Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 935 - Chương 935: Không Ra Thì Thôi, Ra Thì Chấn Động Cửu Thiên

Chương 935: Không ra thì thôi, ra thì chấn động cửu thiên Chương 935: Không ra thì thôi, ra thì chấn động cửu thiên

“Nguyên thần là một loại lực lượng linh hồn, đại năng giả có thể nguyên thấn xuất khiếu, cũng có thể một thần nhiều lần, chỉ là hiện tại các ngươi còn chưa tiếp xúc với những thứ này mà thôi.” Giọng nói kia nói, “Những tiểu gia hỏa kia sẽ lập tức đến đây, mạng này của ngươi không còn nhiều thời gian lắm, ta chỉ trả lời mấy vấn đề của ngươi thôi.”

Giang Khải kỳ quái hỏi, “Tiểu gia hỏa nào?”

“Ầy, những cái đó… Ngươi đang nhắc đến Boss bản đồ.”

Giang Khải hít sâu một hơi, khá lắm, ở trong mắt Tam Kiếm tiên sinh thì Boss bản đồ chỉ có thể coi là “tiểu gia hỏa”…

Giang Khải nắm bắt thời gian hỏi, “Ngươi đã để lại nguyên thần trong Trảm Yêu kiếm, vì sao không sớm đi ra?”

Giọng nói kia nói, “Ta để lại nguyên thần trong Thiên La trảm yêu kiếm, vốn dĩ không có cách nào tụ lại, không ngờ lại bị tiểu tử ngươi chữa trị hoàn mỹ, thật sự không biết vì sao cấp bậc này của ngươi lại có thể làm được điểm này.”

Giang Khải rất muốn nói, không phải hắn chữa trị, là Vòng quay vận mệnh.

Nhưng hắn còn có nhiều nghi ngờ muốn hỏi, đến mức nghi ngờ quá nhiều hắn cũng không biết hỏi từ đâu.

Suy nghĩ một lát, Giang Khải hỏi, “Tam Kiếm tiên sinh, ngươi là người Địa cầu sao? Ngươi là đẳng cấp gì? Còn có, ngươi và Thanh Vân môn có quan hệ như thế nào?”

“Những vấn đề này của ngươi, ta không nhớ rõ cái thứ nhất và cái thứ ba, sở dĩ ta để lại một phần nguyên thần trong Trảm Yêu kiếm vì vận kiếm càng thêm tự nhiên, trí nhớ với những người và việc khác đã trở nên mơ hồ, lại trải qua không biết bao nhiêu năm, đã sớm không nhớ rõ.”

“Điều này… Vậy vấn đề thứ hai thì sao?” Giang Khải chỉ có thể lùi lại cầu việc khác.

“Ta mơ hồ nhớ kỹ chắc là thần cấp gì đó, rốt cuộc là Nhân thần hay Địa thần, hoặc là cái khác thì không nhớ rõ nữa.”

Giang Khải tràn đầy mong chờ lại đợi được ba chữ “không nhớ rõ”, tâm trạng kích động trong lòng lập tức bị giội một gáo nước lạnh.

“Vậy ngươi còn nhớ rõ cái gì?”

“Nhớ kỹ Kiếm động cửu thiên!” Giọng nói kia nói, “Vì kiếm mà sinh, vì kiếm mà chết, chỉ có dùng kiếm mới là chức trách chính của ta, cho dù trải qua không biết bao nhiêu năm, ký ức của ta vẫn còn mới mẻ.”

Thú triều đã đánh tới, Giang Khải vội vàng hỏi một vấn đề cuối cùng,

“Tiền bối, ngươi biết làm cách nào rời khỏi Vô tận luyện ngục không?”

“Không biết, nhưng vạn vật có âm thì có dương, có chính thì có ngược, ngươi đã có thể đi vào, vậy tuyệt đối có thể đi ra ngoài!”

“Được, thú triều đã tới, ta sẽ xem ngươi dùng kiếm. Nhớ kỹ, chỉ có thể dùng kiếm pháp, không thể dùng hỏa diễm của ngươi.”

Vừa nói xong, Giang Khải đột nhiên cảm giác được lực lượng khổng lồ trên Trảm Yêu kiếm biến mất, mình lập tức nhấc Trảm Yêu kiếm lên.

“Người phục chế!” Giang Khải theo thói quen gọi người phục chế ra làm bia đỡ đạn trước tiên, sau đó dẫn theo tiểu hỗn cầu giết vào đàn thú…



Hiện tại Giang Khải tăng cường nhiều nhất cũng là địa diễm, nhưng Tam Kiếm tiên sinh không cho Giang Khải dùng, cho nên lần này Giang Khải chắc chắn sẽ tử vong lần nữa.

Trước kia chết xoay chuyển Vòng quay vận mệnh cũng không đưa đến hiệu quả thay đổi càn khôn, ngay cả một con Boss cũng không giết được, Giang Khải đã bị đông đảo dã thú phân thây xé rách, mất mạng ngay tại chỗ.

Sau khi đợi Giang Khải sống lại, hắn thở hổn hển nhìn thoáng qua thân thể của mình.

Nói ra có lẽ không có ai tin, hắn đã trải qua hơn ba ngàn lần tử vong ở đây!

“Tiểu tử, tuy trước đó nguyên thân của ta tán loạn, cũng đã thấy ngươi từng bước trưởng thành.” Trảm Yêu kiếm lại phát ra giọng nói, “Tuy nói tư chất hơi ngu dốt nhưng cũng may độ dẻo dai không tệ.”

“Từ xưa đến nay chưa từng thiếu thiên tài, nhưng thiên tài chưa chắc có thể cười đến cuối cùng, ta miễn cưỡng chỉ điểm ngươi một hai.”

Giang Khải hơi buồn bực, “Tam Kiếm tiền bối, tuy cấp bậc của ta không cao nhưng thuộc tính tuyệt đối có xếp hạng đầu trên toàn cầu, sao lại là tư chất ngu dốt.”

“Xếp hàng đầu trên toàn cầu? Không ngờ thế giới ngày nay đã sa sút đến mức này…” Tam Kiếm tiên sinh thở dài một hơi.

Lông mày của Giang Khải sắp nhăn thành một đống, nguyên thần của Tam Kiếm tiên sinh nên nói chuyện với người phục chế mới đúng, hai người này đều là loại người đứng nói chuyện không đau eo.

“Được, nhiều lời vô ích, bây giờ nói về Kiếm động cửu thiên của ngươi.” Cuối cùng Tam Kiếm tiên sinh đã nói vào chủ đề chính.

“Coi như tiểu tử ngươi còn có chút ngộ tính, từ trong trí nhớ kiếp trước của Trảm Yêu kiếm ngộ ra Kiếm động cửu thiên cũng được coi là hiếm có. Chỉ tiếc không phải thân truyền của ta, lại không có ai chỉ điểm, khó mà trải nghiệm điểm tinh túy của Kiếm động cửu thiên.”

“Ta lại hỏi ngươi, lúc ngươi phát động Kiếm động cửu thiên có cảm xúc gì?”

Giang Khải suy nghĩ nói, “Tất cả trạng thái bị động đều cường chế mở ra, trạng thái của bản thân được điều chỉnh đến trạng thái mạnh nhất.”
Bình Luận (0)
Comment