Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 851 - Chương 851: Trận Đầu Của Giang Khải (2)

Chương 851: Trận đầu của Giang Khải (2) Chương 851: Trận đầu của Giang Khải (2)

Thấy biểu hiện của Đặng Tùng, đám người Chiến Thần điện Giang Trung thành nhao nhao gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ khen ngợi.

“Không tệ, không tệ, lần đầu giao thủ mà Đặng Tùng này có thể lập tức tổng kết kinh nghiệm, nắm bắt cơ hội đánh chết Thú Thần. Tâm tính, phản ứng, phán đoán đều không tệ!”

“Ừ, là một nhân tài, có thể trọng điểm chú ý hắn.”

Sau khi Đặng Tùng giết lần đầu, những người khác lần lượt gặp Thú Thần.

Trong rất nhiều Chiến Thần lại xuất hiện một người sợ chết.

Một Chiến Thần đến từ khu 9 gặp một con Lợi nhận kiếm xỉ hổ.

Theo lý thuyết trận đầu sẽ không gặp phải loại Thú Thần cấp bậc này, nhưng nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện móng vuốt của con Dị hóa kiếm xỉ hổ này đã bị người ta cắt đứt, kiếm xỉ cũng chỉ còn lại một cái.

Nhưng sau khi tên Chiến Thần kia thấy Dị hóa kiếm xỉ hổ này lại tự loạn trận cước, hoảng hốt chạy bừa, kết quả gặp phải một con Hủ bì dã trư.

Hắn ta đồng thời gặp hai Thú Thần đã mất chiến ý, cuối cùng vẫn được Chiến Thần cũ ẩn nấp trong bóng tối cứu, sớm kết thúc trận đầu này.

“Vì sao nơi này lại có Dị hóa kiếm xỉ hổ! Đây là trận đầu, sao có thể có Thú Thần mạnh như vậy!” Người kia rất uất ức.

“Dị hóa kiếm xỉ hổ? Ngươi thấy móng vuốt của nó không? Răng của nó đã bị mài đi góc cạnh, chỉ là con hổ giấy cũng có thể sợ như vậy!” Lão Chiến Thần khinh thường nói, “Lại nói, ở chiến trường Thú Thần chính thức, chúng ta có thể gặp được bất kỳ Thú Thần nào, nếu giống như ngươi thì đừng đến chiến trường Thú Thần nữa!”

“Đến Chiến Thần điện làm hậu cần đi.”

Trong những Chiến Thần này có người biểu hiện ưu tú, thậm chí có thể đánh giết Thú Thần, hoặc là trốn thoát trước mắt rất nhiều Thú Thần, có người miễn cưỡng hợp cách, dù không đánh giết ít nhất không tự loạn trận cước.

Cũng có người biểu hiện tạm được, hoàn toàn mất đi phong phạm nên có của Chiến Thần.

Nhưng có một người rất đặc biệt, một mình Giang Khải lắc lư trên đường cái, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa gặp được một con Thú Thần nào.

“ĐM, tình huống này là sao.” Giang Khải lo lắng nhìn đồng hồ, đã đi hơn hai tiếng đến đói bụng mà Thú Thần vẫn chưa xuất hiện!

Tô Lam Lam cau mày, “Ngay từ đầu còn lo lắng cho hắn, sao càng đi thì tình hình của hắn càng không thích hợp vậy.”

Vệ Ưng cũng nhíu mày, “Không nên, đã đi lâu như vậy, không có khả năng không gặp được một con Thú Thần nào.”

Lộ Tuấn cũng tiến đến bên cạnh Hắc thần, hỏi, “Bên Giang Khải xảy ra chuyện gì thế? Không gặp được một Thú Thần nào!”

Hắc thần cau mày, “Trừ khi khu vực này có Thú Thần cao cấp trấn áp, nếu không tình huống của hắn chỉ có thể nói là vận khí bạo rạp!”

Giang Khải chẳng có mục đích đi dạo trên con đường bỏ hoang hơn hai tiếng lại không gặp được một con Thú Thần nào, điều này khiến hắn hơi mê mang.

Đã nói nguy hiểm khắp nơi, đã nói Thú Thần hoành hành cơ mà.

Căn cứ một vài dấu chân, Giang Khải tìm đến mấy chỗ, nơi này còn sót lại dấu vết đánh nhau, thoạt nhìn vừa gây ra không lâu, có thể là do các Chiến Thần cũ để lại lúc dọn dẹp khu vực này.

Ba giờ, Chiến Thần mới khác đã có người nhận được rất nhiều sự chú ý, có người gian nan cầu sinh, Giang Khải vẫn không có thành tích gì.

Đi ba giờ, Giang Khải cũng hơi mệt mỏi, dứt khoát ngồi trên một đống đổ nát, lấy ra đồ ăn mà Anh Tử chuẩn bị giúp mình.

Mở balo ra, Giang Khải mới phát hiện bên trong có rất nhiều đồ ăn, cũng may lực lượng của mình đã vượt qua người thường, nếu không vác một túi to như thế cũng đủ mệt người.

“Nha đầu này lo lắng ta đói bụng trong trận đầu sao?” Giang Khải mỉm cười lắc đầu.

Dù sao cũng không gặp được dã thú, Giang Khải dứt khoát lấy ra từng món ăn bày ở trước mặt.

Tiếp theo hắn thuần thục nhóm lửa, dùng cốt thép trong đống đổ nát làm một cái giá đỡ thô sơ, lấy ra lạp xưởng đặt lên giá nướng.

Đồ ăn của hắn rất phong phú, chẳng mấy chốc trên giá nướng lại có thêm đồ… Chân giò nướng, bắp nướng, bánh mì nướng, thịt dê nướng, thịt eo dê nướng…

Không chỉ như thế, Anh Tử còn cân nhắc đến việc ăn cơm dã ngoại cần rất nhiều đồ gia vị, trong túi đã sớm cất kỹ đủ loại gia vị.

Người xem trên mạng cũng bị tình cảnh này dọa cho ngây người.

“ĐM, người khác đi tham gia trận đầu Thú Thần, con hàng này muốn đi làm mukbang sao?” Tô Lam Lam không nhịn được nhíu mày mắng.

Lộ Tuấn lắc đầu, “Khỏi phải nói, đúng là người lăn lộn ở dã khu Quỷ Tinh lâu ngày, tài nướng đồ ăn của Giang Khải thật sự không tệ, cách một cái màn hình mà ta cũng có thể ngửi được mùi thơm.”

Ở bên cạnh, Hắc thần đang tập trung vào trận kịch chiến của Đặng Tùng và dã thú ở bên trái, nhưng ánh mắt lại bị bữa tiệc bên Giang Khải hấp dẫn, nuốt nước bọt một cái.

Đúng vào lúc này, Giang Khải lấy ra một cái hộp nhựa trắng xanh ở trong balo.

Mở hộp nhựa ra hóa ra là một hộp đá nhỏ đơn giản, bên trong đặt một ít đá và bia Thanh Đảo.
Bình Luận (0)
Comment