Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ (Dịch Full)

Chương 469 - Chương 470 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 155

Chương 470 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 155
Chương 470 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 155

Dịch và biên tập: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Đám người chơi Tứ Ngũ Lục thấy cảnh tượng này đau xót khôn xiết, Tứ Ngũ Lục lập tức nhận ra sai lầm lần này là theo sai người xấu. Nếu còn lần sau, nhất định phải kiên định với tư tưởng, bám theo bước chân của Thanh Mai ác ma.

Ngọn lửa nhanh chóng thiêu rụi chợ búa, chỉ còn lại khu dân cư của NPC. Không còn lương thực... Thuốc men cũng hết... Ngân phiếu cũng bay mất. Ba trăm người chơi bi tráng siết chặt lưng quần, đi về phía trấn kế tiếp, hoàn toàn quên mất hi vọng của bọn họ - Lam Sắc vẫn đang vùng vẫy dưới đống ám khí.

Dọc đường còn bị chuồn chuồn, bọ ngựa và Ngũ Cầm không ngừng quấy nhiễu. Sau khi hiểu ý đồ của Pháo Thiên Minh bảo mình chạy trước, sợ không hiểu sao bị dính bẫy, Độc Hành còn biết ơn. Hắn thà chết chứ không chịu đi chung với Pháo Thiên Minh, cho dù Pháo Thiên Minh nhiệt tình mời mọc. Nhưng Độc Hành rút dao kề cổ: Còn ép ta nữa, ta chết cho ngươi xem. Không còn cách nào, chạy trốn cũng không thoát. Đánh nhau cũng không đánh lại. vô sỉ cũng không bằng người ta, âm hiểm cũng không hơn được người. Cuối cùng, Pháo Thiên Minh lương thiện bị cảm động bởi tinh thần của Độc Hành, sau khi lấy đi một phần ngân phiếu, tuyên bố không đi theo nữa, để Độc Hành tự do đi trước nửa giờ. Dĩ nhiên, nguyên nhân chính vì Pháo Thiên Minh không chắc đánh chết Độc Hành có rơi ra ngân phiếu hay không, một con chim trong tay còn hơn trăm con trong rừng.

... Một ngày sau khi mở phó bản, Pháo Thiên Minh và Vụ Lý Hoa mới tới được trấn thứ hai.

Dọc đường, lũ khỉ cùng hung cực ác đã mai danh ẩn tích, nhưng khuôn mặt ghê tởm của đám thiết kế trò chơi vẫn hiện diện. Ở lối vào thị trấn thứ hai xuất hiện một trạm kiểm soát, với ba mươi hoạn quan nửa cầm cung tên, nửa giơ đao dọa nạt nhìn chằm chằm vào Pháo Thiên Minh và Vụ Lý Hoa đang từ từ tiếp cận. Bên trái họ, Độc Hành đáng thương bị trói hai tay treo ngược trên cây.

Trạm gác có một lá cờ lớn bay phấp phới giữa không trung, trên có một bộ câu đối: Đông Xưởng thu thuế bạc, Tây Xưởng tích quân lương, hoành phi: Nhạn qua nhổ lông.

"Đông Xưởng, Tây Xưởng? Hơi có ấn tượng, là cái gì vậy?" Pháo Thiên Minh hỏi.

"Đông Tây nhị xưởng cùng với Cấm vệ quân đều là cơ quan đặc vụ của nhà Minh. Đại ca Đông Xưởng và Tây Xưởng thường do thái giám đang được trọng dụng bên cạnh Hoàng đế đảm nhiệm. Trong dã sử, cơ quan đặc vụ này rất đáng ghét, tru di tam tộc, thủ đoạn tàn nhẫn, khiến thiên hạ ăn bữa nay không biết ngày mai. Nhưng trong chính sử ghi lại, ba cơ quan này, nhất là Đông Xưởng đã diệt trừ không ít tham quan ô lại. Pháp luật nhà Minh là pháp luật nghiêm khắc nhất trong lịch sử, đặc biệt là đối phó với đám tham quan, lăng trì, chém ngang lưng, liên lụy tới người nhà. Kể cả quan viên tiến cử tham quan cũng bị sung quân, nặng thì tru di tam tộc. Thủ đoạn quá khắc nghiệt khiến thiên hạ sợ hãi. Nhưng có thể khẳng định, 50 năm trước khi thành lập Đông Xưởng , trong số các quan bị xử tử đều tịch thu được lượng tài sản không xứng với thu nhập. Ài! Dù vậy cũng không ngăn chặn được tham quan, mỗi năm ít nhất cũng có một quan viên bị xử lăng trì. Nực cười nhất là phim ảnh nói thái giám có thể thay Hoàng đế ban chiếu chỉ... Nhưng ta thấy đám thái giám này có lẽ là sửa đổi từ dã sử, bởi vì trong võ hiệp họ là nhân vật phản diện."

"Các vị thái giám, vất vả rồi!" Pháo Thiên Minh đi lên vẫy tay chào hỏi.

"Tiền thì thu thuế bạc, lương thực sung làm quân lương." Thủ lĩnh thái giám ngồi giữa trầm giọng nói.

"Đừng đùa nữa!" Pháo Thiên Minh phất tay hỏi: "Các ngươi có biết ta là ai không?"

"Là ai?" Thủ lĩnh thái giám và Vụ Lý Hoa đồng thanh hỏi lại.

"Ta chính là huynh đệ kết nghĩa của Hoàng đế các ngươi, Tịnh Kiên vương- Thanh Mai Chử Trà."

"...Không biết!" Thái giám lạnh lùng đáp.

"Không thể nào?" Pháo Thiên Minh hỏi: "Các ngươi vào phó bản, chẳng lẽ Diệp Cô Thành không dặn dò mở một mặt lưới cho ta à? Đúng là vô tình vô nghĩa!"

"Chúng ta là thái giám đời nhà Minh dựa theo Ỷ Thiên Đồ Long ký, không phải phe Lục Tiểu Phụng truyền kỳ bên kia. Bớt lảm nhảm đi, đưa tiền rồi cho qua!"

Pháo Thiên Minh yên lặng suy nghĩ, đầu óc y bắt đầu hoạt động hết công suất. Tất nhiên y biết nhắc đến Diệp Cô Thành là hoàn toàn vô nghĩa, chỉ là dò xét tình hình mà thôi. Tính theo thực lực tính, y cùng Vụ Lý Hoa chưa chắc đã coi trọng ba mươi tên thái giám này. Nhưng vấn đề là Độc Hành đã bị treo ở đó, chứng tỏ bọn thái giám vẫn còn chút thủ đoạn... Hiện giờ vấn đề là không rõ là, liệu Cô Thiên Minh bị treo lên sau khi hạ được mấy tên thái giám. Tổ tiên từng dạy: phải biết người biết ta. Nếu đã không đo lường được thực lực đối phương, vậy chỉ còn cách liều mạng tiến lên...

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment