Sáng sớm ngày hôm sau, liên minh chính nghĩa cuối cùng cũng giao chiến chính diện với lực lượng độc tài tội ác tại trấn X cách thành chính diện 3 dặm. Trận chiến vô cùng kịch liệt và máu me, không ngôn từ nào tả xiết, nên sẽ không tả nữa.
Lần này, cả hai phe nhờ sự trợ giúp của NPC nên chiến lược đều nâng lên một tầm cao mới, một trình độ cao siêu khiến người khác không thể bắt chước, nên cũng sẽ không mô tả chi tiết.
Tuy nhiên, vẫn phải đề cập một vài chi tiết nhỏ, đầu tiên là phương thức liên lạc. Do quân liên minh và độc tài đều mang tính chất đa quốc gia NATO, nên việc truyền lệnh gặp rất nhiều khó khăn. Theo đề xuất của Huyết Ảnh, phe độc tài chọn cách sử dụng phương thức 1-100, chia thành từng nhóm 100 người rồi chuyển tải tin cho từng nhóm. Một nhóm 100 người lại chuyển thông tin cho 10. 000 người, như vậy cơ bản ai cũng được biết. Còn phe liên minh chọn cách đơn giản và hiệu quả nhất, mấy đại sư huynh dùng kênh bang phái hò hét từng nhóm. Như vậy, mặc dù bí mật không được giữ kín, nhưng toàn quân trở nên linh hoạt hơn hẳn.
Kế đến là cách phân biệt đồng đội trong tình huống lẫn lộn nhau. Nhìn từ khía cạnh này, trình độ của NPC hoặc là trí tuệ nhân tạo này cũng không khá lắm. Biện pháp đầu tiên của phe liên minh là xé tà áo trái của mọi người, ban đầu dự định làm theo kiểu buộc khăn trắng của phong trào Vũ Xương. Nhưng sau vài hành động mãnh liệt đã khiến khăn trắng rơi mất, rồi bị đồng đội bên cạnh chém thành thịt băm. Cuối cùng chuyển sang xé ống tay áo, cũng không thể tự dài ra được đúng không?
Nhưng rất nhanh chiến trường xuất hiện một đám chiến binh không tay áo, tay áo trái của tất cả mọi người đều biến mất. Huyết Ảnh dùng chiêu lẫn lộn như cá lặn trộn châu, tất cả đều xé tà áo khiến Cái Bang gần như bị tiêu diệt. Lúc mọi người còn đang bàng hoàng, Huyết Ảnh thông qua kênh bang hội kêu gọi vài ngàn người bắt đầu ám toán Cái Bang. Bởi vì Cái Bang cơ bản không tham gia quân độc tài, nên giữa chiến trường hỗn loạn này khốn kiếp khác nào bia ngắm.
Trong thời khắc nguy nan này, mọi người phe đồng minh lập tức xé toang ống tay áo bên phải. Do Huyết Ảnh truyền lệnh ra chậm trễ. Trong vòng một phút, quân độc tài đã chịu tổn thất nặng nề. Một phút sau đó, tất cả mọi người trên chiến trường đã không còn tay áo...
Năm phút sau xé rách ống quần trái... ống quần phải... lột mũ... cởi áo khoác... cởi quần ngoài... cắt tóc...
Được hai tiếng đồng hồ, trận chiến tàn khốc hơn nửa triệu người đã nuốt chửng một nửa nhân lực tài nguyên, đây là con số tính cả những người đã chết lại đến. Trong vòng mười dặm chỉ thấy vài chục vạn người cầm khí giới đứng chờ, chờ lệnh cởi truồng...
Tại nơi này, một cảnh tượng kinh thiên động địa được đưa lên diễn đàn. Mọi người xôn xao, những người chơi không tham chiến từ khắp nơi kéo đến chiến trường, ngắm khung cảnh hiếm có này. Cũng có không ít kẻ độc ác khuyến khích mọi người quay phim, chụp ảnh các nam nhân khỏe mạnh và nữ tử xinh đẹp...
"Còn cởi được cái gì nữa?" Triệu Sư Dung đi tới đi lui tại tổng bộ quân đồng minh, suy nghĩ căng thẳng. Còn các đại sư huynh đã ngồi thừ người như bóng xì hơi trên ghế, mắt vô hồn, nét mặt ngây dại.
"Sao bọn chúng vẫn chưa cởi hết?" Thượng Quan Kim Hồng tại tổng bộ quân độc tài nổi cơn thịnh nộ. Giờ thì hay rồi, cởi như thế này, ngay cả người Cái Bang cũng không nhận ra.
Huyết Ảnh chỉ biết đứng bên thở dài: Cởi tiếp à? ĐM, chúng ta chơi trò chơi chứ không phải thi đấu thể hình!
Sau hai tiếng giằng co, cuối cùng Huyết Ảnh nghe theo Thượng Quan Kim Hồng, bắt đầu đàm phán với quân đồng minh. Sau bốn tiếng thương lượng, hai bên công bố:
Thứ nhất: Huyết Ảnh thừa nhận thất bại. Không chịu thừa nhận cũng không được, mình chỉ có một cái mặt, còn đối phương có tới mấy cái mặt. Lại nói, người sáng suốt đều biết ai thắng ai thua.
Thứ hai: Trong vòng ba tháng, Huyết Ảnh phải trói gô thủ phạm gây chiến tranh Mộ Dung Phục. Ba tháng nữa sẽ xảy ra rất nhiều chuyện, cũng chẳng ai muốn gây ra một chuyện tận chiến tranh nữa.
Thế là trận chiến tranh oanh liệt đã kết thúc. Nhưng không ai có tâm trạng ôn lại, vì lúc này trang chủ đã thông báo: Ba thế lực lớn vốn theo bản chất cá lớn nuốt cá bé đã gia nhập trò chơi, mười môn phái và tam đại bang hội niêm yết cổ phiếu. Tổ sư gia hoặc bang chủ nắm giữ 51% cổ phiếu, mỗi đệ tử nắm giữ 100 cổ phiếu. Trong ba ngày gia nhập tam đại bang hội sẽ được tặng 100 cổ phiếu.
Chi tiết như sau...
Trước hết Huyết Ảnh tuyên bố dẫn toàn bộ bang chúng gia nhập Kim Tiền bang và được phong chức vị Phó bang chủ, có thể mở rộng Vô Địch đường của mình lên đến ba vạn người.
Tiếp đó, trong quân đồng minh Hát Bất Túy, Phượng Hoàng, Nhất Kiếm Đoạt Tâm, Tử Phi Tử, Ái Niếp Niếp tuyên bố gia nhập Quyền Lợi bang.
Trong khi đó, Thiên Hạ bang vẫn im lặng bỗng nhiên thông qua hệ thống truyền thông báo khắp giang hồ: Bản bang lấy hòa bình làm tôn chỉ, tuân theo nguyên tắc người không phạm ta, ta không phạm người. Hoan nghênh mọi người gia nhập.
Điều khiến mọi người bất ngờ là sau khi tin này được loan báo, có gần một nửa số người chơi trên trang web bày tỏ sẽ gia nhập Thiên Hạ bang.
Điều này cũng không thể không quy công vào cuộc chiến trần trụi giữa hai bang phái kia khiến mọi người mất niềm tin vào cả hai. Đồng thời, Thải Vân Phi cỏ đầu tường, Một Giới Đại Sư, Vô Pháp Vô Thiên tuyên bố gia nhập Thiên Hạ bang.
Điều càng khiến mọi người kinh ngạc hơn là Phích Lịch cũng tuyên bố gia nhập Thiên Hạ bang. Hai bang hội kia đánh nhau tới tấp, cuối cùng lại để cho Thiên Hạ bang vốn im lặng nhặt được một món lợi lớn.
Còn về Pháo Thiên Minh thì không khống chế được mà gia nhập Quyền Lợi bang. Vốn y rất muốn gia nhập Kim Tiền bang, dù sao cũng từng có duyên gặp Kinh Vô Mệnh một lần, ít ra trong mắt y, làm bằng hữu với Kinh Vô Mệnh còn hơn làm kẻ địch. Nhưng bất luận tổn thương tâm lý mà Kinh Vô Mệnh đã gây ra cho y sâu bao nhiêu cũng không cũng đủ ngăn cản cám dỗ từ tiền thật. Thế nên Pháo Thiên Minh vẫn rất uất ức chấp nhận sự thật, theo Hoàng Gia Thiên Đường. gia nhập Quyền Lợi bang.
Hai ngày sau, đám bạn xấu tề tựu tại Không Có quán rượu, bọn họ không vì tầm nhìn tương lai mà vì chuyện hiện tại. Gia nhập bang phái NPC kèm theo nhiều ràng buộc cứng nhắc, ví dụ như bắt buộc phải làm nhiệm vụ bang hội. Đây không phải là bang phái người chơi, nói không làm là không làm, dù sao bang chủ cũng không làm gì được ngươi, tệ nhất là mất đi lợi ích mà thôi. Thưởng phạt rõ ràng, không nhận nhiệm vụ sẽ bị cưỡng chế phân phối ngẫu nhiên, ví dụ như giao một bức thư trong 3 ngày, ngươi có thể hoàn thành trong 10 giây, những ngày còn lại chẳng có việc gì. Nếu liên tiếp 3 lần thất bại nhiệm vụ, sẽ bị bang hội tuyên bố nhiệm vụ truy sát có NPC tham dự. Đối với những người có mặt hôm nay, đây chỉ là vấn đề nhỏ, trừ Đường Đường và Pháo Thiên Minh, mọi người đều sở hữu danh hiệu tinh anh của bang hội, danh hiệu này có thể miễn làm nhiệm vụ.
Đường Đường thì không có cách nào. Võ công không tốt, còn Pháo Thiên Minh thì bị oan, hôm kiểm tra võ công chưa khôi phục, mơ mơ màng màng bị xếp vào đệ tử cấp 3, loại kém nhất. Vấn đề của số ít không phải là vấn đề, nên những chuyện đó không phải đề tài thảo luận hôm nay. Đề tài hôm nay là đầu tư.
"Còn một tiếng nữa thôi là bắt đầu rồi. Các ngươi có ý kiến gì không?" Phích Lịch hỏi.
Pháo Thiên Minh đáp ngay lập tức: "Cổ phiếu Võ Đang chắc chắn không thể mua, Trương Tam Phong nắm giữ 51% cổ phần, vào đó là chết. Cổ phiếu của Quyền Lợi bang cũng không thể mua."
"Tại sao?" Xa Tốt hỏi.
"... Vì ta ở đây!" Pháo Thiên Minh hết sức ngượng ngùng. Y đã sớm tính toán chắc chắn sẽ gây họa cho Quyền Lợi bang, dám ép đẩy giang hồ đệ nhất cao thủ tự phong làm đệ tử cấp 3, hưởng trợ cấp khách quý mỗi tháng một vàng, chẳng lẽ không biết mình rất hẹp hòi à? Y không hứng thú gì với khinh công. Nhưng người ta đã nói, nếu đã luyện thành khinh công và kiếm lợi nhuận trên 100 vạn, có thể học một môn tuyệt học môn phái.
"Ma Giáo không được!" Vô Song Ngư mở miệng nói: "Quá nhiều người, đĩa lớn khó kéo, đúng là mỗi tháng được chia hút hoa hồng, nhưng phải có lợi nhuận trăm vạn, cơ bản là không thể."
Kiếm Cầm nói: "Hoa Sơn cũng không được, thành tích quá kém, tháng trước tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ sư môn chỉ có 71. 3%. Nói cách khác, đây là một cổ phiếu rác rưởi. Ta đang định vừa mở màn là bán sạch"
"Bảo Tướng, Thái Ất và Vu Sơn lại càng không được. Thành tích không nói, hơn nữa võ công chỉnh thể rất kém cỏi."
"Thiếu Lâm, Cái Bang cũng không tốt, nhân viên quản lý cao cấp bị phân liệt." Xa vừa nói xong, Phích Lịch và Hát Bất Túy liếc mắt nhìn nhau đầy thâm tình. Đám người bỏ qua không nhìn, dù sao đừng có ẩu đả trước mặt mình là được rồi.
"Giờ chỉ còn lại Nga Mi, Thiên Hạ bang và Kim Tiền bang!" Pháo Thiên Minh thống kê.
Đường Đường nói: "Thật ra ta cảm thấy mình nên mua Quyền Lợi bang, tối hôm qua ta đã phân tích ba bang hội bọn họ, ví dụ như Kim Tiền bang. Ba NPC chủ lực đánh đấm thì tốt, nhưng chỉ một mình Thượng Quan Kim Hồng có đầu óc. Thiên Hạ bang có hai đầu não, người kia là sát thủ đa tình đa cảm. Mà Quyền Lợi bang thì ba người đều có thể đánh, ba người đều có thể độc lập gánh vác một phương. Về phía Thập Đại Môn Phái, về cơ bản là không thể, đừng nói Trương lừa gạt, mấy đại tông sư khác cũng coi người chơi như vui như trò vui. Tuy rằng tam đại bang phái có khả năng đóng cửa, nhưng trong thời gian ngắn mà nói quyền lợi và lợi ích của tam đại bang hội là cao nhất. Cho nên ta sẽ vứt tất cả tài sản trên cổ phiếu, dùng toàn bộ tài sản để mua Quyền Lợi bang."
"Nói hay lắm, ta cũng mua." Mọi người phụ họa. Chỉ có ba người bọn Xa Pháo Mã vẫn suy nghĩ như cũ.
Một lúc lâu sau Xa rốt cuộc cũng mở miệng nói: "Cá nhân ta cho rằng cổ phiếu của Quyền Lợi bang rất tốt. Nhưng tuyệt đối không thể đánh giá thấp... nhân phẩm của Chử Trà. Chử Trà, ngươi có tính đổi bang hội hay không."
"Không có!" Muốn đổi cũng phải chờ bà chủ Lãnh đổi.
"Vậy ta mua Kim Tiền bang." Xa kết luận.
Mã cũng gật đầu đồng tình nói: "Dốc toàn bộ vốn liếng mua Kim Tiền bang!"
Tổng đàn Quyền Lợi bang nằm ở Hoàng Kim trấn trong Thành Đô. Bây giờ Pháo Thiên Minh đang đứng trước một NPC tên Lý Nhị để chọn nhiệm vụ cho bang phái. Từ Lý Đại đến Lý Thất đều là đồ đệ quan môn của Lý Trầm Chu. Ngày thường ba vị sư huynh này không lộ diện, tránh bị ám sát, mọi việc nhỏ đều do bảy NPC này xử lý. Võ công của mỗi người ít nhất cũng phải đạt tuyệt học.
"Cái đó đi!" Pháo Thiên Minh chỉ vào nhiệm vụ 173, vì thân phận của y không có nhiều sự lựa chọn. Lý Nhị rất vui vẻ đưa cho hắn một tấm bài.
Nhiệm vụ: Đến thôn Tân Thủ dụ dỗ mười đệ tử cấp một vào bang phái, hoàn thành trong vòng ba ngày. Tấm bài này dùng để đi lại Tân Thủ thôn, trong thời gian nhiệm vụ có thể tự do qua lại, cho đến khi nhiệm vụ thành công hay thất bại.
Hiện tại đã mở sàn giao dịch chứng khoán, mỗi ngày có 12 tiếng đồng hồ giao dịch, 6 tiếng ban ngày và 6 tiếng ban đêm. Áp dụng chế độ T+0 (có thể mua bán vô hạn), mức độ tăng giảm lớn nhất là 20%. Mười ba cổ phiếu phát hành giá khởi điểm đồng nhất là 2 vàng. Mọi người vừa mắng nhà thiết kế vừa cảm tạ trời đất đã cho họ một khoản tài sản. Cơ bản là mỗi người có 400 vàng trong tay. Điều khiến người ta sửng sốt là khi mở sàn, ngoại trừ Ma Giáo ra, các Tổ sư gia điên cuồng bán cổ phiếu của môn phái mình, chỉ nửa tiếng đồng hồ đã có 9 cổ phiếu rơi xuống giá sàn. Trong khi đó, cổ phiếu của tam đại bang hội đều tăng giá, đặc biệt là Quyền Lợi bang, chỉ sau 1 tiếng đồng hồ đã tăng hơn 10%. Điều này cho thấy, các cao thủ rất ủng hộ tam đại bang hội, đặc biệt là Quyền Lợi bang.
Tân thủ thôn có sức hấp dẫn vô hạn với đám tân thủ. Có lẽ có hơn ngàn người đang cố gắng luyện cấp, vừa tưởng tượng những chuyện giang hồ đẹp đẽ. Nhưng thực tế thì rất tàn nhẫn, đặc biệt là sự xuất hiện của Pháo Thiên Minh, đồng nghĩa với việc giang hồ sẽ trở nên xám xịt.
Tam đại bang hội đều cử người đến dụ dỗ tân thủ. Lúc Pháo Thiên Minh đến, hai bên trái phải trưởng thôn đã dựng lên bảng quảng cáo: Thiên Hạ bang, giúp thiên hạ, cái nôi của đại hiệp chính trực, thiên đường của tiểu nhân vô liêm sỉ.
Kim tiền kim tiền, cội nguồn của tài phú. Một đồng tiền trong tay, thiên địa vô song, nhật nguyệt lu mờ.
Pháo Thiên Minh liếc nhìn trái phải, rồi nhìn lại bảng quảng cáo của mình: Quyền lực, hết lòng hết sức, các ngươi là chủ nhân, chúng ta là nô lệ. Vuốt cằm suy nghĩ một lúc, thấy mình thật nhỏ bé. Y lập tức rút kiếm, tiễn hết tất cả bang chúng Thiên Hạ bang và Kim Tiền bang về quê. Những kẻ nhận nhiệm vụ này đều là rác rưởi, chỉ một kiếm là xong. Hơn nữa, Pháo Thiên Minh còn vui mừng khám phá ra rằng mình đang cạnh tranh một cách chính đáng, không mất điểm đạo đức.
"Tiếp nhận đệ tử! Mỗi người 10 vàng!" Pháo Thiên Minh dốc tất cả nội lực, tiếng vọng vang khắp thôn Tân Thủ.
Nhưng đám tiểu tốt tân binh này vốn chưa hề bị nhà thiết kế hun đúc, vẫn còn giữ được nét thuần khiết, bèn cùng nhau xúm lại chỉ trích Pháo Thiên Minh hiểm độc gian trá, hung bạo vô đạo. Pháo Thiên Minh rút ra một cây bút lông, trên quảng cáo 10 lượng vàng ban đầu lại thêm một con số 0. Lập tức cả tân thủ thủ lặng ngắt như tờ.
Qua một lúc, bỗng có kẻ hô to một tiếng, hơn trăm người xông tới Pháo Thiên Minh: "Đại ca, thu nhận ta đi, thu nhận ta đi!"
"Đại ca chờ chút, ta sắp lên cấp 10 rồi. Để dành chỗ cho ta."
"Đại ca, ngày mai ngài quay lại có được không?" Có nữ nhân liếc mắt đưa tình, sẵn sàng hi sinh ít nhiều.
Pháo Thiên Minh vui vẻ chiêu mộ một đệ tử, rồi giang tay nói: "Được rồi! Bây giờ mỗi người nộp 100 vàng! Thôi, có bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu vậy!"
"Đại ca, không lầm chứ! Chúng ta phải đưa tiền cho ngài sao?" Mười tên coi tiền như rác rơi từ trên thiên đường xuống địa ngục, đồng thanh hỏi.
"Đây là quy tắc của Quyền Lợi bang ta, mau đưa tiền đây, mẹ nó!"
Một người chơi nữ dáng dấp không tệ cũng bước ra phía trước nói: "Không đưa thì sao? Ngươi có giết được chúng ta không? Thằng ngu này, ngay cả bảo hộ cấp độ 10 cũng không biết!"
Pháo Thiên Minh không nói gì, giơ tay lên, mũi phi đao vút qua tia sáng bảo hộ xanh lam, đâm thẳng vào mắt trái của người chơi nữ kia: "Mau đưa tiền đây, không đưa thì mỗi người móc một đôi mắt. Ai bảo các ngươi lợi dụng kẽ hở? Ta cũng có lòng tốt, để các ngươi nếm trải chút thiệt thòi trước đã. Bằng không đến lúc ra đại giang hồ sóng gió dữ dội, không nói tới những đồng tiền nhỏ này, ngay cả mạng các ngươi cũng phải bỏ lại." Nói xong lại rút thêm một mũi phi đao, chỉ vào một người chơi nữ khác hỏi: "Tiền, hay là mắt!"
"Tiền!" Muội muội kia chạy tới, lắc túi đồ một cái. Hai bạc rơi vào tay Pháo Thiên Minh. Cô không muốn mắt cắm mũi phi đao đi loanh quanh trong thành quách. Dù sao cũng là tân binh, không ai biết mũi phi đao này chỉ có thể đâm được năm phút rồi biến mất. Trong tình thế có người dẫn đầu, mọi người liền lần lượt móc tiền ra, tốc độ đó... đúng là không còn gì để nói.
Nhưng người trong cuộc là Pháo Thiên Minh thì rất thất vọng, thu năm mươi bạc rồi âm thầm rời khỏi tân thủ thôn. Mục tiêu ban đầu của y là một vàng, đầu tư cổ phiếu quá liều lĩnh, toàn bộ tiền đều đem ném hết vào cổ phiếu của Kim Tiền bang, đến nỗi quên cả tiền ăn uống. Nếu không, với thân phận của y cũng không thể cướp của người mới chơi được.
10 tên tân thủ nhìn theo bóng dáng Pháo Thiên Minh rời đi, ai nấy nổi giận. Trong tân thủ thôn có hơn ngàn người mới tận mắt chứng kiến sự việc vừa rồi, ai nấy đều phẫn uất tràn ngập cõi lòng. Dưới sự dẫn dắt của nữ tân thủ cầm phi đao kia, mọi người cùng nhau đăng xuất vào diễn đàn.
Quyền Lợi bang ức hiếp người quá đáng, lừa đảo dọa dâm tân thủ.
Cáo mượn oai hùm, Quyền Lợi bang ỷ mạnh hiếp yếu.
Mà người bị giết của hai bang phái khác cũng bắt đầu hùa theo trên diễn đàn: "Thanh Mai ác quỷ xuất hiện làng tân thủ, ác mộng Quyền Lợi bang sẽ kéo dài bao lâu?"
"Vật họp theo loài, từ việc Thanh Mai ác ma có thể thấy bộ mặt thật của Quyền Lợi bang."
Sự việc càng lan truyền càng thêu dệt, cho đến khi có bài đăng của Huyết Ảnh Mã khẳng định vụ việc này. Bản báo cáo về việc Thanh Mai ác ma cuồng sát mười vạn tân thủ như sau: Sau khi điều tra rõ ràng, phát hiện đây là một vụ tàn sát có tổ chức, có mục đích. Thanh Mai ác ma vì nhân phẩm kém cỏi nên bị xã hội ruồng bỏ, khi hắn đang phẫn uất thì Quyền Lợi đã tiếp nhận hắn, và hứa sẽ cho hắn quyền trả thù xã hội. Sau đó Quyền Lợi mở tuyến đường riêng tới tân thủ thôn, mỗi tháng mồng một, ba, năm, Thanh Mai ác ma đều xuất hiện ở làng tân thủ, tàn sát tất cả sinh linh nhìn thấy, kể cả trưởng làng đáng kính của chúng ta, cho đến con gà con dễ thương kia. Hỡi đồng bào, dao giết không làm nản chí được chúng ta. Chúng ta phải đoàn kết một lòng, đánh bại Thanh Mai ác ma và Quyền Lợi.
Chiều hôm đó, cổ phiếu Quyền Lợi bị kéo xuống giá sàn, đến lúc đóng cửa buổi chiều chỉ còn 1,6 vàng, lại thêm gần hai ngàn người chuyển sang ủng hộ bang phái khác.
Tam đại thủ lĩnh Quyền Lợi triệu tập hội nghị khẩn cấp, sau khi điều tra cho rằng Pháo Thiên Minh không có hành vi vi phạm bang quy nào, không thể trừng phạt. Vì vậy, không qua thẩm vấn đã trực tiếp thăng làm đệ tử cấp 2, để cho người này không thể nhận nhiệm vụ mời chào tân thủ. Đồng thời đóng cửa hai phân đà thành thị nhỏ, cắt giảm chi phí, sử dụng quỹ dự phòng để cứu thị trường.
Hát Bất Túy, Đường Đường, thậm chí cả Phích Lịch của Thiên Hạ bang cũng rơi nước mắt, vừa khóc vừa cố gắng biện hộ cho Quyền Lợi trên diễn đàn. Nhưng tiếng nói quá nhỏ bé, bị chìm trong dòng nước miếng của đám đông. Chỉ có hai người Tinh Ảnh và Vô Song Ngư tinh tường, vừa nghe tin đã lập tức bỏ Quyền Lợi mà đổ tiền vào Kim Tiền. Tin xấu của Quyền Lợi chính là tin tốt đối với Kim Tiền, giá cổ phiếu cứ thế tăng dần, đến lúc đóng cửa buổi chiều đã chạm trần, mỗi cổ phiếu đóng cửa ở mức 2,4 vàng.