Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 86 - Chương 86: Tung Tích Của Giang Khải (2)

Chương 86: Tung tích của Giang Khải (2) Chương 86: Tung tích của Giang Khải (2)

“Đi, đi hỏi một chút.” Điền Phong giải thích, dẫn đội ngũ đi ra.

Đội ngũ này là tiểu đội Thiên Kiếm gặp được Giang Khải trước đó lúc này đội trưởng Ngô Cương vừa thu hồi chiến lợi phẩm, lại thấy một đội người chui ra từ trong rừng rậm sau lưng.

Quân đội Hoa Hạ từng thể hiện rõ ràng không cổ vũ người chơi tranh đấu nội bộ, dù sao suy tính của quân đội là Hoa Hạ cạnh tranh với những quốc gia khác, tranh đấu nội bộ chỉ gia tăng tiêu hao không cần thiết.

Nhưng chỉ cần rời khỏi khu vực an toàn, tranh đấu giữa người chơi là nhiều lần cấm đoán không được, cuối cùng trở thành một loại thái độ bình thường.

Ngay cả tiểu đội tên ria mép mà Giang Khải gặp phải, dưới sự dụ dỗ của bảo rương, rất nhiều người đều không nhịn được dao động.

Đương nhiên, muốn động đến những người khác, ngươi cũng phải xem sau lưng đối phương là ai, đây cũng là nguyên nhân rất nhiều người sẽ vào công hội trước tiên.

Vừa thấy có những người khác xuất hiện, tiểu đội Ngô Cương lập tức thu lại đội hình, mỗi người đều tỏ vẻ rất đề phòng.

“Liệp Ưng? Tiểu đội Liệp Ưng Huyền Vũ?!” Ngô Cương thấy ký hiệu trước ngực Điền Phong lại càng căng thẳng hơn.

Huyền Vũ và Thiên Kiếm đều là một trong mười công hội lớn Hoa Hạ, nhưng đối phương lại là một tiểu đội trong Huyền Vũ công hội, tiểu đội Liệp Ưng!

Điền Phong lạnh nhạt đi tới, hừ lạnh với Ngô Cương, “Người Thiên Kiếm đúng là ‘đặc biệt cẩn thận’, yên tâm, ta không có hứng thú với các ngươi, chỉ hỏi các ngươi một số việc.”

Dù sao đám người Ngô Cương cũng thuộc Thiên Kiếm công hội, thấy Điền Phong mỉa mai công hội của mình cũng thấy trong lòng hơi khó chịu, nhưng ngại thực lực của đối phương nên không dám nổi giận.

Ngô Cương hơi híp mắt lại, “Ngươi muốn nghe ngóng chuyện gì?”

“Trước đó các ngươi có từng gặp người này không.” Nói xong, Điền Phong lại nhẹ nhàng ấn vào đồng hồ số liệu một cái, đồng hồ bắn ra hình chiếu một người.

Vừa thấy hình chiếu của người kia, thành viên của tiểu đội Thiên Kiếm lập tức tỏ vẻ khác thường.

“Xem ra các ngươi từng gặp.” Điền Phong lập tức phát hiện nét mặt của bọn họ.

Xem ra chọn Quốc Vương cốc đúng là chính xác!

“Hiện tại hắn ở đâu!”

Ngô Cương lại càng do dự hơn, hỏi, “Rốt cuộc người này là ai? Còn có, các ngươi tìm hắn làm gì?”

“Các ngươi không cần biết những điều này, ngươi chỉ cần thành thật trả lời vấn đề của ta.”

Ngô Cương hơi híp mắt lại, hắn càng ngày càng thấy phản cảm với thái độ của đối phương.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại Huyền Vũ công hội phái tiểu đội Liệp Ưng đuổi theo người này, nói rõ thân phận của người kia thật sự không đơn giản.

Nhưng phản cảm thì phản cảm, bọn họ và người kia không quen biết, bọn họ cũng không muốn xen vào việc của Huyền Vũ công hội, bọn họ càng không chọc nổi tiểu đội Liệp Ưng.

“Chúng ta thật sự từng gặp người kia.” Ngô Cương hoạt động đồng hồ, bắn ra hình chiếu một bức bản đồ cũng đánh dấu một điểm đỏ.

“Ban đầu thấy hắn ở chỗ này, sau đó hắn đi về phía đông nam, còn chúng ta lại lựa chọn phương hướng khác.”

“Gặp lúc nào?”

“Hôm qua.”

Điền Phong suy nghĩ thêm chút nữa, không hỏi thêm gì nữa mà xoay người rời đi.

“Chờ chút!” Ngô Cương đột nhiên gọi Điền Phong lại, dò hỏi, “Nhìn dáng vẻ của các ngươi, các ngươi tìm hắn là đang đuổi giết hắn?”

Điền Phong hơi nghiêng mặt qua, cười lạnh một tiếng, “Ta đã nói các ngươi không cần biết những việc khác.”

Hắn ta hừ lạnh một tiếng, “Các ngươi xác định các ngươi có thể giết hắn?”

Lần này, Điền Phong lại xoay người, hắn ta đi từng bước về phía Ngô Cương, đến chỗ cách Ngô Cương nửa bước mới dừng lại.

“Ngươi đang nghi ngờ thực lực của chúng ta?” Điền Phong hơi híp mắt lại, “Nếu không bây giờ các ngươi có thể thử một chút!”

Hành động của Điền Phong tạo ra cảm giác áp lực cực lớn cho Ngô Cương.

“Ta, chúng ta và các ngươi không oán không thù, có gì phải thử. Ta chỉ tốt bụng nhắc nhở các ngươi, tên kia am hiểu cận chiến, các ngươi đừng để hắn áp sát.” Ngô Cương kiên định nói.

Thấy Ngô Cương không dám nhận chiến, Điền Phong hừ lạnh một tiếng, “Cận chiến? Ngươi cảm thấy hắn có cơ hội chống đỡ 10 giây ở trước mặt chúng ta sao!”

Nói xong, Điền Phong quay người dẫn đội đi về phía mà Ngô Cương đánh dấu.

Cho đến khi tiểu đội Liệp Ưng rời đi, đám người Ngô Cương mới thở dài một hơi.

“Chảnh muốn chết!” Đỗ Lỗi bĩu môi, trợn mắt, “Đội trưởng, ngươi lừa bọn họ nói tên kia am hiểu cận chiến, một chiêu này rất hay, khiến bọn họ ghê tởm chết đi! Nhưng… Tại sao bọn họ phải đi giết cao thủ này?”

Ngô Cương lắc đầu, “Ta đâu biết! Nhưng tiểu đội Liệp Ưng là tiểu đội tinh anh của Huyền Vũ, đây cũng là đội 5 mà bọn họ vừa thành lập, ta nghe nói địa vị của mỗi người trong tiểu đội không nhỏ…”

“Sao ta cảm giác bọn họ chưa chắc có thể giết người?” San San đột nhiên nói ra suy nghĩ trong lòng.

Tuy tiểu đội Liệp Ưng rất mạnh nhưng bọn họ cũng tận mắt thấy người kia miểu sát ba Cự lực hắc viên.

Hình như Liệp Ưng cũng không thể miểu sát được.
Bình Luận (0)
Comment