Dịch: Athox
Biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tinh Ảnh cười làm lành nói: "Đương nhiên! Đương nhiên! Ta sẽ đi điều tra, sẽ điều tra." Quay người lau mồ hôi lạnh, lặng lẽ nhìn qua túi đồ: 1/5 Càn Khôn Đại Na Di không trọn vẹn, có thể dịch chuyển ngẫu nhiên ba mét, mỗi ngày chỉ sử dụng một lần. Đây là cái gì? Đây là tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng! Trà ca!, Ngài có khinh công cộng thân pháp, thứ này ngài xem thường, không thì để ta sử dụng trước? Về sau có thứ tốt nhất định sẽ dâng lên cho ngài. Ngài không nói lời nào? Ngài không nói lời nào là đã đáp ứng rồi! Tạ ơn, ta lấy dùng trước.
Tinh Ảnh đầy áy náy sau khi tiến hành hoạt động phức tạp trong lòng, rốt cục đã thuyết phục chính mình.
Nhưng Tinh Ảnh lại xem thường Pháo Thiên Minh, những vật nhỏ này hắn không để vào mắt. Một chiêu Nhạn Phi của y có thể bay xa ba trượng. Không đến ba ngày, y đã quên bẵng chuyện này. Cho đến một ngày nào đó, y tình cờ phát hiện bí mật này... Đương nhiên, Tinh Ảnh của chúng ta cũng đền bù cho Pháo Thiên Minh gấp mấy lần giá trị của thứ này... Cái này là lời nói sau, tạm thời không nhắc tới.
"Sơn bất chuyển thủy chuyển, mời các vị!" Trương Vô Kỵ thấy người chơi có ý đồ tiếp cận, chắp tay một cái, lắc mình vài cái đã biến mất trong đại điện, hoàn toàn giống dự liệu của Thiên Nhãn, Pháo Thiên Minh càng thêm tin tưởng vào Ỷ Thiên kiếm. Chẳng qua điều kiện mà Thiên Nhãn đưa ra có vẻ khá hà khắc, y còn xa mới hoàn thành được điều kiện này, chỉ có thể tạm gác việc này lại rồi tính sau.
... Võ Đang sơn...
Tâm trạng Pháo Thiên Minh dâng trào, tiếp nhận Ỷ Thiên kiếm, cảm động nói với Trương Tam Phong: "Ngài thật tàn nhẫn! Lấy đồ của ta ra làm phần thưởng cho ta, ngài thật sự là gian nhân đệ nhất thiên cổ."
Trương Tam Phong cho y một cái liếc mắt khinh bỉ rồi nhỏ giọng nói: "Ngươi cắt mệnh căn của đồ tôn ta, ta còn chưa tính sổ với ngươi đấy!"
"Sẽ mọc lại mà."
"Nhưng sẽ có ám ảnh!" Trương Tam Phong quay người hô: "Hạng hai Tinh Ảnh tiến lên!"
Tinh Ảnh vội vàng chạy lên bậc thang, hành lễ theo kiểu thiếu niên đội tiên phong: "Dạ có mặt!"
"Ngươi làm rất tốt, ta rất vui mừng! Hiện tại truyền cho ngươi tuyệt học Thái Cực công. Hy vọng sau khi học xong có thể làm vẻ vang cho Võ Đang ta, vì hòa bình giang hồ, vì sự nghiệp chính nghĩa, cố gắng vượt bậc, tiến thêm một tấc. Lát nữa tự mình đến chỗ giao nhiệm vụ sư môn nhận lấy."
"... A! Đa tạ Tổ sư gia!" Tinh Ảnh hân hoan lộn một vòng, vội vàng chạy tới làm nhiệm vụ sư môn.
Chỉ có một mình Pháo Thiên Minh nghe thấy, Trương Tam Phong gằn từ kẽ răng ra vài chữ: "Nói luôn, một phần năm không trọn vẹn." Nói xong câu này, lão Trương tuyên bố: "Phần thưởng của những người khác, toàn bộ lấ từ văn phòng sư môn." Tiếp theo, một chiêu Phi Vân Thê nhanh chóng quay trở lại trong điện của mình, đóng cửa phòng lại, động tác đó cực kỳ nhanh chóng, có vẻ như đang lẩn tránh nợ nần.
Thiếu Lâm phái do Xa diệt trừ hai trong Ngũ Tán nhân nên nhận được phần thưởng duy nhất: Bổ sung đầy đủ Như Lai Thần Chưởng, học được chiêu thức cuối cùng: Vạn Phật Triều Tông.
Nga My phái Tử Phi Tử cũng giết chết hai tên Ngũ Tán nhân, nhưng vì toàn bộ NPC bị tiêu diệt nên chỉ được ban thưởng: một thanh Thiên Cương Phân Thủy kiếm.
Nhất Kiếm Đoạt Tâm của Hoa Sơn chỉ vì giết chết một tên Ngũ Tán Nhân, hơn nữa tổng điểm của môn phái âm, nên chỉ được phần thưởng tăng thêm một điểm võ công.
Kiếm Cầm nhờ tiêu diệt Thanh Dực Bức Vương, lại còn có điểm tích lũy nhiều nhất trong Hoa Sơn phái, được thưởng: một phần ba Tử Hà Thần Công không trọn vẹn.
Lúc này, Pháo Thiên Minh nhận được thông báo của hệ thống, trong vòng một ngày phải quay về bang hội nhận nhiệm vụ, nếu không sẽ tự động chọn nhiệm vụ.
Mặc dù tạm thời chưa có võ công, Pháo Thiên Minh vẫn đến tổng đàn Thiên Hạ bang ở Hàng Châu. Công việc bắt buộc phải làm, không còn cách nào khác. Bản thân y nhận lương cực cao, mỗi tháng 200 vàng. Ngay cả phó bang chủ Thải Vân Phi của Thiên Hạ bang cũng chỉ được trả 180 lượng vàng mỗi tháng. Hơn nữa, công việc của y còn được hưởng 40% hoa hồng. Ngoại trừ chu kỳ giết người hoặc ám sát ngắn, xét trên bất cứ khía cạnh nào đều là công việc khiến người khác ganh tỵ. Từ điểm đó Chử Trà nhìn ra, Thiên Hạ bang chủ Tôn Ngọc Bá chỉ là một lão hồ ly. Người ta nghe người ăn nói ăn nói ngon ngọt, đã cho ngươi đãi ngộ tốt nhất, nhưng ngươi vẫn dùng dao với người khác, thế thì quá thiếu đạo đức. Vì vậy, Pháo Thiên Minh quyết định gìn giữ đạo đức nghề nghiệp của sát thủ, dùng hành động thực tế để đền đáp xã hội.
Ám sát và giết người là toàn bộ nhiệm vụ trên danh sách chuyên dùng của Sát Thủ đường. Ám sát là lặng lẽ xử lý người khác, chỉ cần theo một câu tục ngữ: khiến cho đối phương không biết chết thế nào, ít ra cũng không để lộ thân phận thật sự của ngươi, nếu không dù thành công cũng coi như thất bại. Còn giết người thì phải nói lý do với nạn nhân trước rồi mới tước đi mạng sống của họ. Chỉ cần liếc nhìn cũng biết cái trước âm u, cái sau thì tự luyến.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑