(Ô Long: chuyện đáng xấu hổ; Tuyển mỹ đại tái: Cuộc thi sắc đẹp. Tựa chương ở đây có ý nói đây là một cuộc thi bất bình thường)
Tác Nhĩ Nặc thành là một thành thị tương đối đặc biệt, thoạt nhìn sắc thái phi thường phong phú diễm lệ, kiến trúc sử dụng nhiều phong cách thiết kế cùng không đồng nhất màu sắc, vách tường, nóc nhà cũng đầy màu sắc sặc sỡ, cho nên giống như một thế giời kỳ huyễn trong truyện thần thoại! Nếu như nói ở đây mà nhìn đến đủ loại màu sắc khinh khí cầu, cũng sẽ không cảm thấy điểm gì kỳ quái!
Nguyên Bảo còn có loại cảm giác khác, hắn cảm thấy nơi này rất giống ma pháp thành thị, nơi chốn tràn ngập những thứ tân kỳ mà con người đủ can đảm tưởng tượng ra! Hai bên đường trừ bỏ những cửa hàng bình thường thì nhiều nhất chính là cửa hàng vũ khí, tửu quán cũng rất nhiều! Ngoạn gia đương nhiên cũng không ít, rộn ràng nhốn nháo, rất là náo nhiệt.
“Oa a, thật đáng yêu!”
“Đúng vậy đúng vậy, nhất là lỗ tai thỏ của hắn, ngươi xem ngươi xem!”
Đột nhiên, trên phố truyền đến hai câu thảo luận làm Nguyên Bảo bừng tỉnh, hắn phát giác bản thân là đề tài của hai câu nói trên, vội nhìn xem thử, đó là hai nữ sinh, đang vô cùng hưng phấn theo dõi hắn. Nguyên Bảo hắc tuyến, không biết vì sao mà mỗi lần đối mặt với nhãn quan của nữ nhân, luôn làm cho hắn nổi lên bản năng muốn chạy trốn.
“A nha, từ đâu tới vậy tiểu đệ đệ, thật đáng yêu, đến đến, tỷ tỷ nơi này có rất nhiều y phục đáng yêu, thực thích hợp với ngươi!” Đột nhiên lại có một giọng nữ vang lên, nháy mắt, một nữ sinh tươi cười câu dẫn hướng tới gần Nguyên Bảo.
Mà cũng do câu nói này của nàng, mọi người trên đường đã chú ý tới Thỏ Tử trang của Nguyên Bảo, nhất thời một loạt những câu “Thật đáng yêu” liên tiếp vang lên, đám đông cũng lấy tốc độ cực nhanh khếch trương số lượng.
Bảo Bảo thấy tình cảnh này, thầm than không ổn, lập tức xoay người bỏ chạy, ngay lập tức có người đuổi theo.
Nguyên Bảo hoảng loạn không quan sát đường xá, một mực đâm đầu chạy loạn, chạy tới chạy lui, chỉ một lúc sau đã không thở nổi, ai bảo hắn thể lực không bằng người? Bất quá, dần dần, phía sau không còn thanh âm huyên náo nữa, Bảo Bảo mới dám dừng lại hít thở, thiếu chút nữa đặt mông ngồi xuống đất luôn. Nếu lúc nãy không thoát được, hắn chỉ còn cách sử dụng Truyền tống phù, mặc kệ văng tới nơi nào, chỉ cần có thể rời khỏi đây là được! Mà phen này chạy loạn, hắn nguyên bản đã mù đường, bây giờ không biết bản thân đã chui vào hóc nào!
Sau khi hô hấp trở lại bình thường, Nguyên Bảo mới có tinh lực đánh giá hoàn cảnh xunh quanh, vừa nhìn thấy, đã giật mình.
Phía trước khoảng 50 mét là một tòa kiến trúc kiểu cung điện trông rất xa hoa, phong cách cổ xưa, chiếm một diện tích rất rộng, vẻ ngoài hoa lệ như hoàng cung thời Trung cổ. Mà vào lúc này, trước đại môn của cung điện đang dựng một khối đại bài tử rất bắt mắt, trên mặt có vài chữ to: Tuyển mỹ đại tái lần thứ nhất. Có mấy người đang ở phía dưới tấm bài tử bận rộn làm gì đó, mà trên bài tử còn có một hàng chữ nhỏ, Nguyên Bảo nhìn không rõ, liền tiêu sái đến gần nhìn xem.(Thanh: sự tò mò đánh chết con mèo, ở đây là bé thỏ Bảo Bảo)
Nguyên lai cuộc thi phân ra làm hai hạng mục, một cái là cuộc thi cho sủng vật, một cái là thi nữ trang. Chỉ cần cảm thấy sủng vật của mình đủ xinh đẹp, là có thể tham gia; chỉ cần cho là mình có dũng khí vận nữ trang một phen, cũng có thể lên sân khấu biểu diễn! Nhìn phần giới thiệu, Bảo Bảo gáy đầy mồ hôi, còn có cuộc thi sắc đẹp kiểu này! Tác Nhĩ Nặc thành, thật là cái quái thành!
Vừa định rời đi, cánh tay lại bị kéo lấy!
“Ai nha nha, vị này đáng yêu tiểu đệ đệ, ngươi tên là gì nha?” Một nữ sinh tươi cười hỏi.
“Nguyên Bảo!” Bảo Bảo theo phản xạ trả lời nàng, đáp xong rồi mới nhớ ra nơi này là địa phương nào, không biết làm sao trong lòng đột nhiên dâng lên dự cảm không ổn.
“Nguyên lai là đáng yêu Tiểu Bảo Bảo!” Nữ sinh đem Nguyên Bảo kéo đến trước bàn dài, “Tiểu Bảo Bảo điều kiện tốt như vậy, hay cũng tới tham gia tuyển mỹ đại tái đi, rất thú vị nga, ngươi xem, có rất nhiều người báo danh này!” Chỉa chỉa lên danh sách báo danh trên bàn.
“Đúng vậy nha, tiểu đệ đệ như vậy cũng đã siêu đáng yêu, đến đây, báo danh đi!” Một nữ sinh khác cũng tiến lại khuyên nhủ.
“Không phải…” Bảo Bảo đáng thương căn bản nói không lại hai nữ sinh, sau đó lại bị mọi người vây lấy, Bảo Bảo khóc không ra nước mắt, muốn gọi Du Vân cứu mạng, nhất thời lại tìm không được người.
“Đến, lại có một người tham gia nga!” Một nữ sinh cường bách Nguyên Bảo báo danh tham gia tuyển mỹ đại tái.
“Cái kia, ta không thể tham gia, nhưng là là sủng vật của ta cũng tham dự cuộc thi!” Nguyên Bảo ngăn cơn sóng dữ.
“A? Như vậy sao?” Mấy nữ sinh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó nói: “Vậy tiểu đệ đệ cả hai hạng mục đều tham dự đi, chúng ta thực —— xem trọng ngươi! Đây đây, bên này!” Hai nữ sinh đem Nguyên Bảo vừa kéo vừa đẩy đi vào đại môn cung điện, hướng vào thiên điện.
“Du Vân, cứu ta a…” Bảo Bảo ở trong lòng kêu gào, đáng tiếc hai người hiện tại còn chưa đạt tới trình độ tâm linh tương thông nga.
Nguyên Bảo vốn định lẻn trốn đi, thế nhưng vừa rồi nữ sinh lại nói cho hắn biết, tư liệu của những người đã báo danh đã đưa vào hệ thống, cho dù chạy khi diễn ra cuộc thi sẽ vẫn công bố ảnh chụp, đồng thời sẽ bị khấu trừ danh vọng, coi đây là trách phạt nho nhỏ cho việc nói không giữ lời, bởi vì tuyển mỹ đại tái lần này là do chính hệ thống cho phép, cũng góp một phần hỗ trợ. Do đó Bảo Bảo muốn khóc, hắn chính là bị bức nha!
Do một loạt những nguyên nhân như vậy, Nguyên Bảo bị buộc bất đắc dĩ tham gia tuyển mỹ đại tái.
“Du Vân…” Nguyên Bảo thanh âm nghe thật thảm, còn mang theo tiếng khóc.
“Bảo Nhi, làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?” Cận Du Vân vừa đau lòng lại sốt ruột hỏi han, vừa rồi hắn không cho Bảo Bảo một mình ra ngoài thì tốt rồi, hoặc là đi theo cũng được, nhưng hiện tại nói cái gì cũng đều đã muộn.
“Du Vân, ta…” Bảo Bảo không biết phải giải thích chuyện tuyển mỹ với Du Vân như thế nào. Ai biết được tự mình xuất môn dạo phố, liền gặp ngay phải chuyện chẳng hay ho gì!
“Bảo Nhi, ngươi hiện đang ở đâu? Ta lập tức đến tìm ngươi!” Du Vân hơi nhíu mày, có chút dự cảm không lành.
“Ba Đế Lạc cung!” Bảo Bảo nhỏ giọng nói.
“…” Du Vân hít sâu một hơi lương khí, thầm nghĩ Bảo Bảo như thế nào lại chạy tới nơi đó, cái địa phương kia là một trong những “Cảnh điểm” nổi danh ở Tác Nhĩ Nặc thành, nổi danh không phải vì nó là danh thắng kiến trúc trung cổ, mà là do có một đám nữ nhân đồn trú ở đó! Những nữ ngoạn gia này đại bộ phần là sinh hoạt ngoạn gia, bởi vì có chung sở thích nên cùng nhau tụ lại một chỗ, đại loại lập thành một hội. Trong số các nàng đại khái có người chế tác nên mới có thể kiến tạo nên một tòa cung điện xa hoa đến vậy, nhưng cũng rất ít khi dùng làm chính sự, thường xuyên dùng làm địa điểm tổ chứng một số hoạt động kì quái, cho nên mới phi thường nổi danh!
Du Vân không khỏi liếc mắt Y Chức một cái, nàng cùng đám nữ nhân nơi đó quan hệ cũng rất hảo, bởi vậy hoàn toàn có thể tưởng tượng cho ra đó là một đám nữ nhân đáng sợ cỡ nào! “Bảo Nhi, ở đó chờ ta!” Hắn phải đi cứu gấp.
“Ân!” Bảo Bảo ngoan ngoãn đáp.
Ở chỗ Du Vân bên này, Y Chức đang nhìn hắn đầy thích thú, tai nàng vô cùng tinh tường, vừa rồi tựa hồ nghe tới một địa danh rất quen tai, Ba Đế Lạc cung. Nơi đó, chính là địa bàn của nàng mà, còn có một nhóm cùng chung sở thích hảo tỷ muội, cho nên, ha hả, Cận lần này không có khả năng thoát khỏi tay nàng! Hơn nữa, ở đó bây giờ đang chuẩn bị mở một cuộc thi hoàn toàn mới lạ, xem tình hình này thì Tiểu Bảo Bảo kia đã xông nhầm vào đó rồi bị bắt được đi? Thật sự là làm người ta chờ mong nha!
Du Vân bất đắc dĩ thở dài, “Y Chức, theo giúp ta đi một chuyến đi!” Đó là địa bàn của nàng! Ngoài ra, nhìn cách nàng tươi cười, dựa theo những kinh nghiệm trong quá khứ, Du Vân cảm thấy nỗi bất an trong lòng càng lúc càng nghiêm trọng, giống như có chuyện gì hắn không biết đang phát sinh, mà hắn lại không thể ngăn cản! Ai, loại cảm giác không thể kiểm soát được này thật không hảo!
“Không thành vấn đề, ha hả!” Y Chức cười đến thoải mái, nàng phi thường chờ mong bộ dáng tiểu bất điểm khi nữ trang! Không biết Cận có bị giật mình hay không!
Trong một căn phòng nhỏ ở Ba Đế Lạc cung.
Nguyên Bảo nhàm chán nằm trên người Mặc Mặc, uể oải nằm đếm lông trên người Mặc Mặc, hắn muốn rời khỏi nơi này, nhưng lại làm không được, bởi vậy lúc này hắn rất hết sức tưởng niệm Du Vân, hy vọng hắn có thể sớm một chút đuổi tới.
Vừa rồi khi đi qua hành lang, hắn nhìn thấy không ít ngoạn gia, cơ bản đều là nam giới, hỏi qua nữ sinh dẫn đường mới biết bọn họ đều thuyển thủ tham gia nữ trang đại tái lần này, đại bộ phận mọi người là cảm thấy được chơi thật khá, mới đến tham gia giúp vui, cũng có người là nhắm vào giải thưởng lớn —— một bộ kiếm khách sáo trang, cấp bậc thánh khí!
Nguyên Bảo líu lưỡi, thật sự lại có nhiều người như vậy tự nguyện tham gia, hắn còn tưởng rằng tất cả đều giống hắn bị ép buộc tham gia, dù sao nam nhân mặc nữ trang, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy được không được tự nhiên!
“Bảo Nhi!”
Cửa phòng đột nhiên mở toang, thân ảnh Du Vân xuất hiện tại cửa, trên mặt dĩ nhiên vẫn là biểu tình tự tiếu phi tiếu! Vừa rồi, hắn rốt cục biết được sự tình từ đầu đến cuối, không trách được thanh âm Bảo Bảo nghe có vẻ vô lực cùng do dự, nguyên lai là tuyển mỹ đại tái a, ngẫm lại, cũng thật chờ mong Bảo Bảo mặc các loại trang phục khác!(Thanh: Du Vân ca ca cũng có fetish ngầm nga)
“Du Vân!” Nguyên Bảo vội nhào qua, rất muốn khóc.
“Bảo Nhi ngoan, ta đã biết rồi!” Du Vân nhẹ nhàng vuốt tóc, trấn an Nguyên Bảo.
“Ha, tiểu bất điểm, ngươi vận khí thật là quá tốt!” Y Chức cười cười, bước đi thong thả tiến đến.
Bảo Bảo ai oán lui vào lòng Du Vân, rất muốn đem mình dấu đi không cho ai thấy, cả Y Chức tiểu thư cũng chê cười hắn!
“Y Chức!” Du Vân bất đắc dĩ thở dài.
“Được rồi, được rồi, không giỡn nữa!” Y Chức nhấc tay đầu hàng, “Bất quá, tiểu bất điểm, cuộc thi lần này không có biện pháp rút lui nga! Như vậy, lát nữa gặp lại!” Sau đó vẫy tay, đi ra cửa tìm tỷ muội của nàng mưu đồ bí mật!
“Thực xin lỗi, ta cũng không nghĩ sự tình hội biến thành như vậy!” Bảo Bảo cúi đầu nói, “Ta vốn đang đi dạo phố, sau lại có người truy ta, ta liền chạy, kết quả chạy đến nơi này, sau lại bị mấy nữ hài tử giữ chặt, sau đó liền…” Hi lý hồ đồ trở thành nữ trang đại tái tuyển thủ.
“Ta đã biết, Bảo Nhi ngoan, Bảo Nhi không muốn tham gia sao?” Du Vân xoa xoa má của hắn, sau đó ngón tay lùa vào tóc Bảo Bảo, nhẹ nhàng mát xa.
“Ân, ta không muốn!” Bảo Bảo mếu máo, hắn không muốn mặc váy đứng ở trên đài làm hầu tử cho mọi người xem.
“Thật sự không muốn?”
“…” Bảo Bảo nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Du Vân, “Chẳng lẽ Du Vân muốn ta tham gia sao?” Không thể nào? Bảo Bảo cảm thấy trong lòng có điểm khó chịu, mặt nhăn nhíu mày.
“Cũng không phải, chính là đột nhiên muốn nhìn bộ dáng Bảo Nhi lúc mặc nữ trang thôi!” Du Vân ăn ngay nói thật, “Bảo Nhi đừng nóng giận hay khó chịu, đây chỉ là một trò chơi mà thôi, đúng không? Nếu Bảo Nhi không muốn một mình lên đài, ta cùng ngươi lên được không?” Hôn trán Bảo Bảo.
“Nhưng mà…” Nguyên Bảo nói không rõ trong lòng đang có tư vị gì, Du Vân có thể đi cùng hắn đương nhiên là chuyện tốt, nhưng bản năng vẫn muốn cự tuyệt chuyện mặc nữ trang, “Như vậy Du Vân cũng mặc nữ trang?”
Du Vân sửng sốt, tiện đà lại cười, “Nếu Bảo Nhi muốn, ta sẽ mặc, bất quá mặc vào có thể nhìn không hợp!” Hắn rất cao, khung xương lại rất nam tính hóa, không giống Bảo Bảo thân hình tinh tế là kiểu hình thể trung tính hóa.
Nghe vậy, Nguyên Bảo nở nụ cười, có Du Vân đi cùng là tốt rồi, như vậy sẽ không quá mức mất mặt, dù sao cũng phải đi, hai người cùng nhau sẽ tốt hơn!
Chỉ là, chương trình nghị sự nữ trang của Du Vân rất nhanh bị Y Chức cùng nhóm bằng hữu của nàng phủ quyết, nhưng câu sau liền nói hai người cùng nhau tiến lên sân khấu vẫn là có thể! Một cái là tao nhã cao quí kỵ sĩ, một cái là kiều diễm đáng yêu công chúa, quả là hoàn mỹ tổ hợp, giống như đã muốn nhìn ra tình cảnh trên đài, các nàng trên mặt đều lộ ra biểu tình mong chờ, làm Nguyên Bảo từng đợt lạnh rung! Các nàng, có phải mới ăn thứ gì kì quái không?(Thanh: ta thật rất muốn dùng “cặp đôi hoàn hảo” để miêu tả 2 người, nhưng cảm thấy sến quá. Phong: thì vốn dĩ là sến rồi mà=)))
“Quá tuyệt vời, Tiểu Bảo Bảo, mọi việc cứ giao cho chúng ta, chúng ta sẽ đặc biệt chế tác trang phục cho ngươi, yên tâm đi, ngươi tuyệt đối sẽ làm mọi người chấn động!” Nhóm nữ hài tử tin tưởng cùng hưng phấn rời đi.
“Ta không muốn ‘chấn động’, nếu có thể, ta cả giật mình cũng không muốn!” Nguyên Bảo khóe miệng hạ xuống, cụp lông mi, nằm úp sấp vào bộ lông mềm mại của Mặc Mặc.
“Bảo Nhi, thực xin lỗi, ta không có cách nào ngăn cản các nàng!” Du Vân giải thích, hắn thật sự vô lực, mỗi lần đối đầu với những nữ nhân này, lần nào cũng đều bất chiến mà bại, bởi vì các nàng đánh cũng đánh không được, đấu võ mồm thì khỏi nói, căn bản ngươi sẽ không thể chống đỡ cùng hoàn thủ!
“Không phải lỗi của Du Vân, nếu ta không chạy loạn thì tốt rồi!” Bảo Bảo lẩm bẩm.
“Không sao cả, Bảo Nhi, ta sẽ vẫn ở bên ngươi, cho nên đừng nữa rầu rĩ không vui nữa, ân?” Du Vân ôm lấy Nguyên Bảo, đặt hắn ngồi vào trong lòng mình, “Ta thích nhìn Bảo Nhi cười, nhìn đến Bảo Nhi cười, sẽ cảm thấy rất vui vẻ thực hạnh phúc!”
“Ân, ta cũng thích nhìn các loại biểu tình của Du Vân, như vậy có cảm giác cùng Du Vân rất gần, rất vui vẻ!” Bảo Bảo tựa vào ngực Du Vân, nghe tiếng tim đập trầm ổn của hắn, tâm tình cũng dần dần bình tĩnh trở lại, tựa hồ sự kiện ô long tuyển mỹ lần này cũng trở nên không khó tiếp nhận rồi!
Ấm áp dương quang xuyên thấu qua ô cửa sổ vuông vức, tràn ngập gian phòng, vàng sáng ôn nhu chiếu lên hai người nhuộm vàng không gian, cảnh vật tựa như một bức tranh thật an hòa hạnh phúc…