Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Chương 5

Bán Thanh Minh tiến đội.

Hắn cư nhiên ở kênh đội ngũ nói: “Ngại quá, đã quên tổ đội mà đánh trước.”

Nhìn người phía trước đánh ra biểu tượng khuôn mặt tươi cười, Ninh Hòa cầm trong tay tai nghe, trong lòng đã muốn nổi lên những lời hay ý tốt nhưng không kịp nói ra, hắn đã bán giương miệng sửng sờ ở một bên. Cuối cùng vẫn là đem những lời này nuốt trở về trong bụng. Nghe ý của người này giống như là muốn giúp hắn, chính là nhất thời quên tổ đội mà thôi.

Đương nhiên, hắn cũng có thể là cố ý nói như vậy. Nhưng là Ninh Hòa không biết đối phương có cái lý do gì để nói dối.

Hắn thở dài, buông xuống tai nghe, ở đội ngũ kênh thảo luận nói: “Quên đi, để chờ quái mới xuất hiện đi, nếu ngươi giúp ta đánh, hẳn là sẽ kịp.”

“Chẳng lẽ, ngươi là đuổi thời gian?”

“Nói như thế nào đây.” Ninh Hòa lại nhìn thoáng qua thời gian còn lại của mình, đang chia ra từng giây trôi qua, còn 5p nữa mới xuất hiện con Huyết Linh khác, nhưng cụ thể là nảy ở đâu, ở cái mộ bia này hay là chỗ khác.

Ninh Hòa nghĩ nếu một mình tìm kiếm chỉ tổ phí thời gian, có lẽ hắn sẽ tìm được nhưng bản thân thời gian cũng không còn dư dả. Hắn có điểm bất đắc dĩ, liền đơn giản nói cho đối phương sự tình. Ninh Hòa cũng không có nghĩ nhiều,coi như là giết thời gian đi. Cậu sau đó mới có cảm giác: “Hắn thật sự là lắm miệng!”

Nếu là lúc bình thường thì có lẽ Bán Thanh Minh có thể vì hai người cùng trò chơi, cũng để đề phòng sau này gặp mặt xấu hổ mà kéo hắn một phen. Nhưng đây là hắn sắp chết, dù muốn một cước trả thù Bán Thanh Minh cũng không được, bởi vì hắn sau này chỉ có thể tạo tài khoản ở khu khác.

Hôm nay sống hay chết, liền xem Bán Thanh Minh làm như thế nào. Hắn có chút bất an khi thấy được sự chênh lệch thực lực giữa hai người, nếu quả thật bọn họ PK một mình thì tỉ lệ đấu thắng gần như là con số 0, hắn so cước tốc với Bán Thanh Minh thì việc đào tẩu cũng là không có khả năng. Cộng thêm địa điểm hiện tại là chỗ dã ngoại mà không phải thành thị, logout trong lúc này cũng có một đoạn thời gian trì hoãn, hắn muốn logout trốn cũng không có biện pháp.

Ông trời phù hộ Bán Thanh Minh là một tên có lương tâm a!Ninh Hòa ở trong lòng yên lặng cầu nguyện.

Sau đó bị màn hình nhảy ra đối thoại mà kinh ngạc một chút, trong lòng cái phản ứng đầu tiên là: Mẹ kiếp, quả nhiên không phải thứ tốt, đây là muốn theo ta luận bàn giết chết ta! Mà khoan, luận bàn hình như là không khấu thời gian tệ. Ninh Hòa liền đem đối thoại nhìn cho thật rõ ràng, cuối cùng mới phản ứng, đây là đối phương phát đến một cái yêu cầu giao dịch.

Hắn…đây là để làm gì?

Thấy Ninh Hòa không động, Bán Thanh Minh thúc giục một tiếng: “Tiếp nhận.”

Hắn lúc này hơi run mà tiếp nhận giao dịch. Vài giây qua đi, Ninh Hòa nhìn giao dịch xuất hiện 60 phút thời gian tệ, đây xem như bồi thường vừa rồi hại hắn không hoàn thành nhiệm vụ sao?

Ninh Hòa không do dự mà tiếp nhận giao dịch, hắn sợ Bán Thanh Minh đổi ý mà. Tuy rằng đối với hắn một giờ thời gian tệ kỳ thật cũng không đáng là bao, nhưng đối với Ninh Hòa mà nói, đây quả là ơn cứu mạng. Huống chi Bán Thanh Minh sai trước khi giết Huyết Linh, Ninh Hòa lấy điểm ấy mà yên tâm nhận thời gian tệ.

Nguyên bản Ninh Hòa thật ra không muốn cho Bán Thanh Minh bồi thường hắn thời gian bị lãng phí, chỉ cần hắn giúp giết quái là được. Nhưng Bán Thanh Minh là nguyện ý hỗ trợ, kia hẳn là có thể tiết kiệm nhiều thời gian, đối phương cấp bậc cao hơn so với hắn, cước tốc tự nhiên cũng nhanh hơn hắn không chỉ một hai lần. Như vậy hẳn là cũng đủ ứng phó, mà sau khi đánh chết Huyết Linh lập tức có thể đạt được phần thưởng. Đợi giao nhiệm vụ này xong, đạt được phần thưởng thì việc trả lại là hoàn toàn có thể, trước mắt phải thuận lợi qua được cửa ải khó khăn này đã.

Bán Thanh Minh bồi thường xong, nhưng không có lui đội, lại ở trước mặt Ninh Hòa mà ngồi xuống.

“Ngươi ở đây chờ người?” Ninh Hòa hỏi.

Bán Thanh Minh: “Ta giúp ngươi đánh.”

Đối phương nguyện ý, Ninh Hòa cũng không chối từ. Chính là hắn trong lòng yên lặng nghĩ, người này là coi trọng hắn hay chỉ là thuận tiện giúp đỡ.

Bởi trò chơi này là như vậy, hiện tại mặc dù có rất nhiều nữ sinh cũng bắt đầu ngoạn nhưng Vận Mệnh không phải trò chơi được nữ sinh yêu thích, cho nên trong trò chơi nữ nhân không nhiều lắm. Ninh Hòa trước đây nhận thấy, chỉ cần có cái tên có thanh âm giống nữ tử là sẽ bị chòng ghẹo, có người chỉ cần thấy nữ hào sẽ đi gần bắt chuyện.

Ninh Hòa cảm thấy, hắn vừa rồi không nên đem hoa hái xuống, hẳn là dùng hoa kia đi dọa người.(haha)

Bán Thanh Minh ở tại chỗ ngồi xuống không bao lâu liền đứng lên, cấp Ninh Hòa cái phương hướng xong, liền chính mình hướng khác chạy tới.

Ninh Hòa mới chạy có hai bước, Bán Thanh Minh đã lên tiếng: “Thấy được ngươi đừng vội đánh, cứ kêu ta qua trước.”

Trong lòng đột nhiên có một chút ưu thương…… Hắn đây là bị người đối đãi như nữ tử sao. Nếu là Đào Nguyên, nàng khẳng định chỉ có một câu: Ca, ngươi liền gả cho hắn đi.

Phi! Ta tốt xấu cũng làmột nam nhân tung hoành khắp chốn, như thế nào lại sợ một con Huyết Linh! Ninh Hòa nhấp nhé miệng liền vung chuột ở các mộ bia, trong lúc đó, Bán Thanh Minh phía trước phát hiện hành tung của Huyết Linh.

Ninh Hòa lấy ra giầy gia tốc, lại đột nhiên nhớ ra muốn đuổi kịp Bán Thanh Minh là không có khả năng. Hắn lại quên, đối với Bán Thanh Minh mãn cấp ngoạn gia mà nói, bọn họ còn có phương tiện giao thông: tọa kỵ.

Trò chơi này tọa kỵ chủ yếu loại hình vẫn là ngựa, nhưng có một chút hạn định chức nghiệp tọa kỵ, giống như pháp sư cùng mục sư có phương tiện là cái chổi, dã man nhân thằn lằn, Amazon dã lang đằng đằng. Bán Thanh Minh là kỵ sĩ , tọa kỵ của kỵ sĩ vẫn là bạch mã.

Kết quả cuối cùng đó là Ninh Hòa mới chạy hai cái mộ bia, hệ thống đã nêu lên nhiệm vụ của hắn hoàn thành, có thể hồi tân thủ thôn tìm thôn trưởng giao tiếp nhiệm vụ lĩnh thưởng.

“Mau tới đây.”Bán Thanh Minh lại thúc giục một tiếng, Ninh Hòa mới mở ra bản đồ nhìn vị trí đội hữu Bán Thanh Minh, sau đó bằng phương thức nhanh nhất hướng phía đó mà chạy.

Thi thể Huyết Linh, xung quanh có rớt ra vài thứ đồ, xem ra là trang bị. Chính là không biết có hay không phù hợp với chức nghiệp của bản thân. Ninh Hòa chạy đến, trước là nhìn không chớp mắt kiểm tra một khối đá trên mặt đất, theo sau liền nhìn đến thời gian tệ lại gia tăng một giờ.

Ninh Hòa thở dài nhẹ nhõm một hơi, đem mấy thứ nhét vào kho, đoạn xoay người chạy đến chỗ Bán Thanh Minh nói một tiếng: “Cám ơn.”

Hai từ này cũng không phải thông qua kênh đội ngũ phát ra, là hắn dùng tai nghe trực tiếp nói ra.

Dứt lời, một giây, hai giây……

Hệ thống nêu lên: Đội hữu Bán Thanh Minh đã logout, đội ngũ tự động giải tán.

Sát……
Bình Luận (0)
Comment