Chương 907: Ai lên trận tiếp theo?
Chương 907: Ai lên trận tiếp theo?
Tần Phấn, Nguyễn Ngữ, Triệu Thiết Toàn, Âu Dương Dịch, Lưu Thụ đều bị thương rất nặng, ngoại trừ cái đó ra trên người Hồ Ngôn, Lý Thấm, Điển Hỏa cũng có rất nhiều vết thương.
Tình huống của đội viên khác cũng không lạc quan, hiện tại chỉ có bốn năm người không bị thương.
Lưu Thụ giữ chặt tay Giang Khải, “Ngươi đừng đi, nói rõ ràng lời vừa rồi đi!”
Giang Khải cau mày đẩy tay Lưu Thụ ra, “Bây giờ không phải lúc nói những lời này, chờ trở về ta sẽ nói rõ ràng với ngươi.”
“Chỉ có 120 phút, e rằng không kịp khôi phục thương thế…” Tần Phấn không chút sức lực nói, “Kẻ điên, chúng ta đã làm đến cực hạn.”
“Khải đội, trận thứ ba chỉ có thể dựa vào ngươi thôi.” Hồ Ngôn thở hổn hển, trong trận chiến vừa rồi hắn ta phải đồng thời quan tâm rất nhiều người, tiêu hao rất lớn, hai tiếng căn bản không kịp khôi phục.
“Nhưng chỉ có đánh bại Boss trong trận thứ ba mới có thể mở ra lối vào vùng đất dã thú, trận thứ ba lại là Boss cấp bản đồ, căn bản không có khả năng!”
“Khải đội, chọn cái thứ nhất trước đi, ít nhất lần này chúng ta cũng không tính là không có thu hoạch, đã biết cách đi vào vùng đất dã thú, cùng lắm thì lần sau chúng ta lại đi tìm bí cảnh thất tinh và Nhất tuyến thiên cơ.”
Triệu Thiết Toàn bên cạnh lại lắc đầu, “Khó… Chưa nói đến vị trí những bí cảnh này sẽ thiết lập lại, chỉ nói điều kiện đi vào Nhất tuyến thiên cơ, sau khi hơn năm mươi người chúng ta đi vào, người cuối đội ngũ suýt thì không kịp đi vào!”
“Nói cách khác, dù lần sau tăng tốc độ thì nhiều nhất chỉ có 100 người tiến vào, lạc quan hơn chút, 100 người này đều thông qua Nhất tuyến thiên cơ và hai trận trước của chiến trường Thiên Cơ, vậy cũng không có khả năng đánh bại một Boss bản đồ!”
Điển Hỏa gật đầu, “Lấy thực lực hiện tại, đúng là không có cách nào làm được, trừ khi tất cả là Siêu phàm thất giai… Có lẽ còn phải cao hơn nữa mới được.”
100 cường giả Siêu phàm thất giai, toàn bộ Hoa Hạ cũng không có nhiều như vậy!
Lý Thấm lo lắng nói, “Cho nên Đổng soái từng nói, toàn cầu đều không đuổi kịp tiến độ của Quỷ Tinh… Chúng ta không đạt được thực lực yêu cầu của Quỷ Tinh, cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì chúng ta sẽ không có cách nào sinh tồn ở Quỷ Tinh.”
Giang Khải hơi ngây người.
Rất sớm trước kia mọi người đã nói hiện tại Địa cầu đang thi chạy với Quỷ Tinh, rốt cuộc là tốc độ tiến hóa của nhân loại nhanh hơn, hay tận thế buông xuống nhanh hơn…
Nghĩ tới đây, Giang Khải theo bản năng nhìn về phía túi thẻ của mình.
Bên trong có hai cái Huy chương trọng sinh cấp 6.
Từ khi hắn tiến vào Quỷ Tinh chưa từng tử vong, ngược lại không phải mình mạnh bao nhiêu, mà là hắn không gánh chịu được tổn thất do tử vong mang đến.
Trong rất nhiều tình huống, chỉ cần có lựa chọn nào khác thì cuối cùng Giang Khải sẽ lựa chọn phương án càng ổn thỏa hơn, trừ khi không có lựa chọn thì hắn mới đi đánh cược một lần.
Nhưng lần này đối mặt với hai lựa chọn của Nhất tuyến thiên cơ, Giang Khải lại do dự.
Nhìn đồng bạn mình đầy thương tích, trong lòng Giang Khải thấy căng thẳng, âm thầm đưa ra một quyết định.
“Các ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta nắm bắt thời gian khôi phục!” Nói xong, Giang Khải đi sang một bên, ngồi xếp bằng, thông qua tâm pháp tu luyện Thanh Vân môn để tốc độ khôi phục nhanh hơn.
Đúng vào lúc này, Lữ Chấn Hoa lại nhảy ra.
“Giang Khải, ta đã không nhịn được ngươi nữa!”
“Rõ ràng ngươi có thực lực đánh giết vương cấp, vì sao cho đến bây giờ ngươi vẫn che giấu thực lực, ngươi để chúng ta đi chịu chết, còn ngươi lại trốn ở phía sau!”
“Bây giờ ngươi nhất định phải cho chúng ta một câu giải thích!”
Đội viên may mắn còn sống sót cũng xông tới.
“Đội trưởng là loại như ngươi sao? Gặp nguy hiểm để chúng ta lên, ngươi thì trốn ở phía sau! Dù sao hiện tại đã tìm được vùng đất dã thú, sau cùng công lao lại thuộc về ngươi! Dựa vào cái gì!”
“Ta cũng không phục, liên minh cổ võ đã nói phải đồng tâm hiệp lực, chúng ta đều đang liều mạng, chỉ có ngươi đang giữ thực lực!”
“Vốn Chủ Thần cũng không thuộc giới cổ võ, có thể gia nhập liên minh cũng là vì ngươi, nhưng với biểu hiện này của ngươi, ta thấy Chủ Thần không chỉ phải rời khỏi trưởng lão công hội, còn phải rời khỏi liên minh cổ võ!”
Tần Phấn không để ý trọng thương, đứng lên, giận nói, “Ai nói Giang Khải che giấu thực lực, vừa rồi gặp Boss, phần lớn là chúng ta kiềm chế.”
“Đó là các ngươi kiềm chế, cũng không phải hắn!”
Hồ Ngôn che trước mặt Giang Khải, lớn tiếng nói, “Kêu la cái gì, chúng ta kiềm chế Boss theo sự sắp xếp của Khải đội, không có hắn tính toán sắp xếp, các ngươi có thể chống đỡ được sao!”
“Đúng đấy, Khải đội chỉ huy toàn bộ quá trình, chúng ta kiềm chế Boss cũng là Khải đội sắp xếp, vừa rồi các ngươi chỉ né tránh công kích Boss, chỉ dựa vào điểm này các ngươi đã không có tư cách kêu la ở chỗ này!” Triệu Thiết Toàn cũng kích động hô lên.
Lữ Chấn Hoa hừ lạnh một tiếng, “Thật không biết Giang Khải cho các ngươi uống mê hồn dược gì, có thể khăng khăng một mực bán mạng cho hắn như thế!”