Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ (Dịch Full)

Chương 404 - Chương 404 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 89

Chương 404 - Quỳ Hoa khiếu giang hồ 89
Chương 404 - Quỳ Hoa khiếu giang hồ 89

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

"Chọn Hỏa môn, tuyết sơn có lửa. Nhất định có vấn đề." Tinh Ảnh nói.

"Đừng chọn Thổ môn, đoán chừng có rắn." Vụ Lý Hoa nói.

Đường Đường tuy không đến nhưng cũng phát biểu ý kiến của mình: "Nếu là trên binh pháp, năm cánh cửa này đều có thể có nhưng đều có thể không có. Được một trong đó, mà mất đi bốn..."

"Tỷ tỷ của ngươi à?” Pháo Thiên Minh ném câu hỏi cho Vụ Lý Hoa rồi nói: "Thôi, rút thăm đi!"

Giải quyết vấn đề bằng cách rút thăm đúng là giống như nghề sát thủ và kỹ nữ, có một lịch sử lâu dài mà vĩnh viễn, chừng nào nhân loại còn tồn tại, thì cách làm ấy vẫn không thôi.

Pháo Thiên Minh nhớ hồi lần đầu rút thăm là kì thi tiếng Anh năm lớp 6, y đã làm bốn mảnh giấy ghi A, B, C, D rồi bốc. Sau đó thầy thương tiếng Anh không thể chịu đựng được nữa. Lại có kẻ dám làm trò này ngay dưới mi mắt mình, lúc thu bài thầy còn mỉa mai: "Bốc giấy cũng mất 20 phút à?"

Pháo Thiên Minh ngượng ngùng đáp: "Thầy có dặn, mỗi câu đều phải kiểm tra lại".

Hôm ấy là ngày 14 tháng 4, nó in sâu trong tâm trí Thiên Minh, bởi vì y được 67 điểm, lần đầu đạt điểm tiêu chuẩn đối với người Trung Quốc học tiếng Anh như y. Từ đó y bắt đầu dẫn dắt học sinh toàn trường đi theo con đường thi thố nhất định phải bốc thăm thử lại, cũng khiến y yêu mến vô cùng. Bởi sau khi mang thành tích về, ông già nhà y khóc nức nở: "Đây là lần đầu tiên kể từ thế kỷ 21 đến này họ Pháo chúng ta có người được điểm cao như thế. Tổ tiên thật có linh!" Rồi tổ chức tiệc suốt ba ngày để ăn mừng...

Kết cục rút thăm chọn Kim Môn, Phích Lịch và Hát Bất Túy vẫn mỉm cười nhìn mọi người làm loạn. Dù gì bọn họ cũng là con dế trên cùng một sợi dây từng, dẫu Thủy hay Hỏa gì cũng phải cùng nhau vượt qua. Không phải bọn họ cho rằng nhân phẩm của Pháo Thiên Minh không đủ vững chắc. Trái lại, tiểu tử này rất may mắn, chủ yếu vì đi chung với y, lúc nào cũng vui vẻ đi kèm đau khổ, hơn nữa còn phải cảnh giác khỏi bị y làm cho điên lên.

Ban đầu có mười mấy người chọn Kim Môn, sau khi Pháo Thiên Minh cười âm hiểm vài tiếng là tự động gia nhập nhóm khác - đó là theo chỉ dẫn âm thầm của Huyết Ảnh và Lãnh Nhược Tuyết. Họ cho rằng dù đi cùng nhóm Pháo Thiên Minh tìm được kho báu, nếu lúc chia của không đều, mười người kia nhất định bị hi sinh. Mặc dù là tinh nhuệ, nhưng mấy người kia đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, là Hoa Kỳ so với Anh Quốc! Do đó mười mấy người đều nghĩ không nên ở trong bóng tối mà chịu một nhát đao từ sau lưng. Thực ra họ không sai, chỉ là đề nghị đó không phải của Pháo Thiên Minh mà là của Ái Niếp Niếp: Nói chuyện đạo nghĩa gì, nếu không chia đủ thì phải chém, chúng ta với bọn họ không thân không quen, lại còn có mâu thuẫn, không thể giả vờ trong sạch chia phần tốt cho người lạ được, trừ khi là hồi nhỏ bị lừa đá vào đầu.

Hát Bất Túy cũng đồng tình với Ái Niếp Niếp. Hắn cho rằng khi đã nói mọi người đã tách ra thì không nên coi người lạ là đồng đội, trước chỉ là hợp tác đôi bên đều có lợi, nếu xung đột lợi ích tất nhiên phải giữ lại lợi ích cho bản thân và bằng hữu, riêng 10% kia hắn vẫn cho là phải chia, vì tính chất khác nhau.

"Chúng ta đi đây." Mấy người rời đội ngũ, Vô Song Ngư lập một nhóm riêng, Tinh Ảnh kéo luôn Tiểu Tuyết vào. Mọi người thêm bằng hữu Tiểu Tuyết và mở kênh trò chuyện riêng.

"Chúc các ngươi gặp nhiều may mắn." Huyết Ảnh và Vô Song Ngư - cặp oan gia ngầm nắm lấy tay nhau, mọi người cùng tiễn Ái Tâm tiểu đội vào Kim Môn. Sau khi người cuối cùng đi vào, Kim Môn khép lại nặng tựa ngàn cân, phong tỏa lối đi.

Mấy người Pháo Thiên Minh giật mình, vội vàng châm lửa quan sát, phát hiện bên cạnh cửa đá có cần gạt. Rõ ràng là để mở cơ quan cánh cửa ngàn cân, nhưng hệ thống báo không thể sử dụng, bây giờ ai nấy hiểu, đây là thủ đoạn của hệ thống để phân tán sức người, trước khi tiêu diệt một nhánh đội ngũ không cho họ bất cứ cơ hội cầu nào.

Thành viên: Pháo Thiên Minh, Vô Song Ngư, Tinh Ảnh, Phích Lịch, Vụ Lý Hoa, Kiếm Cầm, Xa và Tiểu Tuyết.

Sau khi cánh cửa ngàn cân áp khép lại, bên trong Kim Môn đèn sáng lên. Trước mặt là cầu thang xoắn ốc xuống dưới, nhưng thay vì bằng gạch bình thường, cầu thang được ghép từ hàng trăm thanh trường thương, xung quanh và trên trần đá cũng do rừng thương tạo thành. Mỗi ngọn thương đầu nhọn hướng lên, thân bằng thép cứng, chôn một nửa vào đá, khoảng cách giữa chúng không quá 20 cm.

"Rất sắc bén." Pháo Thiên Minh ngồi bệt xuống chăm chú quan sát một mũi thương rồi nói: "Mũi thương xanh biếc, chắc có độc. Cầu thang ít nhất cũng dài hơn một dặm, may mà không chọn Hỏa Môn, nếu không phải chạy trong lửa rồi."

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment