Chương 874: Giải đi săn
Chương 874: Giải đi săn
Tần Phấn, Lý Thấm đều cúi đầu, Điển Hỏa cũng chưa mở miệng, tình cảnh như quay về lúc hoan nghênh Giang Khải hơn một tháng trước.
“Khục khục… Khải, mang thiên phú ra hiện thực sao rồi?” Điển Hỏa phá vỡ tình huống bế tắc trước.
Giang Khải gật đầu, “Đã mang ra.”
Lúc này, Tần Phấn thở dài một hơi, ngẩng đầu nói với ba người, “Lần này đến giải đi săn, nguyên tắc tác chiến của chúng ta không thay đổi.”
Giang Khải hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ đội ngũ khác xem thường Xích Viêm, bọn họ cũng thấy không sao cả?
Lý Thấm như đã nhìn ra sự nghi ngờ của Giang Khải, từ tốn nói, “Giải đi săn cần phải đi ra bên ngoài thành thị, ngày thường Chiến Thần điện rất ít dọn dẹp những nơi đó, bởi vậy có rất nhiều Thú Thần, hơn nữa còn có người trong liên minh Quỷ dị và Cuồng nhiệt giả!”
“Đã nhiều năm như vậy, từ khi người kia làm phản trở thành một Cuồng nhiệt giả, Xích Viêm như là sự sỉ nhục trong lòng hắn, cho nên Cuồng nhiệt giả luôn quan tâm Xích Viêm chúng ta nhất.”
“Không chỉ Cuồng nhiệt giả, bản thân Thú Thần cũng có một loại ‘cảm giác thân thiết’ khó hiểu với Xích Viêm chúng ta, nếu hai tiểu đội đồng thời gặp được Thú Thần cường đại, mỗi lần chúng nó đều sẽ ưu tiên công kích Xích Viêm.”
Điển Hỏa bất đắc dĩ gật đầu, “Ta đoán, có lẽ hành động của Thú Thần cũng liên quan đến người kia… Chúng ta không biết sau khi hắn trở thành Cuồng nhiệt giả đã biến thành dáng vẻ gì, nhưng ta có thể chắc chắn người kia rất hy vọng thấy Xích Viêm giải tán.”
Tần Phấn hít vào một hơi, “Có lẽ hắn chỉ muốn một đao cắt đứt… Tóm lại, Khải, mặc kệ những người khác nói thế nào, điểm quan trọng nhất của tiểu đội chúng ta là an toàn, nên chiến thuật của chúng ta không thay đổi!”
Đây là lần đầu tiên Giang Khải nghe được ba người nói về quan hệ của người kia và Xích Viêm, không ngờ lời nguyền của Xích Viêm hoàn toàn do một tay người kia tạo ra.
Nhưng Giang Khải cũng hiểu thêm vì sao lão Vệ không bằng lòng giải tán Xích Viêm.
Sự tồn tại của Xích Viêm còn có một tầng ý nghĩa đặc thù.
Nó như sự đánh cược giữa lão Vệ và lão đội trưởng, lão đội trưởng vứt bỏ tín ngưỡng, vừa hay lão Vệ lại tin tưởng vững chắc, sự tồn vong của Xích Viêm cũng là hai người này muốn xem rốt cuộc tín ngưỡng của ai mới là chính xác!
Trong lòng Giang Khải tức giận, lúc này cuối cùng đã bình thường lại, hắn nhìn về phía ba người Tần Phấn, “Cho nên những năm qua các ngươi vẫn trông coi Xích Viêm, thật ra cũng đang trông coi tín ngưỡng của mình?”
Tần Phấn hơi ngạc nhiên, lập tức nhìn về phía Giang Khải, “Đúng, hiện tại Xích Viêm đã biến thành dáng vẻ này, nếu chúng ta chết đi thì không còn Xích Viêm nữa.”
“Tiểu Khải, thật ra ngươi là một trường hợp đặc biệt, trước đó tiểu đội chúng ta cũng tuyển người mới, đều ở lại không quá một tuần, toàn bộ đều xin đổi sang những tiểu đổi khác.”
Lý Thấm cúi đầu nói, “Bọn họ không thể hiểu được giá trị tồn tại của Xích Viêm, cũng không muốn đi tìm hiểu, bọn họ chỉ để ý đến sự phát triển của mình.”
“Loại nhịp điệu của Xích Viêm với những người mới, hiển nhiên còn quá chậm.”
Điển Hỏa bổ sung, “Huống chi bọn họ cũng không chịu được sự châm chọc khiêu khích của đội ngũ khác.”
“Khải, ngươi đã ở lại Xích Viêm nửa tháng, mấu chốt là ngươi đã hòa nhập với tiểu đội chúng ta, cho nên chúng ta mới nói cho ngươi biết chuyện này. Đương nhiên, nếu ngươi muốn đi thì chúng ta vẫn là câu nói đó, chúng ta không chỉ không ngăn cản còn giúp ngươi xin đến đội ngũ có thực lực… Ví dụ như Ám đội.”
Nói xong, ba người Điển Hỏa đều nhìn về phía Giang Khải, ánh mắt chờ đợi câu trả lời chắc chắn của hắn.
Giang Khải im lặng một lát, sau đó mỉm cười lắc đầu, “Lão Vệ đúng là lão hồ ly, ta tôn trọng hắn như vậy, hắn còn tính toán ta, đoán chừng hắn đã sớm nghĩ sẽ sắp xếp ta đến Xích Viêm.”
Ba người Tần Phấn càng có vẻ căng thẳng hơn, trong lời nói của Giang Khải có sự bất mãn rõ ràng.
Đột nhiên, Giang Khải mỉm cười, “Nhưng lão Vệ cũng nhìn rất chuẩn, ta thích nơi này.”
“Ta sẽ không đi, ta rất có kinh nghiệm với loại nguyền rủa này, về phần ánh mắt của người khác thì ta cũng không quá để ý. Dù sao mạng mới là quan trọng nhất!”
Nghe Giang Khải nói xong, trái tim căng cứng của ba người Tần Phấn lập tức bình tĩnh lại.
Bàn tay Điển Hỏa vỗ mạnh vào lưng Giang Khải, “Tên tiểu tử thối nhà ngươi, cố ý trêu đùa chúng ta đúng không!”
“Hỏa ca, ngươi ra tay không biết nặng nhẹ, hiện tại thuộc tính của ta còn chưa cao đâu…” Giang Khải đau đến nhe răng trợn mắt.
“Đừng gọi ta Hỏa ca, đây là cách gọi của người ngoài, gọi ta là Tóc xoăn, gọi Thấm tỷ của ngươi là Nữ vương, ‘Tần đội’ càng khách sáo hơn, gọi hắn là Tank.” Điển Hỏa cười nói, “Đúng, ngươi tự nghĩ một biệt hiệu đi.”
“Biệt hiệu gì đây?” Giang Khải khó xử nói, “Đẹp trai có được không?”
Lý Thấm luôn ăn nói chững chạc cũng không nhịn được cười khúc khích, “Ngươi vẫn rất tự luyến nhưng vậy không hay.”