Võng Du Chi Tam Quốc Vương Giả

Chương 36



Dương Thiên biết không đỡ được thế công của hắn, liền nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng vị đạo sĩ kia dường như cũng đoán được hắn là thủ lĩnh, tiếp tục lao lên công kích.
Thấy vậy, Đại Ngưu và Tôn Miễu vội vàng liên thủ ngăn lại mới giúp được Dương Thiên thoát hiểm.
Theo lệnh Dương Thiên, tám tên đặc võ tướng lao lên, vây lấy tên đạo sĩ. Tên đạo sĩ này mặc dù là Vương cấp võ tướng, nhưng muốn đối phó một lúc 10 đặc cấp võ tướng thì cũng là lực bất tòng tâm, liền lập tức bị áp chế, nhanh chóng rơi xuống hạ phong.
Lúc này Dương Thiên mang theo năm võ tướng còn lại, đem đám tiểu lâu la quét sạch không còn một mống.
Chiến đấu bên này vừa mới chấm dứt, chợt nghe tên đạo sĩ bên kia rống to một tiếng: “Tu La tác hồn!”
Trong lòng Dương Thiên căng thẳng, không nghĩ tới tên này còn có tuyệt chiêu. Tên Hiên Viên kiếm kia thế nào lại không đem sự tình này nói rõ cơ chứ?
Lập tức quay đầu nhìn lại, phát hiện thanh đao hình trăng lưỡi liềm xúc trên tay tên đạo sĩ đã mở ra một lỗ trên lồng ngực tên võ tướng vừa chuyển chức không lâu! Trên mặt tên võ tướng kia lại không có kinh hoảng, tựa hồ vì mình có thể sáng tạo cơ hội cho đồng bạn công kích mà cảm thấy vui mừng.
Mắt nhìn tên đạo sĩ bị một mũi thép xuyên qua cổ, vị võ tướng này nhẹ nhàng nhắm mắt lại, thân thể ngửa mặt lên trời ngã xuống.
Dương Thiên không biết đã trải qua bao nhiêu lần nhìn cảnh những NPC có cảm tình tràn ngập nhân tính hóa như thế này rồi, nhưng mỗi lần hắn vẫn vô cùng đau lòng.
Hắn hiện tại giống như là người cha bị bắt mất con, giận giữ tiến lại gần nâng thân thể vị võ tướng kia lên, thì phát hiện hắn đã không còn hô hấp nữa.
Dương Thiên chảy nước mắt. Những võ tướng này đều là các thôn dân đi theo mình từ sớm nhất!
Thời gian trước, lúc mới bắt đầu đi luyện cấp, hắn sợ những người này sẽ bị thương nên mỗi lần đi luyện cấp đều được tính toán kỹ lưỡng rồi mới thực hiện. Chính nhờ sự cẩn thận này đã giúp cho Bạch Vân thôn từ lúc thành lập tới giờ không có một binh sĩ nào tử vong. Không thể không nói đây chính là kỳ tích.
Nhưng hiện tại, cái kỳ tích này tan vỡ rồi!
Hơn nữa còn là dưới tình huống Dương Thiên vì tránh thương vong, bỏ ra một cái giá thật lớn để tạo ra 16 đặc cấp võ tướng phát sinh.
Mà nguyên nhân chính là do mình còn chưa đủ cẩn thận. Trước lúc chiến đấu không có nhắc nhở mọi người phải cẩn trọng, lại xem thường thực lực Vương cấp võ tướng.
Bất quá bây giờ hối hận thì đã muộn!
Nhìn 14 vị võ tướng còn đang đứng, trên mặt ai cũng tràn đầy thương cảm. Kể cả Đại Ngưu vừa mới lĩnh ngộ tuyệt học, trở thành Đế cấp võ tướng cũng không có chút cao hứng nào!
“Hắn hi sinh là vì tương lai Bạch Vân thôn, hắn xứng đáng để mỗi người trong chúng ta tôn kính. Tại đây, trong thời loạn thế, tương lai Bạch Vân thôn chắc chắn sẽ có nhiều người hơn nữa hi sinh, chúng ta nhất định phải chuẩn bị tâm lý! Các ngươi... đã chuẩn bị tinh thần vì phụ lão hương thân, da ngựa bọc thây, chết trên sa trường chưa?” Trong nội tâm Dương Thiên nghẹn một hơi, rống lớn nói.
“Vì bảo hộ quê hương, vì bảo vệ những người chúng ta yêu mến, dù có đổ máu sa trường cũng quyết không hối tiếc! Vì vinh dự, vì hòa bình của Bạch Vân thôn, chiến!” Đại Ngưu dẫn đầu mọi người cao giọng rống lớn.
“Tốt! Cùng ta mang theo di thể người anh hùng của Bạch Vân thôn! Trở về nhà!”
Leo lên giác mã. Di thể vị võ tướng kia cũng không để trên tọa kỵ của hắn, mà là do Đại Ngưu ôm theo, ở đây cũng chỉ có hắn có kỹ thuật cưỡi ngựa tốt nhất, nên hắn được giao trọng trách này.
Dùng tốc độ nhanh nhất trở về Bắc Hải quận, Dương Thiên lần nữa thanh toán 16 kim phí truyền tống, quay lại Thủy Trữ huyện. Một kim tệ chỉ để mang về một cỗ thi thể, rất nhiều người chơi sẽ cảm giác người này có vấn đề. Nhưng Dương Thiên lại cho rằng, đây tuyệt đối là việc phải làm.
Trong mắt hắn, những NPC này so với đại đa số người chơi còn đáng yêu hơn nhiều. Ít nhất chỉ cần mình đối với bọn hắn đủ tốt, bọn hắn tuyệt đối sẽ không phản bội mình. Dưới độ trung thành cực cao, kỹ năng chiêu hàng có cao minh đến đâu cũng không có hiệu quả.
Trên đường, Dương Thiên nhìn thoáng qua thuộc tính của Đại Ngưu:
Tính danh: Vương Đại Ngưu
Tư chất: SSS
Chức nghiệp: Đế cấp võ tướng, danh vọng:0
Thân phận: Bạch Vân thôn thôn dân, công huân:0
Trung thành: 89
Đẳng cấp: 27 cấp 58%
Thống soái: 8 vũ lực: 98 trí lực: 6 chính trị: 2
Năng khiếu: Dũng mãnh, khi cùng võ tướng địch nhân solo, sức chiến đấu tăng lên 10%
Kỹ năng: U Minh tâm quyết: tâm pháp để cấp, đề cao thật lớn lực công kích cỉa võ tướng. Tâm pháp hiện là cửu giai, tăng lên một giai, sức chiến đấu gia tăng gấp đôi, giá trị vũ lực tăng lên 1 điểm. Kỹ năng kèm theo: Đoạt mệnh thương pháp, không thể thăng cấp.
Đoạt mệnh thương pháp: Vương cấp, trong lúc sinh tử quan đầu, lĩnh ngộ tuyệt thế võ học, chia làm chín chiêu. Uy lực theo thứ tự tăng lên. Hiệu quả kèm theo: tăng uy lực thương pháp trên phạm vi lớn.
Trang bị: Điểm thép đoạt, bản giáp.
Dương Thiên cảm thán! NPC tư chất SSS quả là không giống người thường, lĩnh ngộ tâm pháp lại là Đế cấp, hơn nữa tâm pháp có thể thăng cấp. Cũng có thể nói nếu đem giá trị vũ lực tăng lên đến 99 điểm, về sau chỉ cần thêm chút lĩnh ngộ là có thể đẩy giá trị vũ lực lên 100 điểm là đạt tới Thánh cấp. Chỉ so sánh giá trị vũ lực mà nói, hiện tại Đại Ngưu đã tương đương với đám danh tướng lịch sử rồi. Tất nhiên, hiện tại Đại Ngưu ngoại trừ vũ lực thì cái gì cũng thua kém rất nhiều a.
Trở lại Bạch Vân thôn đã là sáng ngày 26 tháng giêng rồi. Cả đi cả về tổng cộng mất sáu ngày.
Vừa về đến thôn, Dương Thiên trước an bài hậu táng cho vị võ tướng đã hi sinh.
Sau đó lập tức đi tìm Vương lão và Ô Ma hỏi: “Vương lão, mấy ngày qua, tình huống thôn thế nào?”
Vương lão cười nói: “Phi thường thuận lợi, sau khi chúa công rời đi ba ngày, thôn trưởng Đỗ Hướng Nguyên lần nữa tiến hành lợi dụ, chiêu hàng được 912 thôn dân, trong đó có hai vị thôn nữ cấp S đã được ta an bài làm việc tại tiệm may. Tuy nhiên đến hôm nay, nhân số Giặc cỏ doanh đoán chừng đã xấp xỉ một vạn rồi, phải mau chóng tiến hành chiêu hàng và chèn ép bọn chúng.”
Dương Thiên nhẹ gật đầu, nói: “Điểm ấy ta biết, ta đã an bài Đại Ngưu đi Giặc cỏ doanh rồi. Phương diện khác tình huống như thế nào?”
Vương lão tiếp tục nói: “Phương diện khác cũng phi thường không tệ. Hiện tại thôn chúng ta mỗi ngày thu hoạch nguyên vật liệu số lượng rất lớn, vật liệu đá ước chừng 8000, gỗ 10000, quặng sắt 7000. Ba ngày trước chúng ta đã tìm được mỏ than, hiện tại mỗi ngày có thể thu được 5000 đơn vị. Dược thảo mỗi ngày có thể thu thập 9000 đơn vị. Mà với đại lượng thuyền đánh cá cao cấp, lương thực cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng dư thừa, hiện tại mỗi ngày thu hoạch đồ ăn tổng cộng trên 14000 đơn vị, đã sắp tiếp cận sản lượng cá hạn mức cao nhất trong lãnh địa rồi.”
“Mà đặc cấp kiến trúc có: Tiệm rèn, quân doanh mỗi công trình một cái. Cao cấp kiến trúc có: Tiệm may một gian, tư thục một gian, ụ tàu một gian, mộc phòng một gian, y quán một gian. Trung cấp kiến trúc có: Tiệm rèn bảy gian, tiệm may một gian, ụ tàu năm gian, mộc phòng một gian, y quán hai gian. Sơ cấp kiến trúc có: Tiệm rèn ba gian, tiệm may bốn gian,.... (dài dòng ta cắt). Trong đó đại đa số chưởng quản đều là nhân tài do chúng ta bồi dưỡng từ trước, một số ít là lưu dân mới chiêu mộ gần đây”.
“Hiện tại mỗi ngày sản xuất thành phẩm thép để chế vũ khí điểm thép đoạt, đao thép và thuẫn thép 192 kiện, trang bị tinh thiết không sản xuất, các loại trang bị thép ròng 336 kiện, thiết chế trang bị 72 kiện. Đồ phòng ngự hiện tại đã có thể sản xuất bản giáp, Tỏa Tử giáp và giáp da, sản lượng theo thứ tự là 96, 48, 96 kiện. Mộc phòng hiện đã có thể sản xuất mộc cung một thạch, trường cung hai thạch, Thiết Thai cung ba thạch, sản lượng theo thứ tự là 96, 48, 48 trương. Đan dược có thể sản xuất cao cấp kim sang dược và cao cấp Nguyên Khí đan.... ”
Bởi vậy hiện tại thôn chúng ta tổng cộng tích lũy thành phẩm có: trang bị thép 600 kiện, thép ròng 1500 kiện,.... Về phần đan dược, tích lũy không nhiều, cao cấp kim sang dược và trung cấp kim sang dược đại khái khoảng 500 miếng. Kim sang dược cấp thấp không sai biệt lắm vừa vặn đầy đủ để đi luyện cấp, Nguyên Khí đan bây giờ còn chưa có thị trường, bởi vậy chưa chế tác.”
(Chương này tác giả câu chữ vãi mật, toàn kể dông dài vớ vẩn, ta nghĩ dịch cũng chả ai đọc nên mấy đoạn quá loằng ngoằng kể lể ta cắt hết, nếu mọi người muốn đọc thì post vào góp ý, ta sẽ dịch lại).
Bình Luận (0)
Comment