Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 79 - Chương 79: Tiểu Đội Liệp Ưng

Chương 79: Tiểu đội Liệp Ưng Chương 79: Tiểu đội Liệp Ưng

Đao phủ cũng giống với Binh lính nhưng thiên phú chức nghiệp khác biệt, kỹ năng chức nghiệp khác biệt, bình thường cũng có sự chênh lệch rất lớn trong biểu hiện thực chiến.

Cũng vì vậy, dù rất nhiều người có ước mơ được đi vào tiểu đội Liệp Ưng, nhưng trong một đoạn thời gian rất dài Liệp Ưng vẫn chỉ có bốn đội ngũ 25 người.

Bao gồm một đội chủ lực, hai đội dự bị, cùng hai tiểu đội khác được bồi dưỡng trọng điểm.

Bởi vậy có thể thấy, tố chất đội viên Liệp Ưng có yêu cầu cực cao.

Đối với “tiểu đội Liệp Ưng” mới này, rất nhiều người đều thấy tò mò, có người nhấc đồng hồ lên mở thông báo của Huyền Vũ công hội.

Ở trên trang chủ của Huyền Vũ thật sự có tin tức liên quan đến đội Liệp Ưng số năm, đồng thời Huyền Vũ công hội cũng thả ra tình hình chung của năm người giống như trước đây.

Tiểu đội Liệp Ưng có tất cả năm người, đội trưởng Điền Phong, nam, 20 tuổi, chiều cao 1.84m, cân nặng 68kg, chức nghiệp Võ đồ, một năm bảy tháng trước thông qua thí luyện người mới Bắc Hà thành, cũng lấy được hạng nhất cả nước lúc đó.

Phó đội trưởng Từ Hiểu Hiểu, nữ, 18 tuổi, chiều cao 1.67m, cân nặng 54kg, thầy thuốc, tám tháng trước lần đầu tham thí luyện người mới, thông qua thí luyện người mới của La thành cũng lấy được thành tích hạng bốn cả nước.

Bạch Lăng Chí, nam, 21 tuổi, chiều cao 1.79m, cân nặng 64kg, chức nghiệp Võ đồ, ba năm trước thông qua thí luyện người mới Thân thành, lấy được thành tích hạng nhất cả nước lúc đó.

Tần Dũng, nam, 22 tuổi, chiều cao 1.95m, cân nặng 86kg, chức nghiệp Binh lính, ba năm trước thông qua thí luyện người mới Thân thành, lấy được thành tích hạng ba cả nước lúc đó.

Lưu Yên, nữ, 19 tuổi, chiều cao 1.72m, cân nặng 55kg, chức nghiệp Võ đồ, sáu tháng trước thông qua thí luyện người mới Bắc Hà thành, thời gian sử dụng 38 giờ, đánh vỡ ghi chép thời gian ngắn nhất trong ba mươi năm qua của Thân thành.

Thấy được nhóm số liệu hào hoa này, mọi người không khỏi trợn to mắt.

“Tiểu đội năm người có ba Võ đồ, một Binh lính, một Thầy lang, đây là sự bố trí xa hoa gì!”

“Đây chính là Liệp Ưng Huyền Vũ, đúng là tổ hợp trạng nguyên cả nước! Sao đám người này đều chạy đến khu 18?”

Tuy ở trong dây an toàn, tiểu đội Liệp Ưng này mới được xây dựng ba tháng, cấp bậc của bọn họ không cao lắm, tuổi tác của đội viên cũng rất nhỏ nhưng chỉ hai chữ “Liệp Ưng” ở trước ngực bọn họ cũng đủ khiến người ta cảm nhận được một loại áp lực!

Đây là một đội ngũ chắc chắn một phát lên trời!

Tiểu đội Liệp Ưng đã đến một lúc nhưng không tìm thấy doanh địa dừng chân của bọn họ.

Đúng vào lúc này, một tên Thầy bói đầy phấn khởi chạy đến trước mặt tiểu đội Liệp Ưng.

Hắn ta nhìn đối phương một chút, vẻ mặt vô cùng ân cần cười nói, “Vừa rồi ta thấy mấy vị khí vũ hiên ngang, khí chất bất phàm, hóa ra là tiểu đội Liệp Ưng danh tiếng lẫy lừng.”

“Đây là muốn đi săn sao? Ta thấy chắc đây là lần đầu tiên các ngươi đến, có muốn tính một quẻ không? Tại hạ Hồ bán tiên, Thầy bói, cũng coi như có chút danh tiếng ở chỗ này.”

“Cút!” Điền Phong lạnh lùng nói, sau đó đi ngang qua bên cạnh hắn ta.

Tần Dũng dáng người khôi ngô đi theo đội trưởng, đôi mắt cũng không nhìn Hồ Ngôn, một tay đẩy Hồ Ngôn sang bên cạnh té ngã trên mặt đất.

Hồ Ngôn ngồi dưới đất, tức giận nhìn về phía năm bóng lưng kia, “Hắc, ta tốt bụng tính cho các ngươi một quẻ, cần gì chảnh như vậy!”

“Này, ta tính ra thứ các ngươi đang tìm, coi như ta nói miễn phí cho các ngươi biết đi, ‘thứ’ mà các ngươi muốn tìm ở Quốc Vương cốc!”

Nghe được câu này, Điền Phong hơi dừng lại một cái nhưng sau đó tiếp tục đi về phía trước, nhanh chóng rời khỏi dây an toàn.

Hồ Ngôn tự bò dậy từ dưới đất, phủi bùn đất ở trên mông, khó chịu nhìn về phía năm người đang rời đi.

“Các ngươi còn chưa thật sự thành danh đâu, lại chảnh như vậy… Ta nói cho các ngươi biết thứ muốn tìm ở Quốc Vương cốc, nhưng ta con chưa nói nửa câu sau, ta cũng không nói cho các ngươi biết!”

Nói xong, Hồ Ngôn lại hấp tấp đi tìm khách hàng kế tiếp.

Sau khi rời khỏi dây an toàn, tiểu đội Liệp Ưng đi đến ngã ba nhìn hai ngã rẽ trước mắt, Từ Hiểu Hiểu hỏi, “Đội trưởng, vừa rồi tên coi bói kia nói thứ chúng ta muốn tìm ở Quốc Vương cốc, ngươi cảm thấy đáng tin không?”

Điền Phong nhìn con đường phía trước một chút, nhíu mày, “Hắn có thể tính ra chúng ta đến tìm đồ, nói rõ có lẽ hắn có chút năng lực…”

“Trục Lộc lĩnh là khu vực đẳng cấp thấp nhất, Hoàng Đạt nói Giang Khải này đặc biệt xảo quyệt, ta suy đoán hắn sẽ không đi Trục Lộc lĩnh.”

Lưu Yên hừ lạnh một tiếng, “Quốc Vương cốc là chỗ mà hắn có thể đi sao? Tùy tiện gặp được một con Cự lực hắc viên, hắn chết cũng không biết chết như thế nào.”

Điền Phong lắc đầu, “Đừng xem thường hắn, người có thể lấy được hơn hai trăm điểm trong thí luyện người mới, sao có thể dùng lẽ thường để suy đoán?”

“Ta suy đoán hắn chắc chắn có được thiên phú đặc biệt nào đó khiến hắn có năng lực tác chiến vượt cấp!”
Bình Luận (0)
Comment