Lều trại Soái Vô Chỉ Cảnh bọn họ mua đều là loại xa hoa, ngoại hình giống một cái nhà bạt*, bên trong chứa chín người vẫn còn rộng. Ở trong lều trại có thể logout, cũng có thể ngủ ở trong trò chơi, dưới sự trợ giúp của hệ thống ngủ ở trong trò chơi so với trong hiện thực càng dễ dàng khôi phục tinh lực, thế nhưng rất nhiều người vẫn có thói quen logout nghỉ ngơi.
(*) lều trại Mông CổPhần lớn mọi người đều logout, nghĩ đến cuộc bán đấu giá ngày mai, Tuyết Sinh hưng phấn đến ngủ không được, Thiên Hồng cùng Vân Sinh đương nhiên không thể logout lưu lại bồi cậu.
Mọi người đều quyết định ngày mai bán đấu giá khỏa chu quả mà Tiểu Điệp quyên ra trước, tuy rằng giá cả của buổi bán đấu giá đầu tiên sẽ tương đối chịu thiệt một chút, nhưng để sớm có đủ tiền mua ngựa cũng chi biết cố không hơn được. Còn cái khỏa mọi người đặt vào ngày cuối buổi bán đấu giá có lẽ có thể sẽ bán được giá tốt.
Rảnh rỗi nhàm chán, Tuyết Sinh nhớ tới viên nội đan Kim Thiềm, chiến lợi phẩm được thu thập cuối cùng đã hại thảm Quỷ Điệp, nghĩ đến mục đích ban đầu của bọn họ chính là vì tìm nội đan, Tuyết Sinh quyết định thừa dịp buổi tối này thử xem xem có thể luyện ra đan dược cao cấp hay không, nếu tiền bán chu quả không đủ mua, còn có thể có chút chuẩn bị, quan trọng hơn là, nội đan của quái lợi hại như thế sẽ có thể luyện ra loại đan dược như thế nào, tất cả mọi người đều tràn ngập hiếu kỳ.
Tuyết Sinh lấy ra viên nội đan vàng rực cẩn thận quan sát, không thể lãng phí đồ vật không dễ dàng lấy này. Quả nhiên trong nội đan Kim Thiềm ẩn dấu năng lượng dương tính rất lớn, để đạt tới cân bằng, Tuyết Sinh nhịn đau cống hiến dược liệu quý hiếm được giấu ở đáy hòm đến từ Thiên Giới ra để phụ trợ, dược liệu trái lại đã đủ, nhưng đến khi chuẩn bị đem dược liệu “Hạ oa”* Tuyết Sinh lại gặp một phiền phức…
(*) kiểu như trộn thuốc, nấu thuốc.
“Thủy?”
“Đúng vậy,” Tuyết Sinh buồn rầu nhăn mi, “nước dùng để chế dược cũng rất trọng yếu, tài liệu vốn quý như vậy mà dùng nước bình thường phối hợp sẽ giảm dược tính, thế nên phải đi nơi nào tìm hảo thủy đây?”
“Hảo thủy?” Quỷ Điệp liếm liếm môi, dường như có điểm khát nước, cười xấu xa nói: “Máu ngươi chính là tốt nhất, còn muốn đi đâu tìm thủy?”
“Thật sao?” Tuyết Sinh thế nhưng tưởng thật, thực sự suy nghĩ tính khả thi của nó.
“Ta xem chính là ngươi muốn uống mà thôi đi?” Vân Sinh liếc mắt nhìn Quỷ Điệp, quả thực là lòng dạ Tư Mã Chiêu, người ngoài đều biết, chỉ có một người không biết, người đó chính là Tuyết Sinh.
“Tốt, quyết định vậy đi.” Tuyết Sinh vỗ tay một cái, tuy rằng cậu rất sợ đau, nhưng cũng rất muốn thử xem máu của mình có bao nhiêu tác dụng, tổng so với việc đi tìm nước tốt hơn nhiều, dù sao nước thích hợp với nội đan quái vật thật sự không dễ tìm.
“Tiểu Điệp hôm nay đã vất vả rồi, máu của ta cũng có thể cho ngươi uống.” Tuyết Sinh nói lớn.
“Ta đây liền không khách khí.” Quỷ Điệp thật cao hứng, huyết mật của Hoa Yêu thật sự là ăn ngon vô cùng, may là máy tính mô phỏng cảm giác, bằng không hắn thực có cảm giác mình là Vampire.
Tuyết Sinh tiếp nhận cây dao Thiên Hồng đưa qua, ngoan quyết kéo một đao trên cánh tay mình.
“Ô oa, đau quá ô!”
Nước mắt đều thiếu chút nữa rơi xuống, bất quá giọt máu của cậu ở trong Dược Vương Đỉnh, lập tức bốc lên một tầng sương trắng lờ mờ bao phủ dược liệu bên trong, xem ra chất lỏng của Thiên Phủ Ngọc Liên đích thực không phải là phàm phẩm.
(phẩm chất bình thường)Nhịn đau đem cánh tay bị thương duỗi về phía Quỷ Điệp, Tuyết Sinh dưới sự trợ giúp của Thiên Hồng dùng một tay khó khăn thấp lửa lên.
Chế dược trong <> có quy định là cần phải châm lửa ở dưới dược đỉnh, với lại không chỉ thủy có ảnh hưởng đối với phẩm chất của dược phẩm, mà hỏa bất đồng sẽ làm dược phẩm không cùng tác dụng, giống như tiên đan trong truyền thuyết cần phải có Thiên Giới Tam Muội Chân Hỏa đến luyện chế.
Tuyết Sinh chế thuốc luôn luôn là dùng gỗ thông tốt nhất, đây đã là vật phẩm nhóm lửa tốt nhất có thể tìm được trong trò chơi, dùng pháp thuật hỏa hệ để luyện đan không phải là không thể được, mà là hiện tại căn bản chưa ai có năng lực có thể duy trì ngọn lửa cần để luyện đan, nói cách khác, luyện đan là công việc khảo nghiệm sự chịu đựng.
Tuyết Sinh chuyên tâm khống chế thế lửa, rất nhanh phát hiện nội đan Kim Thiềm dưới sự đun nóng của lửa cư nhiên không có một chút dấu hiệu hòa tan, cậu lại tăng thêm lửa, nhưng thẳng đến khi Dược Vương Đỉnh bị nun đến đỏ bừng, nội đan Kim Thiềm vẫn không có hòa tan!..
“Di, này sao lại như vậy?”
Tuyết Sinh phát hiện lấy ngọn lửa hiện tại căn bản không có biện pháp làm cho nội đan Kim Thiềm hòa tan, giải quyết vấn đề thủy xong thì lại phát sinh vấn đề mới là hỏa.
Nếu muốn lửa mạnh hơn so với lửa từ gỗ vậy cũng chỉ có pháp thuật hỏa hệ.
Tuyết Sinh dúng ánh mắt cầu xin chuyển hướng về phía Quỷ Điệp, dược liệu cậu đã được bỏ vào, nếu không thể luyện ra đan dược, dược liệu bên trong sẽ bị báo hư toàn bộ.
Quỷ Điệp ăn no thỏa mãn quệt quệt miệng, tâm tình thập phần tốt, đối yêu cầu của “Tự chủ” đương nhiên cũng sẽ không cự tuyệt.
“Xem ta đây.”
“Thương thế của ngươi còn chưa tốt.” Vân Sinh vội vàng ngăn cản hắn.
“Đừng lo, sau khi uống máu Tiểu Tuyết ta đã khôi phục được tám chín phần, không có gì đáng ngại.” Không nghĩ tới cậu ta lại quan tâm mình như vậy, Quỷ Điệp nhịn không được mỉm cười.
Quỷ Điệp đứng dậy, hít sâu một chút, mở ra song chưởng, toàn thân tản mát ra linh quang lam tử sắc, tại trong quang mang thân ảnh của hắn dần mơ hồ, cuối cùng biến thành một con Hồ Điệp xinh đẹp.
Trên cánh nó ánh lên huỳnh quang lam tử sắc kỳ dị mị hoặc, một lần vỗ cánh chính là một lần lóe ra, hình dạng trong bóng đêm vô cùng xinh đẹp mị hoặc.
Chỉ thấy Hồ Điệp lớn cỡ bàn tay kia khoan thai bay đến bên cạnh dược đỉnh, chậm rãi quấn theo dược đỉnh bay lên, từ trong thân thể nho nhỏ của nó phát ra một đoàn hỏa diễm hắc sắc nóng kinh người.
Tuyết Sinh ngừng hô hấp nhìn dược đỉnh, bị Ma Viêm đốt cháy, nội đan Kim Thiềm rốt cuộc cũng hòa tan thành dịch thể kim sắc, đồng thời bắt đầu dần dần cùng những dược liệu khác trong dược đỉnh hòa vào nhau.
Tuyết Sinh vừa chú ý quan sát, vừa ở thời điểm thích hợp thêm vào các loại dược liệu phụ trợ. Vẻ mặt chuyên chú của Tuyết Sinh rơi vào trong mắt Thiên Hồng ở bên cạnh, càng khiến cho tình yêu của hắn tràn đầy con tim, thường vươn tay lau mồ hôi trên trán Tuyết Sinh.
Vân Sinh nhìn thấy bộ dáng ngọt ngào của bọn họ, trong lòng không biết vì sao lại nghĩ đến Quỷ Điệp, hắn đã phát hiện tình cảm mình đối với Quỷ Điệp không giống bình thường, trăm vị tạp trần, không khỏi thở dài.
Chế dược ở bên này cũng đã tiến hành được một lúc, những dược liệu cần thiết hầu như đã cho hết vào trong dược đỉnh, hiện tại biện pháp duy nhất chính là liên tục duy trì nhiệt độ của dược đỉnh, để toàn bộ dược liệu bên trong có thể dung hợp hơn nữa phát sinh thay đổi tính chất, giai đoạn này là giai đoạn buồn tẻ nhất trong quá trình luyện chế nhưng cũng là giai đoạn quan trọng nhất.
Thời gian đại khái đã qua hai ba giờ, Quỷ Điệp thương tích còn chưa khỏi hẳn bắt đầu có điểm chống đỡ không được, tốc độ phi hành (vỗ cánh bay) chậm lại, hơn nữa quỹ tích phi hành không ngừng dao động cao thấp, có vẻ rất là vất vả, Vân Sinh nhìn thấy tâm có hơi co rút đau đớn.
Tuyết Sinh cũng rất lo lắng, thế nhưng đã đến thời điểm quan trọng, bây giờ mà ngưng hẳn thì chính là toàn bộ công sức đổ sông đổ biển.
“Tiểu Điệp, cố lên a, xin ngươi”
Cảm nhận được tâm tình lo lắng của hắn, Thiên Hồng yên lặng duỗi tay đặt lên bàn tay nhỏ bé của Tuyết Sinh, hai tay không tiếng động gắt gao đan lại với nhau….
Cuối cùng, hệ thống vang lên một hồi âm nhạc vui vẻ, Tuyết Sinh liền biết đan dược đã luyện thành, cao hứng đến nỗi nhảy vào trong lòng ngực Thiên Hồng, hét to một tiếng, “Vạn tuế!”