Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 89 - Chương 89: Đuổi Sát Không Bỏ (2)

Chương 89: Đuổi sát không bỏ (2) Chương 89: Đuổi sát không bỏ (2)

Hắn không có khả năng cầm trường đao hoặc là thuẫn bài đối đầu chính diện với hắc viên, cho nên hơn phân nửa là muốn bán đi.

“Hy vọng có thể bán giá tốt.”

“Đám hắc viên này thích thu thập tảng đá màu sắc rực rỡ như vậy sao?” Giang Khải lắc đầu, trực tiếp biến cả cái rương thành tấm thẻ cất đi.

Nếu lấy đồ ở bên trong ra sẽ chiếm dụng một vị trí trong túi thẻ, không bằng trực tiếp đặt ở trong rương, chờ quay về lại mở ra.

Lúc Giang Khải đang chuẩn bị rời đi đột nhiên cảm thấy mệt mỏi.

“Công kích kèm theo hỏa diễm sẽ tiêu hao rất nhiều tinh thần lực ngoài định mức…”

Nhớ lại trận chiến trước đó, Giang Khải tự nhủ, “Dựa vào tinh thần lực hiện tại của ta, liên tục phát động sáu lần công kích hỏa diễm cũng cần nghỉ ngơi.”

“Vẫn là tinh thần lực không đủ.”

Nhân lúc thời gian nghỉ ngơi, Giang Khải ngồi ở chỗ đó xem xét thẻ tin tức, dứt khoát dựa theo tin tức bên trên định ra tuyền đường đi săn tiếp theo của mình.

“Lại mở mấy cái rương nữa, nếu vẫn là những khoáng thạch này thì đi tìm thứ khác xem.” Lẩm bẩm một câu, Giang Khải thu hồi thẻ tin tức, lấy ra cốc nước và thịt khô bổ sung thể lực.



Đội ngũ tên ria mép thấy năm người đứng trước mặt, đầu óc hơi không rõ.

Rõ ràng đối phương là tiểu đội Liệp Ưng Huyền Vũ công hội!

“Các ngươi từng gặp người này chưa?” Lần này người tiến lên tra hỏi là Tần Dũng, đồng hồ của hắn ta bắn ra hình chiếu của Giang Khải.

Vừa thấy Giang Khải, tên ria mép lập tức trợn to mắt.

“Là hắn!”

“Từng gặp sao?” Tần Dũng hơi híp mắt lại.

“Đâu chỉ từng gặp, tiểu tử kia còn giành một con Tinh anh hắc viên từ trong tay năm tiểu đội chúng ta!” Đến bây giờ tên ria mép vẫn canh cánh trong lòng, hung hãn nói, “Ngay ở phía tây sơn cốc này, sau đó chắc hắn leo lên từ vách núi sơn cốc.”

Sau khi Tần Dũng trở về, báo cáo tin tức lấy được cho đội trưởng Điền Phong.

Điền Phong kiểm tra bản đồ một lúc.

“Nếu hắn chạy đến hướng bên kia, cũng đã tiến vào khu vực của U linh nữ yêu.”

“Đi, hôm nay nhất định phải tìm được tiểu tử kia!”

Lưu Yên nhếch miệng, “Thằng ranh con này thật sự giỏi chạy, lại chạy xa như vậy, hắn biết có ngươi đang đuổi giết hắn sao?”

Điền Phong nói, “Chắc hắn cũng nghĩ đến công hội sẽ đối phó hắn, cố gắng chạy trốn nói rõ hắn đang cố ý tránh đi sự đuổi giết của công hội nhưng hắn không có khả năng biết chúng ta đang đuổi giết hắn.”

Bạch Lăng Chí lạnh giọng nói, “Cũng không phải, hắn phải biết là Liệp Ưng chúng ta đang đuổi giết hắn, hắn chạy cũng không cần chạy!”

“Bên trên nói phải giết tới khi hắn không cách nào online!”

Từ Hiểu Hiểu cau mày, “Nhưng các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao, tên này lại có thể chạy xa như vậy… Ý của ta là, một người mới như hắn có thể sống ở dã ngoại đến bây giờ? Hơn nữa, tiểu đội Thiên Kiếm công hội nói hắn rất mạnh, tên ria mép kia nói hắn cướp tinh anh.”

“Một người mới vừa hoàn thành thí luyện người mới như hắn có thể còn sống trong Quốc Vương cốc hai ngày đã là kỳ tích, hắn đánh giết tinh anh thế nào?”

Tần Dũng suy nghĩ, khinh miệt hừ lạnh một tiếng, nói, “Ngươi không nghe tên ria mép kia nói sao, hắn cướp tinh anh của người khác, cướp đoạt và đánh giết bằng thực lực là hai việc khác nhau! Chỉ có thể chứng minh tiểu tử kia là người xảo quyệt. Còn người Thiên Kiếm nói như vậy, ta cảm thấy có thể đá cố ý hù dọa chúng ta.”

Điền Phong đột nhiên mở miệng, “Hắn có thể cướp tinh anh của người khác, hơn nữa còn thành công thoát thân, tên kia vẫn có chút thủ đoạn.”

“Nhưng chúng ta cũng không cần lo lắng, thủ đoạn đối mặt với thực lực tuyệt đối không chịu nổi một kích! Chúng ta chỉ cần chú ý đừng khinh thường, dựa vào thực lực của năm người chúng ta, hắn có một vạn thủ đoạn cũng vô dụng!”

Lời nói của đội trưởng cũng coi như cho đội ngũ ăn Định tâm hoàn.

Sau khi lấy được vị trí của Giang Khải, đội ngữ lập tức xuất phát về phía sơn cốc mà Giang Khải xuất hiện lần cuối cùng.

Sau khi tiểu đội Liệp Ưng rời đi không bao lâu, tiểu đội Thiên Kiếm đã chui ra từ trong rừng rậm.

“Đội trưởng, vừa rồi Từ Hiểu Hiểu kia nói, người kia là người mới vừa hoàn thành thí luyện người mới?!” San San trợn to mắt nói, “Điều này sao có thể, nam tử ria mép kia nói một mình tên kia cướp đi Tinh anh hắc viên từ trong tay năm tiểu đội, sau cùng còn chạy!”

Ngô Cương cau mày, “Hít… Đây, đây đúng là nói không thông, ta còn tưởng hắn là cao thủ nơi nào đến du sơn ngoạn thủy, thực lực như vậy lại là một người mới, sao có thể!”

Sau khi Đỗ Lỗi suy nghĩ, đột nhiên nói, “Ta cảm thấy chắc Từ Hiểu Hiểu kia không nói dối, Huyền Vũ công hội đã muốn giết hắn, chắc chắn biết thân phận của người kia!”

“Hơn nữa, ta suy đoán bọn họ đã phái Liệp Ưng tới, vậy chắc chắn nắm chắc đánh giết!”

Ngô Cương không ngừng gật đầu, “Đúng vậy, đường đường là Huyền Vũ công hội cũng không thể đập bảng hiệu nhà mình chứ.”

“Chỉ là, ta luôn cảm thấy tên kia quá kỳ quái…”
Bình Luận (0)
Comment