Dịch: Athox
Biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Cơn bão tuyết tiếp tục hoành hành hai ngày, đến khi mọi người tiến vào vùng Tuyết Nguyên thì phát hiện tất cả dấu vết đều biến mất. Vùng tuyết nguyên Liêu Đông đã được khôi phục về nguyên trạng ban đầu, im lặng chờ đợi hai trăm vạn kẻ ngu xuẩn tìm tới.
Vẫn là trong Không Có quán rượu, còn là Ái Tâm tiểu đội, có điều lần này có thêm mấy vị khách tới. Chân Hán Tử Lãnh Nhược Tuyết, Thiên Nhãn, Huyết Ảnh và tiểu nhị.
Thiên Nhãn lấy ra một bức tranh nói: "Lần này nhiệm vụ kho báu của nhà thiết kế trò chơi là cạm bẫy để làm suy yếu cấp độ của toàn dân và thúc đẩy tăng giá trị tiền tệ lên một bước, điều này đã rất rõ ràng. Chủ yếu là do giai đoạn đầu mọi người quá chú trọng luyện cấp mà bỏ bê nhiệm vụ, kết quả cấp độ trung bình của toàn dân trên 50. Mọi người đều biết cấp cao có ý nghĩa gì? Đại diện cho việc có thể mặc trang bị cấp cao hơn, như vậy sẽ làm suy yếu hiệu quả của võ công, xung đột với thiết kế của người làm trò chơi. Đây cũng là cách điều tiết cần thiết của trò chơi, để tránh tình trạng cao thủ cấp 100 bay đầy trời một cách vô ý. Bởi vì theo phân tích của ta, 40 cấp là tăng 2, 50 cấp là tăng 3, 60 cấp lại tăng 6, 70 cấp đã có hàng, tăng 9. Như vậy tính ra 80 cấp là tăng 12, đến 100 cấp là tăng 18 thậm chí 20. Chỉ riêng tăng 20 cấp tuyệt học thôi, ảnh hưởng lớn thế nào thì chúng ta ai cũng hiểu, không cần nói nhiều. Bây giờ chúng ta hãy xem nhiệm vụ kho báu này là gì."
"Mục tiêu của nhiệm vụ, Chử Trà đã chứng minh được ở vị trí này." Thiên Nhãn chỉ về phía ngọn núi chính của vùng tuyết nguyên: "Điều khiến người ta cảm thấy kỳ quái là cơn bão tuyết hai ngày qua, nếu chỉ để giết người chơi thì ta thấy hơi lớn chuyện. Vậy nên theo phân tích cá nhân, muốn đào kho báu này chỉ có thể tận dụng thời điểm trước khi cơn bão kết thúc để đến ngọn núi chính. Chỉ cần một người lên được ngọn núi chính, hệ thống sẽ không thể làm mới lại ngọn núi chính. Như vậy, dù đám đông muốn đi xem tuyết lở cũng phải đợi sau cơn bão mới có thể vào, tránh việc xảy ra vòng lặp tuyết lở vô hạn do quá đông người. Vì vậy ta cho rằng chìa khóa phá vỡ kho báu này nằm ở hai ngày bão tuyết."
"Kế hoạch của ta như sau, trước tiên chúng ta phải đến chờ đợi ở khu vực phía Đông tuyết nguyên không bị tuyết lở tàn phá, đợi tuyết lở dừng lại là lập tức tiến vào giữa trận bão tuyết đang hoành hành. Trong hai ngày phải lên đến ngọn núi chính. Nhân lực và nguồn lực chúng ta nắm giữ chỉ có Tiểu Tuyết, đây là tên nhân vật của một người chơi, không phải chỉ ngươi Tiểu Tuyết. Tên đầy đủ của cô ấy là Tiểu Tuyết. Chỉ có Tiểu Tuyết, Chử Trà và Tinh Ảnh có khả năng đến được. Mọi người cũng biết nhiệm vụ của Hồ Phỉ là ngăn chặn tiểu đội tiếp cận đỉnh tuyết, vậy nên... Chử Trà, Tinh Ảnh. Võ công của Tiểu Tuyết rất kém nhưng tốc độ trên tuyết lại nhanh nhất, các ngươi thấy thế nào?"
Pháo Thiên Minh cẩn thận hỏi: "Ngươi nói Tiểu Tuyết là người Thiên Sơn phái hay là Nga Mi phái?"
"Thiên Sơn phái." Huyết Ảnh trả lời.
"Có phải là một cô gái người mặc quần áo màu vàng nhạt, rất dịu dàng, ngây thơ đến mức ngay cả khi bị kẻ địch hại chết cũng phải cười nhẹ một cái?"
"Ồ? Ngươi làm thế nào mà biết rõ vậy?" Huyết Ảnh vô cùng kinh ngạc: "Trước kia các ngươi từng quen biết nhau sao?"
Pháo Thiên Minh thốt lên đau khổ: "Vậy là ta buộc phải cùng cô ấy phối hợp à?"
"Đương nhiên, các ngươi di chuyển trên tuyết sẽ bị cản trở tốc độ, rất có thể không thể đến đích. Biện pháp duy nhất là ba người các ngươi cùng đi, khi bị tập kích, các ngươi cầm chân Hồ Phỉ, để Tiểu Tuyết lên ngọn núi chính. Đương nhiên, các ngươi sẽ không chết vô ích, chúng ta cam đoan. Lần này thu được bao nhiêu, tiểu đội các ngươi được hưởng ba thành. " Lãnh Nhược Tuyết bổ sung: "Thực ra, 500 triệu vàng quy đổi ra tiền thật cũng chỉ khoảng 50 triệu theo giá chợ đen hiện tại. Nhưng các ngươi biết đó, một số tiền lớn như vậy chắc chắn sẽ bị coi là rửa tiền. Ta và Huyết Ảnh đều là người có chút tài sản, không thể tự tiện chiếm đoạt. Hơn nữa các vị đều là cao thủ uy danh lừng lẫy một phương, nếu chúng ta thực sự chiếm đoạt tiền của các hạ, dù theo đạo nghĩa hay thế lực, chúng ta cũng khó mà qua lại trên giang hồ. Vậy chúng ta còn làm gì với số tiền đó? Cho nên xin các vị hãy yên tâm."
Tầm 2/3 từ Đông Hải tuyết nguyên tới Trung Hải tuyết nguyên...
Một bộ áo trắng tinh khiết, áo choàng khoác ngoài, đội mũ che đầu. Cô nhìn chằm chằm vào Pháo Thiên Minh, quan sát từ trái sang phải, từ trên xuống dưới, rõ ràng có ý muốn nuốt chửng người trước mặt vào bụng.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑