Chương 823: Lập trường khác biệt (2)
Chương 823: Lập trường khác biệt (2)
Giọng nói của khuyển vương yếu ớt lại lộ ra vẻ tang thương, giải thoát, thoải mái, “Cũng tốt, vốn con đường ta phải đi quá khó khăn, chết trong tay ngươi cũng bớt được rất nhiều rắc rối.”
Giang Khải khẽ than thở một tiếng, “Nếu ngươi chọn rời khỏi nơi này, vốn ta định cố hết sức thả cho ngươi một con đường sống, nhưng hết lần này đến lần khác ngươi lại muốn săn giết người chơi.”
Khuyển vương cười lạnh một tiếng, “Ta chỉ muốn mạnh lên, cường đại đến mức đủ để thay đổi vận mệnh hèn mọn của mình, ta có lỗi sao?”
“Ngươi giết ta, chẳng lẽ không phải đang săn giết sao? Chẳng lẽ ngươi giết ta cũng là chuyện hiển nhiên?!”
Giang Khải lẳng lặng nhìn khuyển vương, thân thể của hắn ta đã xuất hiện ánh sáng, đang phân giải.
Nói thật, thật ra Giang Khải cũng không nói ra được hắn ta sai ở đâu.
Chẳng lẽ chỉ khen nhân loại săn giết hắn ta, không cho phép hắn ta săn giết nhân loại?
Im lặng một lát, Giang Khải khẽ than thở, “Ngươi nói đúng, có lẽ chỉ vì lập trường của chúng ta khác biệt, ta không thể nhìn ngươi tiếp tục săn giết đồng loại của ta.”
Khuyển vương mỉm cười, “Trước khi chết có thể nhận được sự công nhận của ngươi, cũng coi như một loại an ủi.”
“Tiểu tử, thật ra ngươi cũng giống ta, chúng ta chỉ là vật hy sinh.”
Giang Khải khẽ nhíu mày, “Có ý gì.”
“Ý là, chúng ta đều không thể thoát khỏi sự sắp xếp của vận mệnh, chúng ta đều không thể mở ra tấm mạng che mặt chân chính của Quỷ Tinh.” Đôi mắt khuyển vương nhìn về phía bầu trời, mây đen tản đi để lộ ra chân trời màu xanh thẳm.
Giang Khải thản nhiên nói, “Ta thấy chưa chắc, trên Quỷ Tinh xuất hiện di tích thần minh, dường như theo chúng ta không ngừng đào sâu hiểu rõ Quỷ Tinh.”
“Hơn nữa, nếu trên Siêu phàm còn có cảnh giới khác, vậy cuối cùng sẽ có một ngày chúng ta biết được chân tướng!”
“Di tích thần minh?” Khuyển vương nhìn về phía Giang Khải, ánh mắt mang theo chút chế giễu, “Thế giới này có thần sao? Nếu có, vì sao thấy sinh linh đồ thán lại lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.”
“Rốt cuộc những di tích đó có phải là thần để lại không, hay là quy tắc mà Quỷ Tinh đã sớm sắp xếp.”
“Bọn họ đã trở thành một bộ phận của quy tắc, vậy bọn họ thật sự là thần sao?”
Một loạt vấn đề của khuyển vương khiến Giang Khải không cãi lại được.
Khuyển vương nhìn Giang Khải, thở dài một hơi, “Lúc đầu ta muốn tự đi mở ra những bí ẩn này, nhưng hiện tại xem ra ta không có cơ hội đó.”
“Tiểu tử, nếu có một ngày ngươi có thể thấy đáp án, làm phiền ngươi nói cho ta biết một tiếng… Nếu ta còn nghe được.”
Tốc độ phân giải của thân thể khuyển vương càng lúc càng nhanh, đến sau cùng hắn ta không để lại xác mà trực tiếp biến mất như người chơi.
Sau khi khuyển vương hoàn toàn biến mất, trên mặt đất lại xuất hiện một túi thẻ.
Giang Khải khom lưng nhặt túi thẻ, phát hiện bên trong có rất nhiều đồ vật, trong đó bao gồm một cái Triệu hoán đầu cốt.
Vật phẩm của hắn ta cũng tương đương với bảo rương của một con Boss vương cấp.
Nhưng lần này Giang Khải không có tâm trạng xem xét bảo rương, hắn ta nhìn ánh sáng biến mất ở trên bầu trời, lại chìm vào suy nghĩ.
Một lúc lâu sau, Giang Khải thở dài một hơi.
Dù chỉ vì lập trường khác biệt, hắn cũng phải giết chết khuyển vương, hiện thực cũng tàn khốc như thế.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Giang Khải quay người trở lại bên cạnh Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ.
Thương tổn của Hồ Ngôn rất nặng, Nguyễn Ngữ lại đang nằm ngáy o o.
Giang Khải xử lý đơn giản thương thế cho Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ, cộng thêm tiểu hỗn cầu giúp hai người khôi phục, cuối cùng đã bảo vệ được tính mạng của hai người họ.
“Khải đội, ngươi ngộ ra kỹ năng quá mạnh!” Hồ Ngôn kích động nói, “Nhưng hình như ngươi thật sự không chịu nổi uy lực của Kiếm động cửu thiên.”
Giang Khải lắc đầu, “Ngược lại cũng không phải, Kiếm động cửu thiên vốn yêu cầu kích phát toàn bộ tiềm năng của thân thể, tất cả trạng thái tăng cường đều tự động kích hoạt, hơn nữa không quan tâm cooldown, là cưỡng chế phát động.”
“Ai, ai bảo kỹ năng của ta có hai cái cần tàn huyết mới có thể phát động, cho nên Kiếm động cửu thiên mạnh thì mạnh thần, tổn thương chân khí cấp mười lần, bạo kích 100%, gia tăng 300% bạo kích tổn thương, hơn nữa thuộc tính càng cao thì tăng phúc càng cao, nhưng mỗi lần dùng Kiếm động cửu thiên ta đều phải khiến bản thân gần chết trước.”
“Thật sự không muốn dùng một chiêu này.”
Hồ Ngôn lại khinh thường, “Khải đội, ngươi gặp được kẻ địch mạnh, dù không cần Kiếm động cửu thiên cũng phải tự mình hại mình.”
“Cưỡng chế phát động dù sao cũng tốt hơn ngươi tốn thời gian sử dụng Canh giờ chưa tới.”
Giang Khải suy nghĩ, vậy cũng có lý.
Kiếm động cửu thiên là trực tiếp khiến hắn tiến vào trạng thái đại tàn, nhưng cdc hoàn toàn là tự ngược, chết đi sống lại…
“Cũng đúng, hy vọng hai chiêu khác của Kiếm động cửu thiên đừng khiến mình khó khăn như thế.”
“Kiếm động cửu thiên còn có hai chiêu?”
Giang Khải nhẹ gật đầu, “Hạo thiên trảm yêu kiếm là diễn sinh ra từ Kiếm động cửu thiên, uy lực kém xa Kiếm động cửu thiên, hai chiêu khác của Kiếm động cửu thiên cần học tập kỹ năng diễn sinh trước, kỹ năng diễn sinh lại ở trong hồi ức của hai thanh kiếm khác… Đệt, Tam Kiếm tiên sinh thật biết chơi.”