Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 880 - Chương 880: Xoát Thú Thần

Chương 880: Xoát Thú Thần Chương 880: Xoát Thú Thần

“Ông trời ơi! Thực lực của Kẻ điên cũng quá kinh khủng, hắn, hắn… Miểu sát Thâm uyên lĩnh chủ!” Điển Hỏa không quan tâm thương thế trên người mình, ngạc nhiên đến ngây người nhìn về phía xác chết to lớn ngã xuống đất.

Lúc ba người Tần Phấn còn đang khiếp sợ khó mà tiếp nhận kết quả, Giang Khải lại nhẹ nhàng rơi xuống trước mặt ba người.

“Các ngươi không sao chứ.”

Ba người Tần Phấn nhìn Giang Khải như nhìn quái vật.

“Ngươi, ngươi có phải là Kẻ điên không?” Tần Phấn đột nhiên hỏi một câu rất kỳ quái.

Giang Khải mỉm cười, “Đúng vậy, đương nhiên, nếu các ngươi không ngại thì ta vẫn muốn gọi là Đại soái ca.”

Nhưng Tần Phấn tuyệt đối không để ý đến sự hài hước của Giang Khải, mắt không chớp nhìn chằm chằm Giang Khải, “Vừa rồi ngươi, ngươi là, tình huống như thế nào!”

Giang Khải suy nghĩ, nói, “Nói như thế nào đây, thật ra ta phát động một thiên phú ngoài ý muốn, khiến ta có được toàn bộ thực lực ở Quỷ Tinh trong một khoảng thời gian ngắn. Đáng tiếc thiên phú này chắc không bao giờ khởi động lại nữa.”

Giang Khải tự mình hiểu lấy, lấy vận khí của hắn chắc sẽ không xoay ra kết quả giống vậy nữa.

“Hóa ra là vậy…” Nghe thấy Giang Khải giải thích, lúc này Tần Phấn mới thoáng bình tĩnh lại.

Tuy kết quả này hơi đáng sợ, nhưng dù sao cũng tốt hơn tình huống trước đó một chút.

Dù sao bọn họ cũng đã được nghe nói, Giang Khải có ghi chép đơn đấu vương cấp trong lần Boss chiến trước.

Giang Khải đỡ ba người dậy, cũng kiểm tra thương thế của ba người.

Tần Phấn bị thương nặng nhất, thuẫn bài cũng biến dạng nghiêm trọng, Lý Thấm tiêu hao rất lớn, đạn dược của Điển Hỏa không còn thừa nhiều.

“Tranh thủ thời gian đào thú hạch, chúng ta nhất định phải lập tức rút lui!” Tần Phấn như đột nhiên nghĩ đến chuyện quan trọng, nói với Giang Khải, “Kẻ điên, ngươi đi đào!”

Giang Khải suy nghĩ, lần này hắn thu hoạch trạng thái Quỷ Tinh có thể kéo dài ba mươi phút, hiện tại bỏ chạy cũng quá lãng phí.

“Đừng đi đào vội!” Giang Khải nói, “Đào thú hạch, Thú Thần khác sẽ không cảm giác được sự tồn tại của Thâm uyên lĩnh chủ.”

“Chính là muốn chúng nó không cảm giác được, nếu không chúng nó sẽ không ngừng tụ tập đến.” Điển Hỏa nói, “Lấy tình trạng hiện tại của chúng ta, gặp được Thú Thần cấp thấp cũng rất nguy hiểm!”

“Dù thực lực của ngươi tăng mạnh, nhưng số lượng Thú Thần quá nhiều thì ngươi cũng không chịu đựng nổi!”

Giang Khải mỉm cười, “Không có việc gì, các ngươi nghỉ ngơi ở đây đi, cái khác giao cho ta, những Thú Thần cấp thấp này đến bao nhiêu, chúng ta thu bấy nhiêu!”

Nói xong, Giang Khải sắp xếp cho ba người nghỉ ngơi ở một tòa cao ốc khá hoàn chỉnh ở nơi xa, bản thân thì quay lại trước xác Thâm uyên lĩnh chủ lẳng lặng chờ đợi.

Trước đó Thâm uyên lĩnh chủ đã triệu tập Thú Thần cấp thấp chủ động hiến tế cho mình, chỉ là nó cần chờ đợi những Thú Thần đó tụ tập lại từ mỗi một thành thị.

Trải qua trận chiến với tiểu đội Xích Viêm, chỉ mấy phút sau số lượng lớn Thú Thần đã lao đến từ bốn phương tám hướng.

Đám người Tần Phấn ghé vào rìa sân thượng, từ nơi này nhìn về phía vị trí của Giang Khải lại càng rõ ràng hơn.

Những Thú Thần này như là nước thủy triều tập trung về phía xác Thâm uyên lĩnh chủ, nói ít cũng có mấy ngàn con!

“Trên cơ bản Thú Thần ở khu vực quanh đây đều ở nơi này đi!” Tần Phấn hoảng sợ nói, “Trong đó còn có tinh anh và chiến tướng!”

“Một mình Kẻ điên có thể đối phó được không? Ta hơi lo lắng cho hắn.”

“Rốt cuộc là thiên phú gì có thể khiến người ta lấy được toàn bộ thực lực ở Quỷ Tinh trong thời gian ngắn, đây cũng quá mạnh đi!”

Kẻ điên đã nói không có vấn đề, ba người tạm thời không tùy tiện hành động, chỉ chú ý tình hình dưới lầu.

Số lượng lớn Thú Thần phát hiện Thâm uyên lĩnh chủ đã tử vong, lại thấy được một nhân loại đứng trước, đột nhiên như phát điên nhào về phía Giang Khải.

Đối mặt với Thú Thần đến từ bốn phương tám hướng, Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Chỉ có ngần ấy? Lực thu hút của Thâm uyên lĩnh chủ cũng không được lắm.”

“Được rồi, miễn cưỡng nhận đi. Còn có mười mấy phút, đã đủ.”

“Quang Minh thần lệnh, bắn ra! Đại Địa thần lệnh, Đại địa phun trào!”

Dã thú tinh anh, cấp chiến tướng đối mặt với Giang Khải đều bị miểu sát, Giang Khải đối mặt với thú triều lại đại khai sát giới, nhanh chóng dọn dẹp Thú Thần!

Sau khi có được Tội hỏa ngập trời, năng lực quần sát của Giang Khải tăng lên một cấp bậc, những nơi đi qua lam hỏa xông lên trời.

Sau lưng Giang Khải toàn là xác Thú Thần, thậm chí đạt đến trình độ chồng chất như núi!

Ở trong mắt đám người Tần Phấn, bầu trời đêm đã bị lam hỏa chiếu thành màu xanh, tiếng kêu rên của đám Thú Thần đinh tai nhức óc, mặt đất bị đàn thú giẫm đạp đến chấn động ù ù…

Mười mấy phút sau, Giang Khải đi đến dưới tòa nhà mà ba người nghỉ ngơi, hô to với mái nhà, “Xuống thu thú hạch đi, nhiều lắm, ta bận không chịu nổi!”

Ba người Tần Phấn nhìn nhau.

Thu thú hạch cũng thu đến bận không chịu nổi? Đây là loại trải nghiệm gì? Bọn họ đã ở Chiến Thần điện gần mười năm, dường như chưa từng trải nghiệm loại cảm giác này!
Bình Luận (0)
Comment