Chương 827: Chiến hỏa sôi trào
Chương 827: Chiến hỏa sôi trào
“Mục đích khi phát sóng trực tiếp trên mạng là để người bình thường có thể tìm hiểu một chút về tình cảnh hiện tại của chúng ta, hiểu rõ Chiến Thần đang bảo vệ thành thị và quốc gia của chúng ta. Cũng hy vọng có càng nhiều người có thể trưởng thành đến Chiến Thần, ngươi coi như phim tuyên truyền đi.”
“Những người mới chúng ta đến chiến trường Thú Thần đều là newbie, cần lịch luyện trong đội ngũ khác để trưởng thành, chậm rãi kiếm điểm cống hiến đổi lấy thú hoạch. Sau khi có thể mang 10% thuộc tính Siêu phàm ngũ giai ra hiện thực được coi là tốt nghiệp.”
“Ồ, vậy sao.” Giang Khải suy nghĩ một lát.
“Chờ lần Boss chiến này kết thúc lại xem thử.”
Trước khi đến chiến trường Thú Thần, Giang Khải vẫn muốn tìm hiểu rõ ràng sự liên quan giữa thiên kiếp và Thiên Khiển chức nghiệp.
Ngày hôm nay, hiếm khi nào Giang Khải rảnh rỗi, nhàn nhã nói nhăng nói cuội với đồng bạn.
Thành viên của Chủ Thần và Thanh Vân công hội tử trận trước đó đã thông qua đường xanh của hai công hội trở về trò chơi, tụ hợp với đại đội.
Trải qua một ngày nghỉ ngơi, trạng thái của đám người Chủ Thần và Thanh Vân đều khôi phục đầy.
Buổi tối, đám Mỹ thực gia Chủ Thần đang nấu bữa tối, đám người Giang Khải ngồi vây quanh trước đống lửa chờ đợi món ngon, một hàng người đi đến trước doanh địa.
Giang Khải ngẩng đầu nhìn sang, trước ngực bọn họ đều viết chữ “Thiên Huyền”.
Người cầm đầu đưa mắt nhìn doanh địa một vòng, sau cùng ánh mắt dừng trên người Giang Khải, hắn ta dẫn người đi tới.
“Giang Khải, Chu Sở, xin chào, ta là hội trưởng Thiên Huyền công hội Trần Phong.”
“Trần Phong?” Giang Khải nhíu mày nhìn người tới, người này cũng là thành viên danh tự của tổ Tứ thần thú Chiến Thần điện Hoa Hạ, minh chủ liên minh cổ võ, hội trưởng Thiên Huyền công hội, môn chủ Thiên Huyền môn Trần Phong!
Đám người Giang Khải đứng lên tiếp đón.
“Trần hội trưởng, xin chào. Không biết ngươi đến tìm ta là có chuyện gì?” Giang Khải hỏi.
Vẻ ngoài của Trần Phong đường hoàng, trong lúc giơ tay nhấc chân có khí thế không giận tự uy, hắn ta mỉm cười nói với Giang Khải, “Giang hội trưởng, ta đến đây chúc mừng ngươi trước, vinh dự thu hoạch được thành tích tốt hạng hai trên bảng xếp hạng!”
Giang Khải hơi híp mắt lại, hắn đã hiểu mục đích của người này.
Người này đến ra oai phủ đầu với hắn!
Mấy người trẻ tuổi sau lưng Trần Phong đều ở trong Chiến Thần điện Hoa Hạ!
Nhìn tuổi của bọn họ cũng chỉ khoảng hai mươi, còn trẻ tuổi hơn mất tên Chiến Thần điện Hoa Hạ bên Thanh Vân.
Bên Chủ Thần chỉ có Hà Thi Thi là Chiến Thần điện Hoa Hạ.
Giang Khải mỉm cười, “Trần hội trưởng, Boss chiến còn chưa kết thúc đâu, ngươi đã xác định Chủ Thần chúng ta xếp thứ hai sớm vậy sao?”
Ánh mắt Trần Phong nhìn về phía đám người Chủ Thần, mỉm cười, “Sao nào, Giang hội trưởng còn không hài lòng với hạng hai?”
Giang Khải lắc đầu, “Không hài lòng.”
Một tên thiếu niên tuấn tú mày kiếm mắt sáng sau lưng Trần Phong lạnh lùng nói, “Nói các ngươi hạng hai đã là sư phụ đánh giá cao các ngươi, hiện tại không còn Boss vương cấp, trong trận chiến thủ vệ tiếp theo, lấy chút người các ngươi thì tổng tổn thương còn không sánh bằng Thanh Long, các ngươi còn muốn tranh hạng nhất?”
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Hiện tại nói cái gì cũng vô dụng, mọi người dựa vào bản lĩnh đi.”
“Được, vậy chúng ta rửa mắt chờ!” Trần Phong nói xong liền dẫn người Thiên Huyền môn rời khỏi doanh địa Chủ Thần công hội.
Đám người Thiên Huyền rời khỏi doanh địa Chủ Thần, sau khi trở lại doanh địa của mình, tên đệ tử anh tuấn kia nói với Trần Phong, “Sư phụ, bọn họ thật sự rất muốn lấy hạng nhất!”
Trần Phong gật đầu, “Ta và Giang Khải nói chuyện mấy câu đã biết hắn là loại người gì, vô cùng cứng đầu.”
“Trong lần xếp hạng này, ngoại trừ phần thưởng kia, lần này còn liên quan đến việc Thiên Huyền chúng ta có thể đánh một trận thành danh hay không, chỉ cần lấy được hạng nhất thì có thể hấp dẫn càng nhiều nhân tài ưu tú, Thiên Huyền chúng ta mới có thể phát triển càng nhanh hơn.”
“Quỷ Tinh là một cơ hội cực tốt với môn phái cổ võ chúng ta.”
“Tổ sư từng nhắc đến, trong thế giới mà hắn thấy, thiên hạ lấy võ vi tôn, võ đến đỉnh phong, lên trời xuống đất không gì không làm được, lúc trước chúng ta tưởng lời này chỉ là lý tưởng tốt đẹp của tổ sư gia, nhưng không biết hình ảnh mà lão nhân gia miêu tả tuyệt đối không phải nói quá.”
“Cổ võ chấn hưng sẽ khiến toàn bộ thế giới trở nên khác biệt.”
“Thế giới hiện tại trông như tận thế, cùng tồn tại với Quỷ Tinh, thật ra là trước lúc mở ra thế giới mới!”
Mấy tên đệ tử nghe Trần Phong nói vậy, cảm xúc trong lòng cũng bành trướng.
Thấy đám người Trần Phong rời đi, Giang Khải quay sang nhìn về phía Chu Sở, “Lão Chu, minh chủ cổ võ không phải là người đức cao vọng trọng sao, lần trước các ngươi chọn minh chủ thế nào?”
Chu Sở lắc đầu, “Thông qua luận võ chọn từ mấy ứng cử viên.”
“Nhưng Trần Phong này coi như nửa khen nửa chê, hắn si mê võ học, một lòng gây dựng lại cổ võ, thậm chí đạt đến cấp độ hơi kích động. Nhưng ngoại trừ điểm đó ra gì hắn không có điểm nào xấu.”