Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 815 - Chương 815: Khuyển Vương Thức Tỉnh (2)

Chương 815: Khuyển vương thức tỉnh (2) Chương 815: Khuyển vương thức tỉnh (2)

Nói một cách chính xác, tên này đã thoát khỏi “xấu”, càng giống một tên dị dạng.

Nhưng thân thể của hắn ta lại rất bình thường, cao lớn thẳng tắp.

Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ cũng phát hiện hắn ta, vội vàng đứng lên, hai người nhìn chằm chằm người kia.

Hồ Ngôn lạnh lùng nói, “Khuyển vương?”

Người kia hơi ngước mắt lên, miệng nói tiếng người, “Các ngươi lại là số ít người thấy ta mà không bị ta dọa sợ.”

Hồ Ngôn hơi híp mắt lại, “Quả nhiên là khuyển vương! Nói cho ta biết, vì sao ngươi lại biến thành dáng vẻ hiện tại? Là vì ngươi là yêu tộc?”

Người kia hơi nhếch khóe miệng nở một nụ cười cổ quái, từng bước một đến gần ba người, “Yêu tộc mới có thể thức tỉnh? Không, ngươi đã hiểu sai, các ngươi cung cấp nguyên thần có thể khiến bất kỳ sinh vật vương cấp trở nên thức tỉnh! Chỉ là chúng nó không có thủ đoạn thu hoạch mà thôi.”

Lúc đang nói chuyện, hắn ta đã đứng ở trước mặt ba người Giang Khải.

“Lúc trước ta là con mồi của các ngươi, nhưng từ khoảnh khắc ta thức tỉnh thì tất cả đã khác biệt.”

“Các ngươi mới là con mồi, chúng ta mới là thợ săn!”

Hồ Ngôn vội vàng hỏi, “Các ngươi? Ngươi chỉ khuyển yêu khác sao?”

Khuyển vương hừ lạnh một tiếng, “Dĩ nhiên không phải, chúng nó sao có thể đánh đồng với ta! Chỉ có cường giả mới có thể trở thành chúa tể trò chơi, về điểm này thì với ngươi hay ta đều là như thế!”

Đến bây giờ Giang Khải cũng chưa khởi động chức năng thống kê tổn thương, cũng không gửi tin tức đi, hắn còn chưa xác định có giết khuyển vương hay không.

Hắn nhìn khuyển vương, nói, “Ngươi đã rời khỏi lãnh địa của ngươi, vì sao không hoàn toàn rời khỏi Thanh Phong sơn?”

“Rời khỏi?” Khuyển vương đột nhiên cười như điên, lúc ngửa đầu mũ trùm trên đầu rơi xuống, hoàn toàn để lộ ra xương sọ bị dị dạng nghiêm trọng của hắn ta.

“Ha ha ha ha! Thật

“Chỉ dựa vào trốn có thể thoát khỏi sự sắp xếp của vận mệnh sao! Ta trốn xa hơn, còn không phải là một con chó mất chủ sao! Chỉ có phản kháng mới có hy vọng!”

“Lại nói! Tại sao ta phải rời đi! Nơi này toàn là món ngon, săn giết các ngươi khiến ta nhanh chóng mạnh lên, khi ta có đủ thực lực, ta có thể hoàn toàn thay đổi vận mệnh của ta!”

“Tuy còn thiếu rất nhiều, đó là vì hình thức tồn tại của các ngươi còn chưa đủ hoàn chỉnh, nhưng các ngươi vẫn là đồ ăn chủ yếu nhất của ta!”

Trong lòng ba người Giang Khải thấy hơi khó hiểu.

Chẳng lẽ khuyển vương và Đông Ly có thể thông qua săn giết nhân loại để thay đổi điều gì?

Khuyển vương là vương cấp cũng biết, Đông Ly là Boss cấp bản đồ không có khả năng không biết, nhưng sau khi Đông Ly thức tỉnh chưa từng tổn thương những nhân loại khác.

Trong mắt khuyển vương đã xuất hiện sát khí.

“Được, phần trò chuyện với các ngươi đã kết thúc, tiếp theo đến thời gian ăn cơm.”

Hồ Ngôn thở dài một hơi, nói với Giang Khải và Nguyễn Ngữ, “Có lẽ đây chính là sự khác biệt của Đông Ly và hắn.”

Giang Khải cũng tiếc nuối lắc đầu, “Cũng tốt, tránh cho sau này không biết đối mặt với Đông Ly thế nào.”

Nói xong, Giang Khải ấn núi gửi tin tức, cũng mở ra thống kê tổn thương.

“Xin lỗi, khuyển vương, ngươi không phải đáp án mà chúng ta muốn gì. Cho nên xương sọ của ngươi, ta muốn.” Giang Khải lạnh lùng nói.

“Chỉ dựa vào các ngươi?!” Khuyển vương cười lạnh một tiếng, nói xong liền đánh tới.

Khoảng cách của đôi bên rất gần, tuy nói hình thể của khuyển vương không có cảm giác áp lực giống vương cấp khác nhưng hắn ta có được thuộc tính nghịch thiên dã thú vương cấp, so sánh ra không có thân thể khổng lồ động một cái là cao mấy chục mét, hành động của hắn ta lại càng linh hoạt hơn.

Trong nháy mắt khuyển vương ra tay, Giang Khải đã sớm chuẩn bị vung ra trường kiếm trong tay.

“Trảm Yêu kiếm, Hận ta chưa hết!”

Trong tích tắc Trảm Yêu kiếm bắn ra, khuyển vương lập tức cảm giác được một trận áp lực mạnh mẽ chạm tới mặt, theo bản năng né tránh ra sau.

“Đây là… Vũ khí gì!”

Giang Khải cười lạnh một tiếng, “Vũ khí chuyên môn đối phó ngươi!”

Tuy khuyển vương né tránh một kích ném mạnh của Giang Khải, nhưng sau khi Trảm Yêu kiếm bị Giang Khải ném ra như đột nhiên có sự sống, một kích không trúng tự động quay người bắn về phía khuyển vương.

Khuyển vương né tránh mấy lần, nhưng Trảm Yêu kiếm lại như thấy được kẻ thù đuổi đánh đến cùng.

Nhìn từ tốc độ của Trảm Yêu kiếm, sau lần chữa trị trước đó, thực lực của nó lại được tăng lên không nhỏ.

Thân pháp của khuyển vương linh hoạt như thế lại bị nó làm cho không kịp đối phó.

Một yêu một kiếm, trong chớp mắt đã giao thủ vài chục lần!

“Khải đội, rốt cuộc chủ nhân trước của Trảm Yêu kiếm có thù oán gì với yêu tộc, cho dù bản thân không ở đây, thanh kiếm để lại cùng thù hận yêu tộc như thế.” Hồ Ngôn than thở.

Giang Khải lắc đầu, “Không biết, ta chỉ biết chủ nhân trước của Trảm Yêu kiếm tên là Tam Kiếm tiên sinh, điều trùng hợp là người sáng lập Thanh Vân pháp cũng là Tam Kiếm tiên sinh.”
Bình Luận (0)
Comment