Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 910 - Chương 910: Thật Sự Là Tổ Sư

Chương 910: Thật sự là tổ sư Chương 910: Thật sự là tổ sư

Tốc độ của tên này quá kinh khủng, trong tình huống bình thường mình lấy điểm nhanh nhẹn cơ sở căn bản không phải đối thủ của nó!

“Chiến bát hoang!” Giang Khải không thể không dùng kỹ năng thân pháp né tránh.

Hắn vừa rời đi, ngay sau đó Trầm thi vương đã một phát để lại một vết cào thật sâu ở trên mặt đất!

Mặt đất chiến trường Thiên Cơ dùng gạch đá lót đường, trong trận chiến vương cấp vừa rồi mặt đất còn chưa bị phá hủy, nhưng bây giờ Trầm thi vương đánh một phát để lại dấu vết sâu bốn năm mét trên mặt đất.

Nếu một kích vừa rồi đánh vào người Giang Khải, ít nhất Giang Khải phải dùng một lần Hí mệnh chúng sinh hoặc là Sinh mệnh tụng ca của Tái sinh chiến giáp!

Giang Khải nhảy lên trên vách tường, vừa dừng lại Trầm thi vương đã nhanh chóng quay người, tay vung lên vỗ một chưởng xuống!

Giang Khải lại lấy Chiến bát hoang né tránh muốn kéo giãn khoảng cách với Trầm thi vương, nhưng tốc độ của Trầm thi vương quá nhanh, không sử dụng bất kỳ thân pháp gì đã khiến Giang Khải liên tiếp lùi lại.

Trong quá trình lùi lại, Giang Khải lập tức mở ra Si nhân chi nhãn.

Hy sinh rất nhiều lực lượng để quan sát nhược điểm của đối phương.

Hiện tại Giang Khải còn chưa phát động công kích, lực lượng thấp chút cũng không sao, hắn nhất định phải tìm được nhược điểm của đối phương, nếu không mình sẽ không có phần thắng trong trận chiến này!

Hồ Ngôn từng suy đoán, Giang Khải phát minh đấu văn là lợi dụng ưu thế Quỷ nhãn chuyên chú của mình, nhưng Giang Khải có thể lập tức phát hiện nhược điểm của đối phương, căn nguyên cũng là Si nhân chi nhãn!

Công kích của Trầm thi vương rất hung mãnh, bất kỳ lần công kích nào cũng có thể trực tiếp đánh Giang Khải trọng thương.

Giang Khải bị ép dùng Chiến bát hoang quá sớm, miễn cưỡng lợi dụng thân pháp đa dạng để né tránh công kích.

Đôi mắt của hắn nhìn chằm chằm mỗi một hành động của Trầm thi vương.

Sau khi hắn dùng ra bước thứ bảy của Chiến bát hoang, cuối cùng đã thấy được nhược điểm của Trầm thi vương.

Công kích của nó khá ăn khớp, thân thủ nhanh nhẹn, lực phá hoại kinh người, đầu thời vị trí mấu chốt trên thân thể đều bao trùm rất nhiều khải giáp.

Nhược điểm của nó rõ ràng là cánh tay phải công kích mạnh nhất!

Điểm này cũng khiến Giang Khải thấy hơi bất ngờ.

Hắn vốn tưởng nhược điểm của tên này là trái tim hoặc là đầu, hoặc phải là con mắt, ai biết lại là cánh tay phải công kích mạnh nhất.

Có thể tưởng tượng, nếu về sau săn giết lại con Boss này, đội ngũ săn giết rất có thể chịu thiệt thòi lớn ở một điểm này.

“Phải chém đứt cánh tay phải của nó! Nhất định phải một kích thành công!”

“Ách a!” Trong miệng Trầm thi vương phát ra tiếng gào thét trầm thấp khàn khà, dường như cũng vì nhân loại này nhiều lần né tránh công kích của mình khiến nó đặc biệt tức giận, hai trảo nhanh chóng vồ vào Giang Khải.

Đúng vào lúc này, Giang Khải khẽ quát một tiếng.

“Chiến bát hoang, Vô cực thủ hộ!”

“Kiếm

Một trong những đặc điểm của Kiếm động cửu thiên, ngoại trừ công kích càng mạnh hơn Hạo thiên trảm yêu kiếm, còn cưỡng chế khởi động tất cả hiệu quả bị động của Giang Khải.

Thời gian dân cờ bạc, Hí mệnh chúng sinh, Dân liều mạng, Vô thần chi địa, Tội hỏa ngập trời đều bị kích hoạt!

Trong nháy mắt, quanh người Giang Khải bộc phát ra một luồng sóng khí mạnh mẽ, nổ tung ra bên ngoài, đồng thời cả người bị một ngọn lửa màu xanh lam bao bọc!

Như là một pho tượng Chiến Thần trong lửa mạnh.

Thấy cảnh này, Tần Phấn, Lý Thấm và Điển Hỏa đều trợn tròn hai mắt.

“Đây, đây không phải tình cảnh đã thấy được trong giải đi săn sao!”

“Ngọn lửa màu xanh đó là lửa của Kẻ điên!”

“Sao ta cảm giác hiện tại Kẻ điên còn khủng bố hơn lúc đó? Chẳng lẽ lúc trước đánh giết Thú Thần vương cấp, hắn cũng chưa thi triển toàn lực… Ông trời ơi!”

Người sợ hãi nhất lại là Lưu Thụ.

Trong điểm chú ý không nằm ở lam hỏa của Giang Khải, sóng khí bạo phát ra, mà là kiếm chiêu trong tay Giang Khải!

Là một đệ tử nòng cốt của Thanh Vân môn, tạo nghệ của Lưu Thụ trên mặt kiếm pháp tuyệt đối là một trong mấy người tốt nhất của Thanh Vân môn, luyện võ hơn ba mươi năm sao hắn ta không nhất ra Kiếm động cửu thiên của Giang Khải kế thừa huyết mạch của Cửu tiêu tru tiên kiếm Thanh Vân môn!

“Đây, đây… Đây rõ ràng là Cửu tiêu tru tiên kiếm! Không đúng, so sánh với Cửu tiêu tru tiên kiếm thì càng bá đạo, càng uy nghiêm…”

Hắn ta đột nhiên nghĩ đến lời nói của Giang Khải, hắn là truyền nhân của Tam Kiếm tiên sinh!

“Chẳng lẽ hắn đang nói sự thật? Hắn thật sự là truyền nhân của Tam Kiếm tiên sinh, là Thanh Vân tổ sư!”

Lưu Thụ trợn tròn mắt, đầu óc vang lên ong ong.

Hiện tại trong đầu hắn ta rất hỗn loạn nhưng cũng thấy quái dị, hắn ta phát hiện một khi thừa nhận thân phận của Giang Khải, dường như có thể giải thích được tất cả nghi ngờ trong lòng!

Chưởng môn sẽ không nhận ra một kiếm này của Giang Khải sao? Chắc chắn là không, cho nên hắn ta rất cung kính với Giang Khải, thậm chí không tiếc tổn hại lợi ích Thanh Vân môn cũng là cầu được ước thấy.
Bình Luận (0)
Comment