Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Chương 40

Rốt cuộc cũng vì trò chơi này, vì những người trong trò chơi này mà xảy ra biết bao nhiêu chuyện.

Ninh Hòa cũng không phải thánh nhân, bị lừa đến thế mà còn có thể lên tuyến chờ đợi người ta giải thích. Thật có lỗi, hắn làm không nổi.

Nhìn tờ giấy trong ngăn kéo, Ninh Hòa nghĩ hay là sử dụng tài khoản của Thái Dương. Dù trang bị quá hạn nhưng tốt xấu cũng là mãn cấp, tùy tiện tìm một cái bang hội cũng không phải không có khả năng.

Hơn nữa, hắn cũng biết Thiên Nhai giờ đặt trọng tâm ở bên kia, không có khả năng bỏ huynh đệ trở lại chốn cũ. Cho dù có vô tình gặp lại, chỉ cần hắn không nói Thiên Nhai cũng không thể biết hắn không phải chủ nhân của nick này.

Ninh Hòa lập tức trầm trồ khen ngợi ý tưởng của bản thân, lập tức tiến nhập trò chơi. Nhưng hắn lại nghĩ, lén lút làm việc này có ý nghĩa sao?

Thiên Nhai căn bản không cần hắn, hắn trở lại khu cũ cũng không quen biết ai. Đối với Thiên Nhai mà nói, hắn cũng chỉ là một đối tượng chơi đùa mà thôi. Nếu như vậy hết thảy những chuyện hắn đã phải chịu đựng, xem như là bỏ đi sao.

Dao động trong chốc lát, Ninh Hòa vẫn là đăng nhập nick Tịch Thập.

Mấy ngày chưa login, trò chơi này trở lại bình thường, sa mạc còn có không ít ngoạn gia chạy tới chạy lui, vì đánh quái, vì nhiệm vụ, vì bản sao. Nhưng những người kia cũng không còn bóng dáng.

Ninh Hòa nhìn màn hình, hoàn hảo, những người kia không có trên tuyến.

Bất quá ngay lập tức hắn thanh tỉnh, những tên hắn nhận biết đều là tiểu hào. Giờ bọn họ chắc đã chuyển hết sang nick chính, mà Ninh Hòa cũng không nhớ được bọn họ là ai.

Mở ra danh sách bang hội, quả nhiên bang chủ cùng phó bang chủ đều thay đổi, từ Dĩ Phụ Chi Danh trở thành Bán Thanh Minh, từ Nhã Hà trở thành Chùy Tử.

Ninh Hòa cũng không bất ngờ khi Chùy Tử có tham gia, chẳng lẽ Chùy Tử lại là Nhã Hà. Ninh Hòa hy vọng mình đã đoán sai, nhưng là vô luận đúng sai, cùng hắn không quan hệ.

Nhưng hai người này cũng không có thượng tuyến. Nhưng sau đó Ninh Hòa liền thấy một thỉnh cầu hảo hữu cùng tư tín của một pháp sư tên là Tố Liêm.

“Tịch Thập đại gia, ngươi rốt cục cũng xuất hiện.”

Ninh Hòa sửng sốt trong chốc lát, sau mới dựa theo chức nghiệp mà đoán đây là Quân Lâm. Tuy không muốn quan tâm nhưng hắn vẫn là để một dấu chấm hỏi.

Tố Liêm pháp sư liền đưa tới một lời mời tổ đội. Tốc độ nhanh nhẹn làm hắn lại nhớ tới Thiên Nhai. Hắn vẫn là không thể không nhớ tới người kia.

Vừa tổ đội, đối phương lập tập dùng phù bay qua. Thật khiến Ninh Hòa nghi ngờ đối phương là Thiên Nhai, nhưng khi nghe thấy giọng, Ninh Hòa mới xác nhận đây thực sự là Quân Lâm.

Chắc sợ đánh chữ mất thời gian, Quân Lâm vẫn là trực tiếp cùng Ninh Hòa nói chuyện, cũng không ngờ địa điểm lại là sa mạc. Hắn tuy nghĩ gần đây không có gặp thời điểm Ninh Hòa login nhưng hóa ra đối phương thực sự hôm nay mới xuất hiện.

Ngay cả hắn cũng nhịn không được oán giận một tiếng: “Tịch Thập, ngươi cũng thật là nhẫn tâm.”

Nghe xong lời này, Ninh Hòa cảm thấy buồn cười. Nhẫn tâm, rốt cục là ai nhẫn tâm, tuy rằng là mình tự nguyện chứ đối phương không có bắt buộc. Hơn nữa, Quân Lâm biết được bao nhiêu mà lên tiếng chỉ trích hắn.

“Đủ rồi” Ninh Hòa thanh âm cũng không lớn, nhưng hình như là dùng hết khí lực mới nói được, hắn đánh gãy lời nói của Quân Lâm, hỏi lại hắn: “Quân Lâm, ngươi nhận thức hắn đã bao lâu…”

“A? Đã hơn một năm.”

Đây phỏng chừng là lúc hắn mới rời bỏ bên kia qua bên này đi.

Hắn kỳ thật cũng không quan tâm Thiên Nhai cùng Quân Lâm nhận thức đã bao lâu, bởi vì này cũng không trọng yếu, hắn chính là muốn từ đáp án này phỏng đoán một chút những chuyện cũ. Thực tế chứng minh hắn chính là người bị đối phương vứt bỏ.

“Vậy hắn có nhắc đến những chuyện trước khi qua bên này hay không?”

“Cũng không có nhắc qua.”

“Cho nên cũng không có nhắc tới huynh đệ từng cùng hắn lúc trước bị hắn rời đi không lý do.” Tuy chuyện cũ không cần người khác chia sẻ nhưng Ninh Hòa nghĩ Quân Lâm cùng Thiên Nhai quan hệ tốt như vậy mà hắn cũng không nhắc tới, chứng tỏ đối phương hoàn toàn đem chuyện kia quên hết.

“Ta quản hắn trước kia thế nào làm gì, dù sao ngươi cũng đã lên rồi, giúp ta khuyên nhủ hắn đi… Đợi chút, người sao lại lui bang?”
Bình Luận (0)
Comment