên phát động kỹ năng, quanh người Tôn Nguyên bị một đoàn ánh sáng xanh bao phủ, sau đó đôi mắt biến thành màu xám trắng lại khôi phục như lúc ban đầu.

“Mọi người đừng từ bỏ, chỉ cần xông qua phạm vi Ăn mòn sinh mệnh, chỉ cần không chết thì ta có thể khôi phục trạng thái cho toàn bộ các ngươi!” Diệp Khinh Vũ thở hổn hển.

Trạng thái hiện tại của nàng rất tồi tệ, đoán chừng là tinh thần lực khá cao nên thời gian kiên trì khá lâu.

Rất nhiều dã thú đánh về phía năm người, Giang Khải bắn Truy mệnh trong tay ra!

Dù vậy, tốc độ đánh giết của hắn vẫn rất khó đánh ra một cái lỗ.

“Quang Minh thần lệnh! Bắn ra!” Giang Khải ném ra một thanh Chủ thần bài giúp đỡ công kích.

Thời gian càng ngày càng gấp gáp, nếu lại không xông ra được e rằng đám người Tôn Nguyên sắp không kiên trì được nữa.

Tái sinh chiến giáp lấy tốc độ rõ rệt hư hao, vì Giang Khải hoạt động mạnh nên tốc độ chữa trị của Tái sinh chiến giáp đã không cách nào hoàn toàn đối chọi hiệu quả Ăn mòn sinh mệnh.

Công kích của bắn ra, Truy mệnh đã không đủ mở ra một con đường, chủ yếu là những công kích này đều là công kích đơn thể, bắn ra có thể công kích nhiều mục tiêu nhưng cũng cần công kích từng cái.

Cánh tay Vương Trung đã chỉ còn lại xương trắng, Diệp Khinh Vũ vừa sử dụng một lần kỹ năng cho hắn ta, cứu hắn ta quay về từ trạng thái đánh mất thần chí.

Nhưng sau khi Diệp Khinh Vũ sử dụng lần kỹ năng thứ hai, màu sắc đôi mắt của nàng lại biến thành màu xám trắng.

“Không tốt!” Đôi mắt Giang Khải co rụt lại, Diệp Khinh Vũ là Thánh liệu giả mấu chốt để người trong tiểu đội lao ra…

Nghĩ tới đây, Giang Khải trực tiếp cởi Tái sinh chiến giáp xuống, để hộ giáp bảo vệ Diệp Khinh Vũ.

Sau khi bỏ chiến giáp, Giang Khải lập tức cảm nhận được hiệu quả ăn mòn của Ăn mòn sinh mệnh.

Nhìn rất nhiều dã thú kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên lao đến, Giang Khải cắn răng một cái khẽ quát một tiếng, “Tôi lửa . Hạo thiên trảm yêu kiếm!”

“Đều cút ngay cho ta!”

Một con hỏa long gào thét bắn ra từ trong Trảm Yêu kiếm!

Cuối cùng một kiếm này của Giang Khải đã mở ra một cái lỗ!

Nhưng một kích này của Giang Khải tiêu hao rất lớn, lập tức tăng lên hiệu quả ăn mòn của Ăn mòn sinh mệnh.

Gần như cùng Giang Khải dùng ra Hạo thiên trảm yêu kiếm, thân thể Giang Khải trực tiếp xuất hiện thối rữa diện tích lớn, huyết nhục tróc ra để lộ ra rất nhiều xương trắng, đôi mắt của hắn lập tức biến thành màu trắng xám.

Mặt nạ của hắn lập tức tổn tại, da thịt trên mặt tróc ra!

“Hàn Nghĩa!” Diệp Khinh Vũ vội nói, “Sinh mệnh khôi phục!”

Một đoàn ánh sáng màu xanh quay xung quanh Giang Khải, đôi mắt Giang Khải từ màu xám trắng khôi phục thành màu sắc ban đầu.

Vương Trung ôm chặt Giang Khải, “Có chỗ trống, nhanh tiến lên!”

Đám người Tôn Nguyên dùng hết sức lực cả người mở ra chỗ trống cho Giang Khải, xông ra khỏi vòng vây dã thú!

Vừa xông ra khỏi vòng vây dã thú, mọi người phát hiện trước mắt bọn họ có một khu rừng rậm cực lớn.

Thực vật trong rừng rậm có kích cỡ lớn gấp bội chỗ khác.

Một cây nấm gần như có độ lớn không khác gì một người bình thường.

Những cây cối kia càng là vô cùng to lớn, xông thẳng tới chân trời, che khuất bầu trời.

Tuy rất ngạc nhiên với cảnh tượng trước mắt, nhưng Diệp Khinh Vũ còn quan tâm trạng thái Ăn mòn sinh mệnh hơn.

“Lại không biến mất!”

Hiệu quả Ăn mòn sinh mệnh vẫn còn, trong tiểu đội chỉ có nàng có Tái sinh chiến giáp trợ giúp nên không tiếp tục chịu ảnh hưởng.

Bốn người khác đã thay đổi đến mức nửa người nửa quỷ, chỉ còn lại một hơi.
Bình Luận (0)
Comment