Một tràng tiếng vó ngựa gấp gáp, hơn năm trăm đệ tử Anh Hùng môn cưỡi ngựa xông thẳng vào Tứ Hải minh. Ái Niếp Niếp đi đầu cưỡi ngựa hô lớn: "Mẹ kiếp tên Trà Booi nhà ngươi, dám gài bẫy chúng ta, chẳng lẽ không sợ thiên hạ phẫn nộ chăng?"
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Pháo Thiên Minh hỏi.
"Ài!" Nhất Kiếm Đoạt Tâm thở dài nói: "Vu Sơn phái đại sư huynh Thải Vân Phi, ngươi có biết không?"
"Biết quá rõ. Ta thậm chí còn biết rõ số nốt ruồi trên người cô ả."
"Chử Trà chỉ thích đùa giỡn, ả nói với Trà Bôi là mình có thể lấy được võ công tuyệt học trên Hiệp Khách đảo. Ả nói sẽ đưa cho Trà Bôi, với điều kiện là phải ngăn cản những người khác lên đảo bằng mọi cách. Thế là bày mưu như sau, trước tiên giữ lại ta, dùng tiền đền bù. Tất nhiên ta đồng ý. Lại nghe nói Tử Phi Tử đã mắc bẫy, không thể thoát thân. Sau đó Phượng Hoàng, Ái Niếp Niếp, Vô Pháp Vô Thiên cũng không thể đi được. Hiện giờ Một Giới đại sư chắc hẳn đang bị hàng ngàn người vây chặt tại một trấn nhỏ nào đó không thể thoát ra. Người ta không có khinh công tuyệt luân như ngươi, chắc khó mà thoát được. Chỉ còn Hát Bất Túy và Vô Song Ngư, hắn ta không biết phải làm sao, nên vừa rồi tìm mọi người bàn bạc."
"Đưa tuyệt học cho người khác? Trà Bôi cũng tin sao? Rốt cuộc nữ nhân kia định làm gì?"
"Thực sự không rõ ý đồ của cô ả, có lẽ chỉ mình Trà Bôi biết. Tuy nhiên, có vẻ như mục đích chính của Thải Vân Phi là mười bát cháo mùng tám tháng chạp. Trước khi các ngươi đến, ta đã đăng xuất tra cứu, nhưng... không tìm thấy! ta nhập từ khóa "bát cháo mùng tám tháng chạp" vào công cụ tìm kiếm, thế mà xuất hiện hàng triệu kết quả, trong đó còn không ít hướng dẫn cách nấu cháo loãng. Thật đau đầu, hoàn toàn không biết nữ nhân kia cần mười bát cháo mùng tám tháng chạp để làm gì." Nhất Kiếm Đoạt Tâm rất bối rối, thời đại thông tin quá phát triển thật khó tìm ra manh mối.
Không lâu sau, Vô Pháp Vô Thiên cũng dẫn theo bộ hạ tham gia chiến đấu, rồi tới Xa nối gót đưa người tới. Có lẽ quy mô ba bang phái này không lớn lắm, nhưng bang chủ đều là nhân vật có tiếng tăm trong giang hồ. Một môn phái có vài ngàn người, dễ dàng tập hợp được vài vạn đại quân. Trà Bôi hoàn toàn không lường trước được hậu quả như thế, vấn đề chính nằm ở Nhất Kiếm Đoạt Tâm. Hắn lo sợ người khác nghi ngờ nên cố ý sắp đặt một bang phái nhỏ đi hạ chiến thư. Nhưng lão đại của bang phái nhỏ đó... quên mất chuyện này. Kết quả, tất cả mọi người đều chĩa mũi nhọn về phía Tứ Hải minh. Tứ Hải minh chú trọng số lượng hơn chất lượng, chất lượng duy nhất là Nhất Kiếm Đoạt Tâm nhưng lại tắt máy liên lạc, khiến Trà Bôi chỉ muốn phát điên.
Kết quả, bên trong bên ngoài Tứ Hải minh đánh đánh giết giết. Trong chính đường vẫn yên ắng như nước, Vụ Lý Hoa thấy không ai dám xông vào chính đường nữa nên ngồi xuống ăn uống cùng mọi người. Tâm trí Pháo Thiên Minh không ở đây, hắn đang run sợ nhìn máy liên lạc, nếu bây giờ Mã đăng xuất tắt máy, hắn sẽ lập tức chạy trốn, ít nhất là trốn đến nhà Xa trong vòng một tháng. Chết tiệt, sao lại có kẻ độc ác như vậy, cũng tại hắn không nói rõ với người ta, mục đích chỉ là chia rẽ bọn họ, chứ không nhất thiết phải đẩy đến mức thù hận không đội trời chung. Mặc dù Pháo Thiên Minh không rõ Tây Tiện làm gì, nhưng thấy Mã vẫn không trả lời tin nhắn, có thể thấy tâm trạng hắn ta đang rất mâu thuẫn. Chỉ không biết hắn đang mâu thuẫn có nên phá nhà mình không, hay là mâu thuẫn quần áo với tay chân cái nào quan trọng hơn.
Quả thật Mã cũng đang suy nghĩ, liệu có nên hy sinh tập thể giúp giúp người yêu rồi cùng bỏ mạng trong chiến dịch, hay là trốn tránh để khỏi mang tiếng là gian phu. Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, hắn chọn C: vừa mâu thuẫn vừa xem trò vui. Lúc này mới chú ý thấy máy liên lạc, như vớ được phao cứu sinh hoảng hốt kêu gào: "Pháo! Vợ ta bị mấy vạn người vây tại điểm hồi sinh... Nếu ngươi không giải quyết vấn đề này, ta sẽ đăng xuất đến nhà ngươi."
"Cái này... Để ta liên lạc thử xem." Pháo Thiên Minh vội liên lạc Tiểu Nhị: "Ở đâu đấy?"
"Đang luyện cấp đây!" Người giật dây đã chạy rất xa.
"Nghĩ cách thả nữ nhân đó đi."
"Chuyện này không khó, ta đã nghĩ cách rồi. Nhưng tàn nhẫn quá, cô ấy khóc cả mười phút đồng hồ. Mà... có nên trả lại trong sạch cho cô ta không?"
"Trong sạch? Chẳng lẽ các ngươi..."
"Chết tiệt! Không phải. Bây giờ cô nàng đang dính đầy nước bẩn."
"Đợi chút, ta hỏi lại xem!" Pháo Thiên Minh hỏi: "Mã, nếu cứu được, ngươi phải thề sẽ không trách ta và Xa."
"Ta thề!"
"Xa! Không lẽ ngươi rất căm ghét cô nương kia?"
"Nói nhảm! Ta suýt cắn chết ả đấy."
Pháo Thiên Minh suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tiểu Nhị, thả ra là được, nếu còn nước bẩn nào thì cứ tạt thêm đi."
"Chuyện này không thành vấn đề!"
Tây Tiện liếc nhìn tin nhắn ngắn, suy nghĩ một chút rồi hạ giọng nói: "Ngươi không biết đăng xuất à?" Diệp Tử lập tức hiểu ra, lập tức rời trò chơi. Tây Tiện òa khóc: "Sao nàng lại đi mất rồi? Ta đồng ý ly hôn ... Ta sẽ cho nàng cả ba chiếc xe ba bánh của ta, miễn là nàng tới gặp đứa trẻ của chúng ta một lần thôi." Quay sang hô lớn: "Xin các huynh đệ tỷ muội đứng ra giúp ta..."
Tin nhắn của Tiểu Nhị: "Mọi chuyện xong rồi! Ta khuyên ngươi nên đi xem diễn đàn chính thức."
Pháo Thiên Minh lập tức rời khỏi trò chơi, năm phút sau ôm gương mặt đầy mồ hôi lạnh quay lại: "Pháo gọi Mã."
"Người đi rồi, không sao cả. Ta không để bụng chuyện này với ngươi đâu."
"Có một tin tốt, một tin xấu. Ngươi muốn nghe cái nào trước?" Pháo Thiên Minh lau mồ hôi, chuyện này vốn không liên quan gì đến mình. Giờ thì tốt rồi, làm không xong thì Xa trách mình, làm xong thì Mã muốn cắn mình. Làm người thật khó khăn! Đặc biệt là đứng giữa hai người bằng hữu, dù nhét đuôi vào hậu môn cũng khó lòng thoát nạn.
"Tin tốt? Còn tin tốt nào nữa sao? Nói ta nghe thử cho ta bớt nóng giận."
"... Ừm! Trong thực tế, cô ấy là một thiếu nữ xinh đẹp rất tiêu chuẩn, là một nữ nhân tốt. Người yêu đầu tiên năm mười sáu tuổi, nụ hôn đầu thì ngươi hết cửa. Nhưng cô ấy vẫn còn là xử nữ! Đừng nghi ngờ, cô ấy mới đi khám sức khỏe tuần trước, trừ khi là nhân tạo. Bên ta còn có địa chỉ nhà, số điện thoại, số điện thoại cơ quan của cô ấy..."
"Làm sao ngươi biết?" Mã kinh hoàng.
"Bị đào bới trên diễn đàn, đó là tin xấu." Pháo Thiên Minh nói xong, tắt máy liên lạc, chào mọi người rồi rời khỏi trò chơi. Mọi người bối rối, sao y vội vã rời trò chơi ngay tại căn cứ địch thế.
Pháo Thiên Minh nào quan tâm tới mấy chuyện này, vội vã khoác vài bộ quần áo, đeo kính rồi chạy trốn. Vừa lên taxi thì thấy Mã đằng đằng sát khí cưỡi mô tô lao tới, làm sao biết đằng đằng sát khí? Vì Pháo Thiên Minh ước lượng tốc độ của hắn trên 80 km/h.
Pháo Thiên Minh tắt điện thoại rồi đến nhà Xa. Bảo vệ cổng nhận ra Pháo Thiên Minh nên không gây khó dễ, trực tiếp dẫn lên phòng Xa. Xa cũng không đăng nhập trò chơi, đang cười khúc khích xem diễn đàn. Thấy Pháo Thiên Minh cô cũng không ngạc nhiên, coi là chuyện bình thường: "Mới tới à! Ta đã sắp xếp phòng khách cho anh rồi." Cô biết Mã sẽ tìm Pháo gây chuyện, mà chắc chắn Pháo sẽ chạy đến đây.
"Tôi không hiểu nổi, sao bà nói người ta mới yêu đương chưa bao lâu, sao lại ngây thơ chĩa mũi dùi vào bằng hữu thân thiết của người yêu." Pháo Thiên Minh rót nước ép uống.
"Có gì khó hiểu, đồ ngốc! Đó mới là nữ nhân. Diệp Tử muốn biết trong lòng Mã, cô nàng ấy và tôi ai quan trọng hơn. Cô bé này rất thiếu tự tin! Nhưng xem qua lý lịch, tôi cảm thấy cô nàng này cũng không tệ. Hơn nữa lý lịch này còn trả lại trong sạch cho cô ấy... Rất thú vị... rất thú vị."
"Được rồi! Cậu nghĩ cách giúp tôi trước đã."
Xa đặt đồ ăn xuống nói: "Tôi đã nghĩ ra rồi! Mấy hôm nay tôi đang giúp Mã nghe ngóng chân giải "Phong Thần cước". Ông xem này."
Xa gõ vài cái trên máy tính rồi nói: "Dòng sông này tên là Dân Giang, giữa dòng có pho tượng Đại Phật. Trên đỉnh Đại Phật có hang động gọi là Lăng Vân quật, vào ngày 15 hàng tháng tức là ngày mai, nước sông dâng ngập tượng Phật, lúc đó trong Lăng Vân quật sẽ phát ra tia lửa. Có một nhà thiết kế tới nhà tôi chơi, ngụ ý rằng nơi này có liên quan tới Nhiếp Phong. Thực ra giữa các ông không có chuyện gì, nhưng lần này quả thực hơi quá đà, dù sao cũng phải bồi thường bồi thường."
"Người đứng sau thao túng là bà, dựa vào đâu mà tôi phải chịu tội?" Pháo Thiên Minh giận dữ nhìn Xa.
"Thứ nhất vì sáng mai tôi phải đi ăn cháo, tất nhiên cũng nhờ công của ông! Thứ hai vì tôi đã khảo sát thực tế, trong số những người tôi biết chỉ có ông và Tinh Ảnh có khả năng đến được nơi đó, cao lắm đấy! Điều quan trọng nhất là Mã đang tìm ông gây sự, chứ không phải tìm tôi." Nói xong Xa cười khúc khích.