Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ (Dịch Full)

Chương 362 - Chương 362 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 47

Chương 362 - Quỳ Hoa khiếu giang hồ 47
Chương 362 - Quỳ Hoa khiếu giang hồ 47

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

"Được, ta đồng ý với ngươi, nhưng ta thêm vào một ngàn vàng, ngươi thêm một điều kiện phải chấp nhận: cho dù không ai cần ngươi, ngươi cũng không được phép quay lại.” Lý Tâm Chu siết chặt nắm đấm, máu từ kẽ răng chảy ra, có vẻ như đã bị nội thương.

"Ngoài ra!” Triệu Sư Dung bổ sung: "Chỉ cần ngươi có thể ở lại Thiên Hạ bang hay Kim Tiền bang trên một tháng, chúng ta sẽ thêm một ngàn vàng.”

Pháo Thiên Minh bước ra khỏi đại sảnh, bên ngoài hành lang mười mấy người chia thành hai hàng dọc, đường ở giữa dẫn tới nơi làm thủ tục rời bang.

Vô Song Ngư tiến lên nói: "Chử Trà, chúng ta nghe nói, chúng ta rất đau lòng, nên lợi dụng dịp này hỏi một câu... Ngươi muốn đến Thiên Hạ bang hay Kim Tiền bang?”

"Chuyện gì thế?” Pháo Thiên Minh nghi hoặc hỏi.

Một người từ trên xe tiến lên nói: "Chử Trà, chúng ta đều là huynh đệ. Đừng hại chúng ta. Chúng ta đều đặt cổ phiếu ở Kim Tiền bang, nếu ngươi định muốn đến Kim Tiền bang thì nói trước một tiếng.”

"Biết rồi!” Pháo Thiên Minh quay đầu lại hô to: "A, B, C...”

"Đến!" A, B, CỦA chạy đến bên Pháo Thiên Minh.

"Tiểu Ngư, bên này ta còn có vài công việc cố định. Ta đi rồi, cũng không thể nhìn các ngươi thất nghiệp được! Ngươi nhận giúp ta."

"Không vấn đề gì. Ta đang băn khoăn việc này, bên ta toàn là tính tiền theo giờ... Một trăm năm mươi vàng nhé?"

A đột nhiên nói: "Trà ca, chúng ta đi cùng ngươi!" B, C đồng thời gật đầu.

"Ngươi điên rồi sao! Ngươi đến Bang phái khác, dựa vào võ công bây giờ chỉ có thể lăn lộn với đệ tử cấp ba, không thể nhận nhiệm vụ bảo tiêu được. BUG này hiếm thấy lắm, Bang chủ sớm muộn cũng nghĩ ra cách ngăn chặn. Hơn nữa, bây giờ các ngươi mới có cấp 35 thôi phải không? Nhiều lắm cũng chỉ thêm năm lần là đủ rồi. Bây giờ thị trường chứng khoán mở rộng, ai cũng ném tiền vào trong. Sớm muộn giá trị vật phẩm cũng sẽ quay lại mức khi mới khai trương thôi. Các ngươi hãy lợi dụng lúc còn trẻ này, làm thêm vài lần nữa đi. Tuổi lớn một chút... À! Có phải là ăn da thịt đâu, dù sao cũng hãy tận dụng thời gian mà chết về cấp 30 mới là chính sự." Pháo Thiên Minh vừa thương cảm vừa khuyên nhủ.

"Trà ca!" Của nức nở kêu lên một tiếng. Mấy ngày qua ba người đã kết nên không ít duyên phận.

Pháo Thiên Minh vô cùng hổ thẹn nói: "Ta bóc lột các ngươi ngày đêm như vậy, các ngươi vẫn đối xử với ta thế này, thật sự là..." Pháo Thiên Minh giậm chân lấy ra Cầm Long công nói: "A, ngươi là Cái Bang, bí tịch này tặng ngươi." Lại lấy ra kiếm pháp cao cấp mò tới trong sa mạc: "Nga Mi, B của ngươi!" Nói xong lục túi đầy khó xử nhìn C tràn ngập hi vọng.

Vô Song Ngư lấy quyển sách ra nói: "Nội công cao cấp của Ma Giáo, Hỏa Diễm công!" Hắn cũng bị cảm động lây.

C vội vàng nhận lấy bí tịch, cảm động ăn năn nói: "Trà ca! Ngươi thật tốt, ta thật sự... quá đa nghi, ta còn tưởng ngươi quên muốn phát tiền thưởng rồi chứ!" A, B cũng cùng hối lỗi gật đầu. Khuôn mặt Pháo Thiên Minh tối sầm, rất kích động muốn thịt luôn cả ba. Lúc này Bất Túy cười ha hả đi tới vỗ vai Pháo Thiên Minh nói: "Đi thôi! Ta không tiễn ngươi đâu." Pháo Thiên Minh xúc động, quả thật tình nghĩa quân tử là thú vị nhất.

Bất Túy lật tay lấy ra một cái túi nhỏ: "Túi lương khô này mang theo ăn dọc đường." Khuôn mặt Pháo Thiên Minh tối sầm.

Lãnh Nhược Tuyết giật mình đi ra: "Đến lúc đó nhớ trở lại giúp ta, một tháng là có thể thêm lại... Thời gian khác đừng về nữa!"

Đường Đường là người có tình cảm nhất, vừa lau nước mắt vừa nói: "Sáng nay ta mới bán cổ phiếu Quyền Lợi bang, ngươi... bây giờ ngươi lại nói phải đi à?"

"Vậy ngươi mua lại không phải tốt rồi sao?"

"Ngươi không tự xem à? Nghe nói ngươi sắp đi, tất cả mọi người điên cuồng mua cổ phiếu, đang tăng giá không ngừng kia kia, mua thế nào được... hu hu!"

"..." Pháo Thiên Minh: "Nếu vậy ta ở lại thêm hai ngày nữa được không?"

"Đừng! Đừng!" Tất cả mọi người kể cả Đường Đường đồng thanh nói: "Đi đi, đi đi!"

Gió lạnh thổi qua sông Dịch Thủy, tráng sĩ một đi không trở lại. Pháo Thiên Minh oai hùng bước vào truyền tống trận...

Hàng Châu tổng đàn Thiên Hạ bang...

"Ngươi đã tới rồi." Vụ Lý Hoa vui mừng đi vòng quanh Pháo Thiên Minh hai vòng: "Lâu rồi không gặp, có vẻ gầy đi đấy. Có phải dinh dưỡng không đủ không? Thật ra đừng coi thường thức ăn trong trò chơi, với tâm lý con người nó có tác dụng gợi ý nhất định... Ví dụ như ăn cá... ăn thịt khủng long thân thể sẽ to lớn ... văn hóa ẩm thực vẫn là Trung Hoa đệ nhất... Đường... Tống... Nguyên..."

Pháo Thiên Minh vừa đến đã phát hiện, tất cả mọi người ra vào cửa tổng đàn đều kề sát cửa, y rất chắc chắn một điều. Bản thân còn chưa nguy hiểm đến thế, nhìn Vụ Lý Hoa kia, giáo dục trước kia hoàn toàn vô ích. Hơn nữa... Ví dụ, người bỏ thuốc lá được một tháng rồi hút lại, cơn nghiện sẽ lớn hơn lúc chưa bỏ, lớn hơn rất nhiều. Rõ ràng Vụ Lý Hoa cũng là người không có ý chí.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment