Pháo Thiên Minh đang đau khổ kiêm lãng mạn giữa sa mạc, thì trong ngoài trò chơi đã diễn ra chuyện ngoài dự liệu của y - lật trời. Toàn bộ diễn đàn phát ra tiếng cười nhạo bốn vị đại sư huynh ngu ngốc và vô dụng. Thải Vân Phi với Bất Giới thì không ảnh hưởng mấy, mọi người cũng chỉ tiện thể kéo bọn họ vào chế nhạo cùng, để tôn vinh công trạng vĩ đại của Vụ Lý Hoa, tất cả mũi mâu chỉ hướng Huyết Ảnh.
Huyết Ảnh là ai? Được công nhận là bá chủ số một trong trò chơi này, phó bang chủ danh dự đầu tiên của Kim Tiền bang. Người đông nhất, chất lượng cao nhất, lại là đại sư huynh của môn phái đệ nhất trong Thập Đại. Với thân phận như thế, tất nhiên hắn bị đẩy lên đầu sóng. Mặc dù hắn cố sức giải thích là vì đối phương quá âm hiểm, quá gian xảo, nhưng giải thích như vậy chỉ khiến hắn càng mất mặt đàn ông, thua không chịu nổi!
Chính vì lý do trên, sự việc cũng không như Pháo Thiên Minh suy nghĩ, Vụ Lý Hoa không bị toàn bộ tà phái truy nã, mà chỉ bị Vô Địch môn và Kim Tiền bang truy nã. Thượng quan Kim Hồng của Kim Tiền bang đang an ủi tay chân số một của mình, đề ra mức giá: Kim Tiền bang giết một lần ở cấp 50, có thể lĩnh thưởng 50 ngàn vàng, cấp 49 là 49 ngàn vàng. Loại treo thưởng phá sản này không chỉ gây chấn động cho người chơi mà ngay cả những người liên quan cũng kinh ngạc không thôi.
Hàng Châu, Không Có quán rượu:
Vụ Lý Hoa, Pháo Thiên Minh, Vô Song Ngư, Tinh Ảnh, còn có khách mời Thiên Nhãn đã thảo luận hai tiếng đồng hồ về động thái này của Kim Tiền bang.
Pháo Thiên Minh phát biểu ý kiến trước: "Nếu như ta là Thượng quan Kim Hồng, cho dù có mở treo thưởng ta cũng sẽ bớt đi hai số 0, truy nã như thế rõ ràng là liên quan tới tiền của mình. Trừ phi..."
"Trừ phi cái gì?" Tinh Ảnh hỏi.
"Trừ phi... NPC bên này đều có trí tuệ nhân tạo, ta tin hắn biết Huyết Ảnh sẽ gia nhập Hoàng Gia Thiên Đường... Lúc này, hắn dùng thủ đoạn lớn như vậy để lấy lòng Huyết Ảnh, nếu đổi lại ta là hắn, vậy chỉ có một khả năng: Một khi Huyết Ảnh vừa đi, ta chết chắc. Chỉ trong tình huống như vậy, ta mới bỏ ra nhiều tiền đến thế để an ủi."
Thiên Nhãn gật đầu suy nghĩ rồi nói: "Không phải không có khả năng này. Các ngươi hãy nghĩ xem, bây giờ cách Đại Hội Võ Lâm gần một tháng, phải biết rằng có tin đồn mỗi hai tháng có một lần hoạt động tập thể. Nhưng lần này đến tận bây giờ vẫn chưa chính thúc công bố hoạt động là gì? Ta nghĩ chuyện này có liên quan tới thái độ của Thượng quan Kim Hồng lần này, có lẽ..."
Tinh Ảnh tiếp lời: "Nếu suy nghĩ của chúng ta không sai, thế thì đối thủ của hắn sẽ tới. Đối thủ này còn cực kỳ lợi hại, hắn cộng thêm con trai của hắn và Kinh Vô Mệnh cũng không chắc thắng. Vì vậy hắn nhất định phải đảm bảo chất lượng và số lượng cao thủ có thể ngăn chặn công kích của đối thủ. Thậm chí tốt nhất là trực tiếp giết chết đối thủ."
Thiên Nhãn vỗ tay nói: "Lý Tầm Hoan, chính là đối thủ lớn nhất của hắn."
Chân Hán Tử hỏi: "Lý Tầm Hoan là ai?"
"Tiểu Lý Phi Đao, một nam nhân khiến ta vừa yêu lại vừa hận." Pháo Thiên Minh bên cạnh giải thích, không có việc gì cày phi đao đến cấp 10 làm gì. Mình dùng phi đao nát chơi hơn nửa quyển sách rồi... Lý Tầm Hoan mới sắp tới... Khà khà. Hoan ca, đừng nói ta không ức hiếp ngươi nha! Pháo Thiên Minh gặm móng tay liền nghĩ cách làm sao lừa gạt được phi đao.
Vô Song Ngư đột nhiên nói: "Ta nghĩ tới một vấn đề. Nếu toàn dân có thể tham dự hoạt động. Kim Tiền bang có đối thủ. Vậy Quyền Lợi và Thiên Hạ thì sao?"
Pháo Thiên Minh: "Thiên Nhãn. Kẻ thù của bọn chúng là ai?"
Thiên Nhãn khó xử nói: "Ta chỉ xem qua một lần, không tiện phán đoán về hai bang hội này. Quyền Lực có rất nhiều kẻ đối đầu. Tỷ như có Chu đại thiên vương, nhưng hai bên là thế lực ngang nhau, thậm chí Quyền Lợi còn lớn mạnh hơn nhiều. Hơn nữa người chơi hỗ trợ, chắc không phải Chu đại thiên, còn có cả Khái Dược đại vương Tiêu Thu Thủy, tuyệt đối là nhân vật cấp bậc Tổ sư gia. Nhưng hắn và Lý Trầm Chu rất vừa mắt, lại có Quỳ Hoa mập mờ với Triệu Sư Dung. Lại nói tới Thiên Hạ bang, đối thủ cũng là Phi Bằng bảo thế lực ngang nhau. Tuy rằng trong Thiên Hạ còn có một đại gian tế, nhưng Phi Bằng bảo cũng có một đại gian tế, quan hệ rất phức tạp. Hai bang hội này không đến cuối cùng thật sự không biết đối đầu với ai."
"Cơ hội tới rồi." Mọi người đồng thời thốt lên.
"Nhất định phải tổ chức hội nghị mở rộng, nếu không chỉ bằng mấy người chúng ta, chắc chắn không bắt được." Thiên Nhãn nói.
Sau khi trải qua hội nghị 48 tiếng, tất cả mọi người đạt được mấy nhận thức chung:
Thứ nhất: giữ bí mật. Giữ bí mật tuyệt đối.
Thứ hai: Gặp phải mâu thuẫn, thiểu số phục tùng đa số, hai bên ngang nhau, do quân sư quyết định. Đây là nhằm vào Phích Lịch và Bất Túy.
Điều thứ ba: Quân sư Đường Đường, chủ trì phương hướng chính, hơn nữa trong tháng này đã chăm chỉ làm quen với nguyên tác. Phó quân sự Thiên Nhãn, phụ trách thông báo cho mọi người về mua bán cổ phiếu. Hơn nữa còn mưu tính chiến lược cho chiến tranh khu vực.
Điều thứ tư: Vô Song Ngư, Tiểu Tuyết là người liên lạc giữa chiến trường và quân sư, không đến mức bất khả kháng thì không được tham gia chiến đấu.
Điều thứ năm: Trong bối cảnh không làm tổn hại đến lợi ích của mọi người, bảo hộ cho Lý Tầm Hoan.
Điều thứ sáu: Hoạt động chỉ có một lần. Mọi người phải trang bị đầy đủ, đồng thời có trang bị dự phòng. Điểm này nhằm vào Pháo Thiên Minh.
Điều thứ bảy: Theo nguyên tắc phá hủy hai để bảo vệ một. Phá hủy Kim Tiền, Quyền Lực. Bảo vệ Thiên Hạ. Nếu có ý kiến khác, xin tham khảo điều thứ hai.
Điều thứ tám: Năm ngày trước khi bắt đầu hoạt động, mọi người tụ tập lại, bắt đầu ra tay với NPC.
Điều thứ chín: Người tham gia sau này phải được một nửa số người đồng ý.
Điều thứ mười: Người tham gia phải đảm bảo tài chính tối thiểu 30 vạn. .
Điều thứ mười một: Tên của hoạt động lần này: Phong Bạo.
Danh sách tham dự hội nghị: Pháo Thiên Minh, Tinh Ảnh, Thiên Nhãn, Đường Đường, Tiểu Tuyết, Xa Mã, Phích Lịch, Hát Bất Túy, Vô Song Ngư, Ái Niếp Niếp, Vụ Lý Hoa, Kiếm Cầm.
Hội nghị kết thúc, hai vị quân sư bắt đầu bận rộn, những người nhàm chán khác bắt đầu vay mượn tiền bạc.
Mã: "Chử Trà, cho ta ba mươi vạn trước đi."
Xa: "Chử Trà, chuyển trước cho ta mười vạn."
Phích Lịch: "Cái này... Chử Trà, ngươi xem... nếu ngươi có tiền dư... ngươi xem có thể..."
Mọi người đều biết trong số những kẻ ở đây, Pháo Thiên Minh là người giàu nhất, kiếm nhà đông lại bới nhà tây, hãm hại lừa gạt chơi cổ phiếu. Hiện giờ tài sản của Pháo Thiên Minh đã có gần trăm vạn lượng.
Trước tiên Pháo Thiên Minh cho Mã ba mươi vạn lượng. Từ khi yêu đương, mức độ kinh tế của tên này chỉ duy trì mức đủ để no bụng. Mười vạn lượng cũng được chuyển cho Xa. Sau đó trừ đi ba mươi vạn lượng dự phòng của bản thân, còn hai mươi vạn lượng bị Phích Lịch và Hát Bất Túy chia nhau. Mặc dù mỗi người được mười vạn nhưng rõ ràng vẫn thiếu, thế nên họ đưa mắt nhìn về phía Tinh Ảnh và Vô Song Ngư!
Như vậy có thể thấy việc kiếm tiền có quan hệ rất lớn với nhân phẩm. Nhân phẩm càng tốt thì càng nghèo, còn nhân phẩm xấu như Pháo Thiên Minh thì giàu có trăm vạn. Tinh Ảnh kém một chút cũng có hơn năm mươi vạn. Dĩ nhiên số tiền đó phần lớn là nhờ cổ phiếu mà có...
"Tiểu Ngư! Cùng ta đi dạo Thiếu Lâm." Pháo Thiên Minh thấy mọi người đã gia nhập giai cấp cộng sản bèn nói với Vô Song Ngư.
"Thiếu Lâm? Chơi trò gì?"
"Chơi Tam Độ. Đúng rồi, Hoa Hoa." Pháo Thiên Minh quay đầu lại nói: "Hay là ngươi đến Võ Đang ghi tên trước đi. Ít nhất sau khi đăng ký xong, đệ tử Võ Đang sẽ không động thủ với ngươi vì tiền. Cái này có thể cam đoan."
"Biết rồi." Vụ Lý Hoa không yên lòng nói.
Pháo Thiên Minh đi được vài bước lại không yên lòng, quay đầu dặn dò: "Nhớ kỹ, đừng đi nơi đông người, nếu không khinh công khó thi triển, rất dễ bị vây bắt."
"Biết rồi, còn lắm lời hơn cả mẹ ta."...
Sau núi Thiếu Lâm
Vô Song Ngư hạ ống nhòm xuống nói: "Tam Độ vẫn nấp trong gốc đại thụ kia. Ngươi có cách nào không?"
"Không có cách nào cả, chỉ cảm thấy người sống không thể nhịn tiểu đến chết được. Gửi gắm hi vọng vào việc Tổ sư gia trở về có vẻ yên tâm cho lắm. Đành phải thử võ công Tam Độ xem sao." Pháo Thiên Minh nói.
"Làm cách nào để thử? Hay là tự mình đi liều mạng?"
Pháo Thiên Minh suy nghĩ một lát rồi nói: "Ta sẽ đi tìm một người đen đủi." Nói xong, mấy người bay đi.
Trong thế giới này, tìm người may mắn rất khó, nhưng tìm người đen đủi thì dễ như trở bàn tay với. Pháo Thiên Minh vừa tới chân núi Thiếu Lâm đã phát hiện một nhân vật đang tập võ La Hán quyền một mình trong góc khuất.
Pháo Thiên Minh lấy mặt nạ viết tên một Độ lên, rồi lướt nhẹ xuống tảng đá bên cạnh, nhìn vị nhân huynh này 3 giây, rồi giả giọng già nua hỏi: "Ngươi đang làm gì đó?" Nói xong, Pháo Thiên Minh tự mình toát mồ hôi hột trước.
Từ khi Pháo Thiên Minh xuất hiện, Vị nhân huynh kia vẫn há hốc mồm, nghe câu hỏi ấy vội vàng trả lời: "Ta đang luyện tập cảnh giới La Hán quyền. Ta đã hỏi Phương Chính đại sư, ngài ấy nói tăng cảnh giới là phải cần cù tập luyện."
Vậy trước tiên phải học rồi mới luyện! Pháo Thiên Minh nói: "Ngươi rất dễ dạy, mau chóng đến nhà giam phía sau núi nhổ một cọng cỏ cho ta, ta sẽ chỉ điểm cho ngươi."
"Vì sao phải lấy cỏ!"
"Ngươi có biết chuyện Trương Lương gặp ông lão không?"
"Biết! Biết rõ lắm!" Vị nhân huynh kia lập tức đáp, chẳng phải là giúp ông lão nhặt giày ba lần, sau đó liền được binh thư sao?"Ta là nghiên cứu sinh tiến sĩ của Đại học XX, cái này đương nhiên ta biết, ta đi ngay đây."
"Khoan đã!" Pháo Thiên Minh tò mò hỏi: "Đại học XX?... Có phải là các ngươi có tin đồn như vầy, một đôi vợ chồng đọc sách gần ba mươi năm, kết hôn hai năm không có con, đến bệnh viện kiểm tra, vị bác sĩ kiểm tra xong thấy lạ, nữ vẫn còn là xử nữ, bèn hỏi, các ngươi làm thế nào vậy? Họ trả lời rằng: cởi quần áo nằm phẳng trên giường, chỉ cần thời gian đủ dài, trong điều kiện các phân tử tự nhiên vận động, tinh trùng sẽ kết hợp với trứng. Có phải là ở chỗ các ngươi không?"
"Không biết! Chẳng lẽ lời nói của cặp vợ chồng bang hội không đúng sao? Trên lý thuyết, nếu loại bỏ các yếu tố bên ngoài, các phân tử có thể vận động vô hạn, sẽ vận động đến không khí, rồi sau đó..."
Pháo Thiên Minh vung tay ngắt lời: "Thời gian năm phút, bắt đầu tính giờ." Sớm biết là loại phế nhân có kiến thức như vậy, còn lừa gạt làm quái gì, tiết kiệm được cả mặt nạ. Bèn gửi tin nhắn cho Vô Song Ngư: "Hàng đã qua, mời tiếp nhận."