Tuyết Sinh đột nhiên như là phát hiện cái gì, mãnh liệt từ trong lòng ngực Thiên Hồng ngẩng đầu lên, mở to hai mắt đánh giá Thiên Hồng từ cao đến thấp, rồi lại đem tầm mắt từ đầu đến chân cũng nhìn một lần.
“Xảy ra chuyện gì?” Thiên Hồng tuy rằng đã có thói quen đối với lối suy nghĩ thoát tuyến của Tuyết Sinh, nhưng vẫn không rõ hắn đang nghĩ cái gì.
“Anh thấp (lùn ^^) đi hả?” Tuyết Sinh đột nhiên hỏi ra một vấn đề kỳ quái.
“Không biết nữa” Thiên Hồng thậm chí có cảm giác sau khi mình chuyển hoán thành Ma tộc, thân thể so với lúc trước còn khôi ngô hơn.
Tuyết Sinh khóe miệng co giật, “Như vậy..... Chính là em cao lên a, ha ha ha ha —-” cuối cùng nhịn không được cười ha hả, trách không được vừa rồi sao cảm thấy lúc ôm Thiên Hồng có điểm là lạ, thì ra là tầm nhìn cao hơn nga, hiện tại hắn thân cao khoảng chừng 1m70, cùng chiều cao trong hiện thực của hắn giống nhau. Cuối cùng có thể thoát khỏi dáng người nhỏ xinh, làm sao Tuyết Sinh có thể nén cười được chứ?
Thiên Hồng cũng cẩn thận đánh giá Tuyết Sinh, quả nhiên hắn giống như cao lên một chút, Thiên Chướng Liên Y phiêu dật phụ trợ thêm khiến cho dáng người thon dài cân xứng của hắn càng thêm tao nhã thành thục, ánh mắt cùng tóc của Tuyết Sinh cũng biến thành một màu đen huyền, cùng ban đầu so sánh lại là một dạng phong tư khác, khiến cho Thiên Hồng nhìn mà xém chút bị mê mẩn.
Thẳng đến hiện tại, hai người bọn họ mới có thời gian hảo hảo mà xem thuộc tính của chính mình, trừ bỏ dáng người thay đổi, biến hóa lớn nhất chính là sau khi tiến vào trạng thái cộng sinh, bọn họ liền biến thành trạng thái đồng sinh cộng tử, chỉ cần nhất phương tử vong, nhất phương kia cũng sẽ tử vong theo, nhưng mà cộng sinh cũng có một thuộc tính biến thái, chính là giá trị lượng huyết cùng pháp lực của hai người đều biến thành công cộng, ngẫm lại xem, một cái chiến sĩ có pháp lực giống như một pháp sư, một pháp sư có huyết lượng tương đương với chiến sĩ, đó là loại khủng bố như thế nào.
Chú ý: Pháp sư ưu điểm sát thương cao, pháp lực nhiều nhưng lượng huyết ít còn chiến sĩ thì sát thương cao (nhưng không bằng pháp sư) phòng ngự tốt, lượng huyết nhiều nhưng pháp lực ít và chính xác thấp.Hơn nữa, kinh nghiệm phân phối cũng biến thành chia đều cho cả hai, cho dù là không có tổ đội không cùng một nơi, hai người cũng có thể chia xẻ một nửa giá trị kinh nghiệm cho đối phương.
Bọn họ thông tri cho bằng hữu ở nhân gian, hiện tại hai người bọn họ cũng vừa mới tiến vào cấp Thiên Ma, ngay cả giai còn chưa có đạt tới, ít nhất phải lên nhất giai bọn họ mới có thể sử dụng Truyền Tống Trận rời khỏi Ma giới, cho nên hiện tại không có cách nào cùng bằng hữu hội họp.
“Hảo, nếu kinh nghiệm của hai người chúng ta chia đều, em cũng không muốn anh chịu thiệt.” Tuyết Sinh hưng phấn hùng tâm vạn trượng, “Em cũng muốn tự mình đánh quái, chúng ta cùng nhau đánh đi, nhanh chóng đạt tới nhất giai mới có thể đến nhân gian tìm bọn người Vân Sinh.”
“Em muốn tự mình đánh?” Thiên Hồng nhíu mày, hiện tại kỹ năng của Tuyết Sinh không có biến hóa gì, chỉ có giá trị pháp lực so với ban đầu gia tăng gấp đôi, cho dù như vậy, kỹ năng của hắn không có tính công kích, hơn nữa ngay cả vũ khí cũng không có, tự mình đánh không phải là quá nguy hiểm sao?
“Không sao không sao, em có Tiểu Lục (tên của Quỷ đằng)”
Tuyết Sinh cười hì hì ở trong lòng ngực Thiên Hồng cọ cọ, rất đơn giản khiến cho Thiên Hồng bị khuất phục, dù sao làm đối tượng cộng sinh, Thiên Hồng có thể cùng chung huyết lượng với Tuyết Sinh, có nguy hiểm cũng không đến nổi bị miễu sát.
“Ô hô!”
Tuyết Sinh hoan hô, nhiều năm làm người ăn bám, hắn cuối cùng cũng có thể tự mình đánh quái.
“Tiểu Lục Tiểu Lục phải cố lên, ta toàn bộ đều nhờ vào mi” Tuyết Sinh đem dây buộc tóc Tiểu Lục trên búi tóc kéo xuống hôn một cái, Tiểu Lục cũng thật cao hứng lay động diệp tử.
“A, phát hiện mục tiêu! Tiểu Lục tiến lên!”
Vừa đi ra Huyết Trì không xa, Tuyết Sinh mắt liền phát hiện một đầu tiểu ma thú từ trong bụi cỏ bên cạnh đi ra, lập tức dùng quấn quanh đem nó trói gô, bản thể của Tiểu Lục còn dừng tại trên đầu Tuyết Sinh làm trang sức, nhưng nó phân hóa thành vô số phân thân đằng điều (giống như dây leo) từ trong đất vươn ra đem con chuột lửa trói thành một cái bánh chưng bắt đâu hấp huyết.
Tuyết Sinh cao hứng mở ra Thiên Nhãn theo dõi lượng huyết của đối thủ, vừa nhìn thấy thì trợn tròn hai mắt, hắn cuối cùng cũng biết vì sao khi hắn biết Tiểu Lục có kỹ năng hấp huyết mà cao hứng, thì cái người dẫn đường kia tại sao lại phải lập lờ, bởi vì —- Tiểu Lục hấp rất là chậm a a a!
Tuyết Sinh sắp hỏng mất thôi, rõ ràng trước mặt chỉ là một con chuột lửa địa ma ngũ giai, nhưng tốc độ hấp huyết của Tiểu Lục so với tốc độ hồi huyết của nó chỉ nhanh hơn một chút mà thôi.
Tuy rằng hắn biết Tiểu Lục đã thực cố gắng, tuy rằng hắn biết Tiểu Lục là tiểu cây non vừa mới sinh, nhưng hắn vẫn thực muốn khóc, như vậy phải đến lúc nào mới đem con tiểu ma thú này hấp chết a?
May mắn nọc độc của Tiểu Lục làm cho con chuột lửa tê liệt khiến nó vô lực giãy dụa, thật sự là không còn cách nào, Tuyết Sinh đành phải sử xuất ra kỹ năng hấp thu ít khi dùng đến, cùng Tiểu Lục cùng nhau cố gắng hút máu con chuột, hiện tại cũng chỉ phải từ từ mà hút thôi, hút đến lúc nào mới cạn huyết nga, Tuyết Sinh khóc không ra nước mắt.
Hắn ở trong vòng tay tìm kiếm, bên trong vũ khí mặc dù nhiều, nhưng căn bản không có thứ nào hắn có thể dùng được, sau khi Thiên Thủy Linh Châu bị hư, Tuyết Sinh vẫn ở trong trạng thái tay trần. Cuối cùng, bất đắc dĩ Tuyết Sinh chỉ phải cầm một nhánh tiễn, đúng vậy, chính là tiễn của cung tiễn thủ, hướng về con tiểu thú xui xẻo nửa hôn mê kia, ở trên người nó ra sức loạn đâm một hơi, nhưng mà bằng vào lực công kích của hắn, chỉ có thể đem máu miễn cưỡng giảm đi 1 điểm, 1 điểm.... Nổi lên mà thôi! (tội nghiệp, gặp ta chắc nghỉ chơi lun TT^TT)
Thiên Hồng nhìn thấy mà buồn cười, nhịn không được muốn đi lên hỗ trợ, nhưng nhìn đến vẻ mặt ai oán của Tuyết Sinh, vẫn là nhịn xuống, đành phải đem con quái không hay ho kia lưu lại cho Tuyết Sinh chậm rãi từ từ tra tấn.
Trong thời gian qua, Tuyết Sinh chưa từng cảm tạ qua giá trị mị lực vượt cao hơn bình thường của mình, bởi vì quái chung quanh lục tục bị mị lực của hắn hấp dẫn đến đây, giúp hắn không cần phải di động, cũng không đến nổi không thu hoạch được gì.
Tiểu Lục sau khi hút chết con tiểu thú thứ nhất thì bắt đầu lớn lên, theo đó, từ những con quái bị hấp huyết chết càng ngày càng nhiều, thì năng lực của nó cũng không ngừng được đề cao, chậm rãi, tốc độ hấp huyết của nó cũng nhanh hơn.
Giá trị kinh nghiệm của hai người không ngừng bay lên.
Trang bị Tà Trảm của Thiên Hồng tốc độ giết quái cực kỳ khoái, kinh nghiệm tự nhiên xa xỉ, nhưng y một lần chỉ có thể giết một đến hai con quái; mà Tuyết Sinh bên này, mặc dù dùng tốc độ ốc sên bò giết quái, nhưng mà hắn có thể đồng thời trói chặt nhiều con quái xông tới áp xuống trên mặt đất, triệt tiêu năng lực hành động của nó, kinh nghiệm đạt được cư nhiên cũng không sai biệt lắm, đây đối với người luôn dựa vào việc hút kinh nghiệm người khác để thăng cấp như Tuyết Sinh mà nói, tuyệt đối là một đột phá.
Đã làm tới có chút thành thạo, thậm chí có một con quái chạy qua, Tuyết Sinh lập tức phản xạ có điều kiện dùng rễ cây trói lấy nó, khiến cho Thiên Hồng chẳng thể đánh tới, toàn bộ đều bị Tuyết Sinh chiếm đi. Đối mặt với nụ cười bất đắc dĩ của Thiên Hồng, Tuyết Sinh chỉ phải ngây ngô cười ha hả, hắn thế nhưng cũng có ngày thưởng (đoạt) quái với Thiên Hồng a.
“Không nghĩ tới Tiểu Lục lợi hại như thế a” Tuyết Sinh than thở. Kỳ thật hắn không biết, trong Ma giới có một địa phương được xưng là Tử Vong Thảo, chính là vì nơi đó tụ tập một khối lượng lớn Quỷ đằng, khiến cho không có bất kỳ ma thú nào dám xâm nhập vào đó, thậm chí ngay cả quái cấp BOSS ở Ma giới gặp được địa phương như vậy cũng phải đi đường vòng, có thể thấy được sự đáng sợ của Quỷ đằng.
Nhìn Tiểu Lục giết quái một lúc thì Tuyết Sinh cảm thấy thực nhàm chán, xác định mấy con quái bị trói như củ khoai tây trước mặt đã không còn năng lực đánh trả, hiện tại cần nhất chỉ còn là thời gian mà thôi. Tốc độ hấp huyết của Tiểu Lục thực sự rất chậm, làm cho Tuyết Sinh không thể đi đâu, cũng không có chuyện để làm, liền tới bên hai cây đại thụ sau đó gọi ra đằng điều đan thành một cái võng, bắt đầu đi ngủ.
Nhìn một lúc, Thiên Hồng liền hiểu rõ cách luyện cấp cổ quái của Tuyết Sinh vừa an toàn lại vừa thoải mái, chỉ là có tốn thời gian chút thôi, nhìn thấy Tuyết Sinh leo lên trên võng chuẩn bị nằm ngủ, y cũng chỉ là sủng nịnh cười cười, chỉ cần Tuyết Sinh vui vẻ là được rồi, nhưng thật ra không nghĩ tới, y cũng có một ngày hút kinh nghiệm của Tuyết Sinh.
Tuyết Sinh cảm thấy rất hạnh phúc, ngay cả lúc đi ngủ còn có Tiểu Lục một tiểu sủng vật trung thành và tận tâm không biết mệt mỏi vì hắn giết quái, khiến cho hắn lúc ngủ cũng đều cười ra tiếng. Xem ra trí năng thấp cũng có nhiều ưu đãi a, bởi vì Tiểu Lục căn bản không biết cái gì là “nhàn hạ”, không giống Tiểu Trư của Thiên Hồng, lúc đói bụng sẽ lấy lý do đó mà bãi công, làm hại Thiên Hồng buộc lòng đi hỏi Tiểu Lục, muốn nó hút khô thi thể đến uy dạ dày vương Tiểu Trư kia.