Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 753 - Chương 753: Trận Quyết Đấu Siêu Mạnh

Chương 753: Trận quyết đấu siêu mạnh Chương 753: Trận quyết đấu siêu mạnh

“Điều này… Đông Phương Bạch mạnh, nhưng Giang Khải còn không có cơ hội đánh trả?”

“Không đúng, hình như hắn còn có một cái Hí mệnh chúng sinh…”

Tuy Hí mệnh chúng sinh có thể tăng cường thuộc tính trên diện rộng, nhưng cùng lúc thể lực cũng giảm xuống đến mức 1%.

Lúc “Giang Khải” hóa thành ánh sáng lại tụ hợp một lần nữa, Đông Phương Bạch giận quát một tiếng, “Thiên phú siêu phàm . Chân khí nghịch hành!”

Trong nháy mắt, quỹ tích chiêu thức mà Đông Phương Bạch sử dụng trước đó đột nhiên đồng thời xuất hiện mấy chục đạo chân khí!

Sau khi những chân khí này luyện thành một mảnh đột nhiên xảy ra vụ nổ mạnh!

Giang Khải bị bao phủ ở bên trong, trực tiếp bị vụ nổ phạm vi lớn cường độ cao tác động đến, vừa sử dụng Hí mệnh chúng sinh lại trực tiếp bị đánh giết!

Doãn Lăng Sa không thể tin nổi đứng lên, khiếp sợ nhìn trên lôi đài.

“Chân khí nghịch hành, thông qua Chân khí nghịch hành để tái hiện lại chiêu thức đã sử dụng, cũng dẫn ra vụ nổ mạnh… Điều này, thiên phú này cũng quá kinh khủng!”

“Chẳng trách hắn lại trở thành thành viên trẻ tuổi nhất của Tứ thần thú!”

Doãn Thiên Quang chắp hai tay sau lưng, hơi híp mắt lại khẽ khàng nói, “Thần long kinh hải, Đông Phương Trường Bạch!”

“Giang Khải” hóa thành ánh sáng biến mất.

Trong quá trình biến mất, hắn ta nhìn chằm chằm Đông Phương Bạch hung hăng nói, “Ngươi là tên tiểu nhân hèn hạ!”

Nhưng đã không còn ai quan tâm lời chửi rủa của “Giang Khải”.

Tất cả mọi người dưới đài đều bị thực lực khủng bố của Đông Phương Bạch dọa sợ.

Mọi người chờ đợi hai cao thủ lớn so chiêu, lại biến thành đơn phương nghiền ép!

Thậm chí Giang Khải chưa từng dùng tới Hạo thiên trảm yêu kiếm của hắn, ba lần thế thân bị phá, vừa phát động Hí mệnh chúng sinh đã trực tiếp bị đại sát chiêu của Đông Phương Bạch miểu sát!

Chu Sở ngơ ngác nhìn trên sân, đến bây giờ hắn ta cũng không thể tin được đây là sự thật.

Vệ Ưng cau mày, nắm quả hạch ở trong tay rơi trên mặt đất mà hắn ta cũng không nhận ra.

Ở trong mắt Vệ Ưng, nếu Giang Khải chiến bại có lẽ hắn ta sẽ không ngạc nhiên như hiện tại, điều khiến hắn ta không thể tưởng tượng nổi là Giang Khải lại không hề có sức đánh trả.

Tiểu tử này đã từng gặp được bao nhiêu tuyệt cảnh, mỗi lần Vệ Ưng đều cảm thấy không có hy vọng nhưng tên kia đều có thể đi tiếp.

Nhưng lúc này đây Giang Khải lại dễ dàng thua như vậy?

Đối với Vệ Ưng, đây thật sự là điều không thể hiểu được.

Đổng soái im lặng một lúc lâu, cuối cùng mở miệng nói, “Thắng bại vốn là chuyện thường của binh gia, có lẽ chúng ta quá chờ mong vào Giang Khải… Nhưng Chu chưởng môn không cần lo lắng, ít nhất có ta ở đây sẽ chủ trì công đạo giúp Giang Khải.”

Doãn Thiên Quang nghiêng đầu nhìn về phía nữ nhi, như cười mà không phải cười hỏi, “Sao nào, hiện tại để ngươi chọn một trong hai hai Đông Phương Bạch và Giang Khải, ngươi vẫn chọn Giang Khải sao?”

Doãn Lăng Sa thở dài một tiếng, “Ta không chọn ai…”

Trận luận võ này như đã hạ màn.

Nhưng trong rất nhiều quần chúng lại có một người cau mày không nói một lời.

Lúc này cả người Đông Phương Thương Hải cảm thấy không thoải mái.

“Luôn cảm thấy nơi nào đó có vấn đề!”

“Là đã bỏ sót khâu nào chứ… Hít… Giang Khải cứ thua như vậy, không nên…”

Đông Phương Bạch thấy Giang Khải biến thành ánh sáng biến mất, lúc này mới thu kiếm.

Hắn ta quay người nhìn về phía đài quan chiến chính, ôm quyền với dưới đài, “Mọi người cũng thấy Giang Khải này chỉ là thứ có danh mà thôi, nếu không phải có Thế thân lừa gạt, hắn chỉ chịu được ba chiêu trong tay ta!”

“Ta quang minh chính đại thắng hắn, hắn còn chửi ta là tiểu nhân hèn hạ, có thể thấy người này lòng dạ nhỏ hẹp!”

“Chỉ loại người này cũng muốn đánh đồng với ta? Trò cười!”

Mọi người thấy hai người giao thủ, đã không có bất kỳ dị nghị gì với đánh giá của Đông Phương Bạch.

Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Đúng vào lúc này, Đông Phương Thương Hải dưới đài đột nhiên trợn to mắt!

Hắn ta để lỡ một khâu… Tái sinh chiến giáp!

Tái sinh chiến giáp có thể chống cự một lần tổn thương trí mạng, không nói đến Tái sinh chiến giáp có thể ngăn cản được Chân khí nghịch hành của Đông Phương Bạch hay không, nhưng vừa rồi Giang Khải bị đánh chết căn bản không phát động hiệu ứng đặc biệt Sinh mệnh tụng ca của Tái sinh chiến giáp!

“Bạch nhi, cẩn thận! Giang Khải chưa chết!” Đông Phương Thương Hải ở dưới đài hô to một tiếng.

Đáng tiếc, tiếng hô của hắn ta bị tiếng vỗ tay như sấm xung quanh hoàn toàn ép xuống.

Đông Phương Bạch còn đứng tên đài dõng dạc diễn giảng… Nhưng ở vị trí cách bốn năm mét sau lưng hắn ta đã từ từ xuất hiện một bóng người.

Sau khi mọi người thấy người kia, hiện trường lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người như là gặp quỷ nhìn chằm chằm sau lưng Đông Phương Bạch.

Sau khi Đông Phương Bạch vô thức phát hiện bầu không khí dưới đài không đúng, lúc này mới căn cứ vào ánh mắt của những người khác, chợt xoay người.

Sau khi thấy người sau lưng, đôi mắt Đông Phương Bạch trợn lên, khiếp sợ đến nửa ngày không nói ra lời.

“Giang, Giang Khải?!”
Bình Luận (0)
Comment