Thời gian từng giây từng phút trôi qua, khoảng cách đến nhiệm vụ Tụ Nhàn trang chỉ còn nửa giờ, bốn người Phích Lịch đã tới Lạc Dương. Khi bang hội sắp ra khỏi cửa bắc thành Lạc Dương, Pháo Thiên Minh nhận được điện thoại của Ái Niếp Niếp khóc lóc: "Một quyển tuyệt học Thiếu Lâm bang, hai quyển tuyệt học không trọn vẹn Cái Bang không đầy đủ, ba mươi mấy bản võ công cao cấp, thêm ba bộ trang phục, các thứ trang bị khác nữa."
Pháo Thiên Minh cười ha hả trước mặt Phích Lịch, vừa đi vừa nói nhỏ: "Ngươi không đọc tin sao?"
"Ta khổ sở lắm..." Ái Niếp Niếp rất đau khổ.
"Thu hoạch lớn như vậy mà còn khổ sở?"
"Nhưng chúng ta cầm có năm quyển võ công cao cấp mà chết mất một phần ba số người rồi. Võ Đang chết mất trăm người mà lấy được ba tuyệt học cộng với mười bản võ công cao cấp. Ngươi nói xem ta không khổ sở thì ai khổ sở?"
"Để ta hỏi xem sao." Pháo Thiên Minh lau mồ hôi lạnh, Tinh Ảnh chết tiệt đúng là phá hoại xã hội hòa bình đoàn kết
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Pháo Thiên Minh hỏi Tỉnh Ảnh.
Tỉnh Ảnh đã sớm thấy Ái Niếp Niếp khóc lóc gọi điện, tất nhiên hiểu được Pháo Thiên Minh hỏi chuyện gì. Lập tức cười gian nói: "Thực ra cũng chẳng có gì, lần này ta huy động toàn bộ đệ tử của Võ Đang chỉ dùng tay không. Hơn nữa vừa phát hiện ra xác chết, bọn ta đông người nên trực tiếp che khuất nên mới thu hoạch được nhiều hơn một chút, cũng chẳng có gì lạ cả! Vả lại bọn ta có đến một vạn người, nếu phân chia theo đầu người thì bọn ta cũng chiếm phần lớn phải không?"
Pháo Thiên Minh gọi điện thoại cho Ái Niếp Niếp, có phần ấp úng: "À... Niếp Niếp à!"
"Niếp Niếp là tên vợ ta đấy." Ái Niếp Niếp thở dài nói: "Chử Trà à, ngươi đừng nói nữa. Làm sao mà ta chẳng biết, bất cứ thứ gì vừa vào Võ Đang là như rơi xuống biển cả. Bánh bao thịt đánh chó... dù sao cũng không thể lấy lại được, ta chỉ quá uất ức, gọi điện tìm ngươi để phát tiết thôi."
"Ha ha, ha ha!" Pháo Thiên Minh không biết nói gì, cười gượng rồi cúp máy, lại gọi cho Tỉnh Ảnh: "Phải cố gắng kiềm chế phản ứng của mọi người, phải tỏ ra đau buồn nhưng không cảm thông, tuyệt đối không được cười nhạo nỗi đau của người khác."
"Biết rồi, dặn rồi. Bây giờ đệ tử Võ Đang đang tổ chức lễ truy điệu đầy ở hiện trường."
"Sao ta thấy kênh tin tức môn phái như muốn nổ tung lên thế kia?"
"Đây chính là hạnh phúc của một tang gia!" Tinh Ảnh bỗng nhiên cất giọng bi ai: "Ái Niếp Niếp, ngươi nhìn xem! Ta thật sự không biết phải nói sao cho phải."
Từ đầu dây bên kia, giọng nói rắn rỏi của Ái Niếp Niếp vang lên: "Ngươi đừng có giở trò mèo khóc chuột trước mặt ta. Ước thúc thuộc hạ của mình cho tốt, nếu không lát nữa không đánh không được."
Pháo Thiên Minh mở nhóm với ba vị đại sư huynh kia: "Lần tới tổ chức Tụ Nhàn trang, Tinh Ảnh ngươi đừng có lấy gì nữa."
"Còn đem theo Võ Đang nữa sao?" Xa và Ái Niếp Niếp đồng loạt hỏi lại. Hai người này thà chết chứ không hợp tác với Võ Đang nữa. Từ trận Tương Dương, trận chiến Quang Minh đỉnh cho đến trận Tụ Nhàn trang của hôm nay. Nhân phẩm phái Võ Đang đã rõ như ban ngày.
"... Vậy thì thôi không mang nữa!" Pháo Thiên Minh lúng túng đáp.
Phích Lịch tròn mắt kinh ngạc, nơi này hình như là Tụ Nhàn trang, nhưng nó đang bốc cháy ngút trời. Cả Tụ Nhàn trấn đều bị ngọn lửa khổng lồ thiêu rụi. Ba mươi huynh đệ của Võ Đang, Thiếu Lâm, Anh Hùng môn đều ngửa mặt lên trời nhìn ngọn lửa, thở dài không dứt.
"Tinh Ảnh? Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Phích Lịch hỏi.
"Chỉ là chuyện nhỏ thôi mà." Tinh Ảnh đáp.
Võ Đang E thống khổ đáp: "Chúng ta đến trễ một bước rồi. Ta cứ tự hỏi tại sao lại báo trước cho chúng ta sáu tiếng đồng hồ. Hóa ra... hóa ra là để chúng ta đến bảo vệ bọn họ. Ta hận... tại sao ta lại đến muộn thế này!" Nói xong gào thét với trời...
Kiếm Cầm nhắn tin cho Pháo Thiên Minh: "Ngươi làm à?"
"Ta biết phân thân à?"
"Thế thì... ý tưởng nhưng là ngươi ra đúng không?"
Pháo Thiên Minh suy nghĩ một lát rồi nói: "Ai đưa ra ý tưởng thì là loại không chiêm." Mình cùng lắm chỉ là người chắp nối, tước không ai chạm đến, sau cũng không liên quan! Mặc dù có trách nhiệm của bản thân, nhưng bản thân cũng vô can trong đa số thời gian. Đó là sự thật, không cần né tránh.
"Không có bức tường nào gió không thổi qua được!"
"Vì vậy ta tuyên bố mình trong sạch." Nếu thực sự phải oán trách thì cũng là bọn Tinh, bởi mình là cán bộ cấp cao, ba vị cán bộ cơ sở kia chắc sẽ không phản bội nhiều.
Hát Bất Túy cuối cùng cũng đến, trong hoàn cảnh này, hắn và Phích Lịch nhìn nhau thâm tình, không nói lời chào hỏi, mà hết thảy đều thể hiện trong ánh mắt...
Tụ Nhàn trang đã mất, tất nhiên Kiều Phong cũng không đứng nhìn lửa cháy, nên nhiệm vụ này đã biến mất. Từ đây về sau, mỗi năm một lần cày Tụ Nhàn trai đã trở thành hoạt động lễ hội dân gian truyền thống, được truyền từ đời này sang đời khác. Còn Đại Hội Võ Lâm ở Tụ Nhàn trang thì chưa bao giờ diễn ra...
Chán quá, không có nhiệm vụ thật nhàm chán. Pháo Thiên Minh đã rất nhàm chán trong tuần qua. Nhưng dù sao y vẫn là nhân vật chính, bằng hữu cũng là tinh anh trong trò chơi, sẽ không để y nhàn rỗi. Lần này Vụ Lý Hoa gọi điện tới...
"Chử Trà, mau mang vài trăm vạn người đến đây cứu mạng!"
Pháo Thiên Minh không nói gì, cúp máy luôn.
Vụ Lý Hoa lại gọi điện tới, rất đáng thương nói: "Chử Trà, cứu mạng!"
"Chuyện gì vậy?!"
"Ngũ Đại Tà Phái vây công Linh Thứu cung. Nếu như bị diệt thì cá nhân ta mất ngũ cấp chỉ là việc nhỏ. Nửa năm tới không có chỗ nào để học võ công. Cứu ta!
"Ngũ Đại Tà Phái?... Vậy phải có tới trăm vạn người chứ? Các ngươi có mấy người?
Vụ Lý Hoa khóc nói: "Người chơi thì có một mình ta, NPC thì có bảy mươi hai."
"... Việc này, không có gì phải giấu cả. Ngươi nói thật cho ta biết đi." Pháo Thiên Minh vừa nghe là thấy không đúng, bảy mươi hai NPC đâu có đến mức đại chiến?
"Được rồi! Bảy trăm hai."
"Ta tắt điện thoại đấy." Pháo Thiên Minh đe dọa.
"Bảy ngàn hai ngàn được chưa? Bảy trăm hai mươi võ công cao cấp, bảy mươi hai tên tuyệt học không trọn vẹn, còn có một con BOSS. Thời gian là mười ngày. Trưa mai Ngũ Đại Tà Phái bắt đầu hành động. Ta mặc kệ, ngươi nghĩ cách cho ta."
"Ta nhớ ngươi đã từng nói với cơ quan Linh Thứu cung, nguy hiểm trùng trùng. Nhìn lại tỷ lệ này, cộng với BOSS đi cùng... Ta có cảm giác chưa chắc sẽ thua. Đừng nói ta không có cách nào, cho dù có cách, vì một mình ngươi, ta đắc tội với trăm vạn người, ngươi có lương tâm không đấy? Hơn nữa trong trăm vạn người này cũng có không ít bằng hữu của chúng ta, tự cầu nhiều phúc đi!"
Pháo Thiên Minh vừa cúp điện thoại, lại có một loạt người gọi tới. Có Ái Niếp Niếp, Tiểu Tuyết, Chân Hán Tử, Vô Song Ngư, Tinh Ảnh.
"Cái gì thế?" Pháo Thiên Minh hỏi.
Mọi người nháy mắt với Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết dịu dàng móc ra ngân phiếu đặt lên bàn, Pháo Thiên Minh thấy: Một vạn vàng! Càng thêm nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?"
Ái Niếp Niếp mở miệng hỏi: "Chử Trà, chúng ta nay có phải là bằng hữu không?"
"Có... Ài!" Pháo Thiên Minh thở dài, nhét ngân phiếu vào tay nói: "Lần sau không được làm theo lệ này, quà ta thì ta nhận, đều là bằng hữu còn tặng quà sinh nhật làm gì. Không việc gì thì mọi người đi đi!!"
"Ừm!" Tiểu Tuyết đáp ứng định đi, bị Tinh Ảnh kéo lại, Chân Hán Tử và Ái Niếp Niếp trừng trừng nhìn chằm chằm vào Pháo Thiên Minh đang nhàn nhã uống Cocacola.
Hai phút sau, Pháo Thiên Minh một mình không đấu nổi nhiều người, chỉ đành lau mồ hôi hỏi: "Có chuyện gì?"
"Ngươi có biết ngày mai Ngũ Đại Tà Phái sẽ bao vây tiêu diệt Linh Thứu cung không?" Ái Niếp Niếp hỏi.
"Biết!"
"Đi thẳng vào vấn đề nhé, chúng ta tìm các ngài ba vị cao thủ khinh công, là để giúp bọn ta làm một việc trọng đại. Trước tiên cứ nghe ta nói rõ đã." Chân Hán Tử ngăn Pháo Thiên Minh phát vấn: "Chúng ta khảo sát bên ngoài Linh Thứu cung. Vô Song Ngư dùng kính viễn vọng quan sát, lại rồi thêm chúng ta tìm hiểu nguyên tác, phát hiện Linh Thứu cung có một kho báu lớn trong hang núi hậu điện, bên trong ít nhất phải có sáu bản tuyệt học."
"Trộm?"
"Đúng vậy!" Vô Song Ngư gật đầu nói: "Hóa ra trên núi có NPC tụ tập, cao thủ tầng tầng lớp lớp, muốn trộm cắp đương nhiên độ khó tất nhiên là cực lớn. Nhưng ngày mai ngũ phái bao vây, ta nghĩ phòng ngự của hậu điện chắc chắn kém xa."
"Cái này... Hoa Hoa sẽ đau lòng đó." Pháo Thiên Minh nhướn mày, y chẳng sợ đầm rồng hang hổ gì cả, chỉ cần có lỗ hổng là y dám chui vào.
"Vì thế cho ngươi ngân phiếu, xem có thể mua chuộc nàng làm nội ứng không."
Pháo Thiên Minh cáu kỉnh: "Hóa ra ngân phiếu không phải cho ta à?"
"Đương nhiên là không." Vô Song Ngư nói.
"..." Pháo Thiên Minh suy nghĩ một hồi, rồi lấy ra ngân phiếu nói: "Cất tiền đi. Thế này nhé, nếu có tuyệt học võ công hay trang bị, sẽ để Vụ Lý Hoa chọn trước một món, có được không?"
Vô Song Ngư, Chân Hán Tử và Ái Niếp Niếp nhìn nhau rồi gật đầu: "Được!"
Vụ Lý Hoa được Pháo Thiên Minh gọi đến quán rượu. Khi thấy mọi người đều tụ tập ở đây, cô không khỏi thắc mắc: "Chuyện gì vậy?"
Pháo Thiên Minh đẩy Chân Hán Tử định cướp lời sang một bên, rồi nói: "Hoa Hoa, chúng ta quyết định giúp cô chống lại lũ tà phái xấu xa kia. Ba người bang hội đã đồng ý làm nội ứng, bảo đảm bẫy chết Linh Thứu cung."
"Nhưng mà... ?" Vụ Lý Hoa trọng nói.
"Nhưng... ta không muốn nói nhưng. Hoa Hoa có biết không? Vì Linh Thứu cung mà cô dám đối đầu trăm vạn quân, tinh thần ấy khiến ta rất khâm phục. Xưa có Hoa Mộc Lan, nay có Vụ Lý Hoa, ừm..."
"Ngươi nói thẳng có được không!" Vụ Lý Hoa sốt ruột thay cho Pháo Thiên Minh.
"Nhưng mà, ngươi cần giúp bọn họ ăn trộm ít đồ trước đã."
"Hậu điện?" Vụ Lý Hoa không phải kẻ ngốc.
Ái Niếp Niếp tiếp lời: "Đúng! Chúng ta biết đường hầm từ hậu điện đến kho báu có rất nhiều cơ quan, cho nên..."
"Ta không cần!" Vụ Lý Hoa từ chối.
Vừa nói xong câu 'ta không cần' này, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, ra là thật sự có cách phá cơ quan. Còn ngươi có muốn hay không... không phải có Pháo Thiên Minh hay sao?
Vì thế Pháo Thiên Minh bắt đầu nói rõ lợi hại trong việc này, trước hết bí tịch đã mất, không ảnh hưởng đến sức chiến đấu Linh Thứu cung, hơn nữa còn có thể gia tăng sức chiến đấu của Vụ Lý Hoa thêm một cấp bậc. Thứ đến, ba người Ái Niếp Niếp đều có ảnh hưởng nhất định, lúc đó cùng nhau phản bội giúp Linh Thứu cung. Sức chiến đấu Linh Thứu của cung lại tăng thêm. Điểm cuối cùng, chúng ta là bằng hữu của ngươi, Thiên Sơn Đồng Mỗ thì là NPC.
Cuối cùng Vụ Lý Hoa cũng bị thuyết phục, nhưng cô nghiêm cảnh cáo: "Không được động thủ với Thiên Sơn Đồng Mỗ . Không được lục lọi vào thi thể của bà ấy, không được làm đả thương các tỷ muội khác..." Ý là ăn cắp cần chuyên nghiệp, không được dùng bạo lực phá hủy hoa hoa cỏ cỏ của Linh Thứu cung.
Nhân vật tham gia chính: Mười người mang đao pháp không trọn vẹn mà Ái Niếp Niếp bố trí, tên từ số 1 đến số 10. Chân Hán Tử, Vô Song Ngư, Tinh Ảnh, Pháo Thiên Minh. Còn có nội ứng Vụ Lý Hoa.
Chiến lợi phẩm ưu tiên cho Vụ Lý Hoa, phần còn lại tùy tình hình mà đấu giá hay mua sắm trực tiếp...
Chi tiết cụ thể cần bàn bạc tỉ mỉ, Vụ Lý Hoa nhiệt tình tham gia...