Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
"Ai bảo ngươi đến, ai bảo ngươi nhiều chuyện?" Mọi người đi được bảy tám phần, Phá Phá chỉ vào Lam Sắc mắng.
"Vậy ta đi đây!" Lam Sắc ảm đạm nói.
"Đứng lại! Ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì cứ đi, ngươi coi ta là cái gì? Ta thích ngươi đến hay là mong ngươi đi?"
Lam Sắc quay đầu lại nhìn Phá Phá, trong mắt tràn đầy vẻ mê mang và bất an... Giải cứu cô ấy mà không được cảm tạ, lại trách cứ mình như vậy, cô ấy muốn mình đi mà cũng không cho đi. Rốt cuộc là có ý gì? Không khí bỗng trở nên ngượng ngùng...
Vụ Lý Hoa gửi đến tin nhắn: "Đàn ông đều là loại ngu ngốc! Đừng dùng ngôn ngữ sâu xa của nữ giới để nhắc nhở như thế, ngươi muốn thế nào cứ nói thẳng ra đi."
"Ta nói ra sao được?"
"Ừm... Ta hỏi ý kiến Chử Trà, hình như người này gì cũng hiểu một chút."
Pháo Thiên Minh nhận được tin nhắn từ Vụ Lý Hoa, trả lời: "Ngươi chờ trong giây lát, ta sẽ giúp ngươi kết nối với Thương Tâm, hắn là bậc thầy trong nghề này. Đồng thời xin nhắn lại: về sau không được dùng thủ đoạn này để khiến ta tự ti, bằng không ta sẽ trở mặt đấy."
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phá Phá hỏi: “Ngươi cứu ta, không sợ con hồ ly tinh kia biết rồi nổi giận à?"
“Hồ Ly Tinh?” Lam Sắc Tinh vẫn mơ màng như trước.
Mã đang ở bên điểm hồi sinh, vội vàng nhắn tin cho Phá Phá: "Ngàn vạn lần đừng nóng giận! Cũng đừng bắt bẻ vấn đề này nữa, trực tiếp hỏi hắn, tại sao lại đến cứu cô?"
Lam Sắc gãi đầu, có vẻ hơi khó xử một chút rồi đáp: "Thanh Mai Chử Trà bảo ta tới."
Mã gửi tin nhắn: "Nổi cơn thịnh nộ lên! Chỉ thẳng vào mũi hắn quát lên: Trong lòng ngươi, ta không quan trọng bằng tên khốn kiếp kia sao?"
Lam Sắc vội giải thích: "Ta không có ý đó, ta chỉ là...chỉ là..."
Tin nhắn của Mã: "Ánh mắt lạnh lùng nhưng sắc bén của cảnh sát: Chỉ là cái gì? Tốt nhất vuốt cằm, tỏ thái độ dò xét."
"Chỉ là... ta nhớ nàng lắm." Lam Sắc đột nhiên dốc hết dũng khí ngẩng đầu lên nhìn thẳng, rồi nói.
Mã nhắn tin: “Gương mặt kinh ngạc kèm theo ba phần giận dữ, ba giây sau vừa khóc vừa làm nũng: Nhớ ta, ngươi không biết đến tìm ta à!"
"Phá phá!" Đôi mắt Lam Sắc chứa chan tình cảm nhìn Phá Phá.
Mã đang định gửi tin nhắn thêm thì đã nghe thông báo mình đã bị đưa vào danh sách đen, lập tức nổi điên lên, loại người gì vậy! Lúc này đã nắm được cái thằng ngốc kia trong tay rồi, thậm chí không cho chút tiền boa à.
"Ta đói bụng rồi!" Phá Phá nũng nịu nói.
"Chúng ta đi ăn chút gì đó thôi, ăn móng heo ngâm tương mà nàng thích nhé."
"Được!" Phá Phá và Lam Sắc Lam Sắc trao nhau ánh mắt trìu mến, bỏ mặc Vụ Lý Hoa đang ở điểm hồi sinh, lập tức rời đi...
Chờ Phá Phá và Lam Sắc đi xa, Vụ Lý Hoa nổi giận nói: "Có gì ghê gớm chứ, hừ! Ăn uống mà không gọi ta, thất tình cứ kéo ta đi tự tử. Một ngày đó ta sẽ kiếm một ông chồng cho ngươi tức chết!"
"Tìm ta à!" Một tên sắc lang nào đó hô lên.
Vụ Lý Hoa lạnh lùng nhìn lại, cô bước ra khỏi điểm hồi sinh, hai tấm phù Sinh Tử trực tiếp đưa tên sắc lang kia vào điểm hồi sinh, sau đó quay đầu nói với hắn: "Ngươi ấy à? Tốt nhất là ngươi nên tìm chỗ nào yên tĩnh đếm lại số tế bào não còn sót lại của mình đi. Hừ! Nữ nhân vô lương tâm, gặp trai quên bằng hữu... Nam nhân các ngươi chẳng có ai tốt đẹp cả!"
Mã thở dài: Nữ nhân!
Thời gian nhàm chán hoặc nhàn hạ luôn trôi qua rất chậm hoặc rất nhanh, chủ yếu xem người ta nghĩ thế nào. Gần đây Pháo Thiên Minh trải qua những ngày nhàm chán, thăng cấp một cách điên cuồng, nhất định phải nâng đẳng cấp lên 50. Cấp độ 50 này, y chỉ mới trải nghiệm thân mật một lần, sau đó lênh đênh ở mức 40+, đúng là có phần mất mặt.
Dựa vào thẻ khách quý, Pháo Thiên Minh chiếm cứ một góc nhỏ ở tầng chín của Tần Vương Lăng. Dĩ nhiên thẻ khách quý rất có hiệu quả với NPC, còn đối với người chơi thì không mấy tốt đẹp, những lúc then chốt cũng phải lợi dụng thế lực bắt nạt người khác, ai bảo mình là cô hồn vô chủ, không nhà không cửa?
Thị vệ Tần Vương cấp 75 - 80 có võ công cao cấp 5 hoặc tuyệt học không trọn vẹn 5. Có kẻ dùng đao, có người dùng kiếm, có kẻ dùng roi, cũng có kẻ dùng ám khí. Quét sạch quái tuyệt học không trọn vẹn nhưng không ra được tuyệt học, tất cả tuyệt học chỉ có thể nhận được từ nhiệm vụ. Nhưng bọn chúng lại có thể rơi ra vũ khí không vỏ và võ công cấp cao.
Những con quái vật không nhiều cũng chẳng ít, dù sao Pháo Thiên Minh giết một con cũng phải nghỉ ngơi vài giây, y không có tâm trạng đuổi theo quái vật chạy khắp nơi, chỉ đứng đợi tại nơi quái sinh sôi nảy nở nhiều nhất. Dù sao chúng đều là quái chủ động, không cẩn thận sẽ lạc đến bên cạnh mình.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑