Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
"Các ngươi thấy sao?" Lý Tầm Hoan hô nói: "Đừng nhìn ả béo, khinh công của ả không kém hơn ta, ngàn vạn lần đừng có khinh địch.”
Pháo Thiên Minh vội vàng ngăn cản hai người khác: "Hoan ca, có thể cho ta bản chân giải thứ chín không?"
"Được!" Lý Tầm Hoan căn bản không sao cả, chỉ cần không đưa toàn bộ là không vi phạm quy tắc, móc ra một trang giấy đưa cho Pháo Thiên Minh: "Cầm lấy."
Hai tay Pháo Thiên Minh kích động tiếp nhận chân giải: "Hoan ca, ngài thật sự là người tốt." Nói xong liền học được Chân Giải Thuật, sau đó duỗi tay ra. Mã giao dịch tờ giấy còn lại. Pháo Thiên Minh lại vỗ tờ giấy sau đó quát: "Ha ha ha. Trời cao không phụ lòng người, sắt cũng có thể mài thành kim. Trời sinh ra ta ắt có ích... Rốt cuộc ta đã luyện thành Tiểu Lý Phi Đao thiên hạ vô song." Đương nhiên Mã đưa mảnh giấy cũng là chân giải dùng kim bài đổi lấy. Pháo Thiên Minh biết Lý Tầm Hoan không để ý tới việc cho võ công trọn vẹn, nhưng lại muốn được hoàn chỉnh thì rất phiền toái. Để tránh Lý Tầm Hoan gian lận, hắn cố ý đặt một chân giải bên phía Mã.
Lý Tầm Hoan lại chẳng thèm để ý, nói : "Vốn dĩ phải học toàn bộ. Lúc ngươi giúp Diệp Khai, hắn đáng lẽ phải trao cho ngươi toàn bộ Phi Đao chân kinh. Ta cũng không ngờ hắn chỉ đưa cho ngươi một quyển chân giải rồi đuổi đi."
"..." Pháo Thiên Minh ngơ ngác đáp: "Hình như là do ta đòi lấy chân giải thì phải."
Tiểu Lý Phi Đao hoàn chỉnh cảnh giới thứ nhất: Lệ Vô Hư Phát. Hao tổn toàn bộ nội lực, bắn trúng yết hầu địch nhân, khởi động nhất kích tất sát với xác suất 100%, không thể công kích vào các bộ vị khác của mục tiêu.
"Ơ? Hoan ca, sao mà cảnh giới hoàn chỉnh lại tệ hơn vậy?" Pháo Thiên Minh ngơ ngác khó hiểu.
"Đây mới chính là cảnh giới! Cảnh giới thứ hai: Sát Nhân Chi Đao. Cảnh giới thứ ba: Thiện Ý Chi Đao. Cảnh giới thứ tư: Tinh Thần Chi Đao. Đợi ngươi đạt tới cảnh giới thứ ba, hiểu rõ phi đao là võ công cứu người chứ không chỉ đơn thuần là vũ khí sát nhân, cơ bản đã đạt tới đại thành. Trên chốn giang hồ sẽ ít kẻ địch nổi ngươi. Đến cảnh giới thứ tư, phi đao sẽ không còn bị nội lực hạn chế. Khi ấy, kết hợp với khinh công, võ công và các kỹ năng ngươi đang có, ngươi mới thực sự xứng danh là đệ nhất cao thủ giang hồ."
Pháo Thiên Minh tiếp tục hỏi: "Làm thế nào để nâng cao cảnh giới?"
"Cái này... Với tính cách của ngươi, cơ bản chỉ có thể đạt tới cảnh giới thứ hai. Giết chết một trăm cao thủ như Thượng Quan Kim Hồng là có thể đạt được rồi. Cảnh giới thứ ba thì! Ngươi nên biến một trăm kẻ có dã tâm như Thượng Quan Kim Hồng thành nhà từ thiện. Cảnh giới thứ tư, hiểu rõ thiên hạ, thấu đáo tình người, tụ vũ trụ thành mũ đội, ta cũng không biết nên nói thế nào, bởi vì ta cũng không cách nào đạt đến cảnh giới ấy."
"Được rồi, cảnh giới thứ nhất đã vô cùng trâu bò rồi." Pháo Thiên Minh chỉnh lý trang y phục, bay về phía trước hai mét, hỏi: "Con heo nào dám đến thử đao trước đây?"
Nữ Bồ Tát cười nói: "Hôm nay quả thật mở mang tầm mắt." Nói xong giơ tay lên, năm nữ nhân bên cạnh đồng loạt đứng dậy. Đừng nhìn bọn họ béo tròn như vậy. Nhưng thân pháp khinh công cũng không tồi, chỉ xoay người vài cái đã bao vây được Pháo Thiên Minh. Nữ Bồ Tát nói: "Đây gọi là Nhục trận, không biết có mạnh hơn Thập Bát La Hán trận của Thiếu Lâm hay không..."
Chưa dứt lời, yết hầu năm nữ đệ tử của ả đã đồng loạt cắm một thanh phi đao. Không ai thấy rõ đao xuyên vào như thế nào, chỉ thấy Pháo Thiên Minh thong dong rút ra một thanh phi đao, tuyên bố: "Tiểu Lý Phi Đao cảnh giới thứ năm: Du Nhận Hữu Dư."
Nhưng chuyện xảy ra khiến Pháo Thiên Minh kinh ngạc. Năm thanh phi đao y bắn ra đột nhiên rơi từ cổ năm nữ đệ tử xuống đất. "SAo lại như vậy? Hay là thân thể Kim Cương Bất Hoại?"
Tinh Ảnh bên cạnh giải thích: "Là thịt mỡ, phi đao của ngươi bị thịt mỡ trên cổ bọn họ kẹp lấy."
Nữ Bồ Tát cười khà khà: "Tiểu Lý Phi Đao cũng chỉ thế thôi."
Pháo Thiên Minh quay đầu hỏi: "Hoan huynh, phải lẽ ngài đã biết phi đao không có tác dụng với bọn họ, nên mới đem chân giải trao cho ta như vậy?"
Lý Tầm Hoan cười khổ nói: "Thật ra ta cũng không rõ. Theo ta thấy, hiện giờ chẳng những là phi đao của ngươi, mà ngay cả Tiểu Lý Phi Đao của ta cũng có thể bị kẹp chặt."
"Nói nhảm xong chưa?" Nữ Bồ Tát hạ lệnh: "Ép chết hắn."
Năm đệ tử giẫm chân lên sàn nhà làm vang lên tiếng kẽo kẹt, áp sát về phía Pháo Thiên Minh ở trung tâm để, trọng lượng hơn một tấn cộng thêm sức va chạm, cho dù là Lam Sắc cũng chỉ có nước về điểm hồi sinh. Xoẹt! Một tiếng long ngâm kinh thiên động địa, xuyên thấu cõi lòng tất cả mọi người có mặt ở đây. Một luồng kiếm khí dài mười mét, mang theo khí thế thôn tính thiên hạ phóng ra từ trong túi đồ của Pháo Thiên Minh. Một nữ đệ tử trước mặt Pháo Thiên Minh bị chém thành hai nửa.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑