Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 194 - Chương 194 - Chuẩn Bị Mở Tiệm

Chương 194 - Chuẩn Bị Mở Tiệm
Chương 194 - Chuẩn Bị Mở Tiệm

Editor: Kingofbattle.

"Cái gì, lại là hai lồng? ! "

Vương Khải nghẹn ngào thốt lên, căn bản không tin đây là thật.

Hai lồng sủi cảo hấp là khái niệm gì?

Mười đồng tiền, rõng rã mười đồng tiền!

Tương đương với mười cây thịt hun khói, hoặc là bốn bình sữa canxi, nếu như muốn lấp đầy bao tử bằng bữa ăn ngon, thậm chí có thể xa xỉ một chút, bỏ thêm hai quả trứng vịt luộc vào tô mì thịt băm!

Đây là món ngon mỹ vị mà đám người giàu mơ ước còn không được..., thế mà lại mời vị huynh đệ của mình!

Không hổ danh là hảo huynh đệ!

"Ha ha ha......"

Giang Hàn cười to: "Chỉ đùa một chút, ngươi muốn ăn gì, ta chiều tất, chớ khách khí với huynh đệ! "

Có đôi khi, trong cuộc sống cũng cần chút gia vị, giữa hai người, rõ ràng biết đối phương chém gió, nhưng vẫn cố gắng phối hợp diễn một tuồng kịch, đây chính là sự ăn ý.

"Đi ăn đồ nướng? " Vương Khải nói: "Chỗ cũ! "

"Tốt."

Giang Hàn đồng ý: "Mười phút sau gặp lại! "

......

Cúp điện thoại, Giang Hàn thay một bộ đồ ra ngoài, bỏ điện thoại vào túi quần, mang xâu chìa khóa bước ra cửa.

Màn đêm buông xuống, thời tiết se lạnh, gió rét thổi rì rào, khiến cho Giang Hàn nổi da gà từng trận.

Thời điểm hắn đi vào quán đồ nướng, liền nhìn thấy Vương Khải đã chọn được bàn ngồi xuống.

"Ta đã chọn món, chờ ngươi thanh toán." Vương Khải trêu ghẹo nói.

"Không thành vấn đề! "

Giang Hàn tự giác quét mã thanh toán.

Nói mời khách, tự nhiên là hắn mời.

Có lẽ là người trong giang hồ, thân bất do kỷ, Giang Hàn thường xuyên nhìn thấy tình cảnh có người tranh nhau tính tiền, nhưng giữa hắn và Vương Khải thì không cần phải làm màu.

"Vương Khải, có phải gặp chuyện gì hay không? " Trả tiền xong, Giang Hàn ngồi ở đối diện Vương Khải, lên tiếng hỏi thăm.

Cái bàn hai người ngồi khá nhỏ, cho nên trò chuyện rất thoải mái.

Đối với huynh đệ của mình, Giang Hàn hiểu rõ nhất, lúc trước hắn hỏi Vương Khải có phải gọi điện chúc mừng mình hay không, Vương Khải trả lời là "Xem như thế đi", vậy hẳn là có ý khác, hắn đoán vị huynh đệ này gặp phải phiền toái.

"Ừ."

Vương Khải gật đầu, thổn thức nói ra: "Thảm.., còn chưa làm được hai tháng, đã bị đuổi việc rồi."

"Bị đuổi việc?" Giang Hàn vỗ bắp chân, vui vẻ nói: "Chuyện tốt..., lão bản, cho thêm bốn xiên mực nướng!"

"Được rồi! "

Hai người đều là khách quen, lão bản tỏ vẻ rất thân thiện.

"? ? ? "

Nghe vậy, trên trán Vương Khải hiện mấy đường hắc tuyến: "Chuyện tốt? "

"Ta biết rõ trình độ của ngươi, khẳng định không phải bị đuổi do kỹ năng." Giang Hàn bình tĩnh nói: "Khả năng rất thấp là phát sinh mâu thuẫn với người khác, tự mình từ chức, nhưng ngươi nói là bị đuổi việc, như vậy khả năng rất lớn liên quan tới chuyện ngươi giúp ta tìm Tà Ác Trớ Chú· Lore......"

Thiên hạ không có bức tường nào kín gió.

Vương Khải thuê rất nhiều Đạo Tặc giúp mình tìm kiếm tung tích Lore, hơn nữa phao tin Kiếm Sĩ Hắc Ám gặp nguy hiểm tới tính mạng, nhờ đó mà khiến hắn xuất hiện ở Thiên Hải Trấn, giúp mình có cơ hội nhờ Sheryl sử dụng quyển trục triệu hoán hắn tới.

Toàn bộ quá trình, nhất định sẽ bị người khác chú ý, khó tránh khỏi phát sinh hoài nghi, tạo ra tranh chấp.

Giang Hàn đã từng nghĩ sẽ xuất hiện tình huống này, nhưng giao cho những người khác, hắn khó mà tin tưởng, duy chỉ có vị huynh đệ này là đáng tin.

Đương nhiên, nhất định là hắn sẽ không hại huynh đệ mình, đã sớm dự đoán có người vạch trần, nên đền bù tổn thất như thế nào, ít nhất đãi ngộ cho Vương Khải phải tốt hơn chỗ làm cũ.

Dù sao, xem như hắn đã có chút thành tựu trong Vĩnh Hằng, há lại không dẫn dắt huynh đệ kiếm cơm.

"Lợi hại! "

Vương Khải thán phục nói: "Vậy mà chuyện này cũng không giấu nổi ngươi."

Tuy nói sự thật không khác với lời Giang Hàn đoán, nhưng hắn cũng chẳng muốn kể lể ra miệng.

Lần này hắn tìm Giang Hàn, chủ yếu vẫn là muốn đối phương giúp đỡ giới thiệu công việc khác.

"Ta giúp ngươi suy tính hai con đường." Giang Hàn nghiêm túc nói: "Tuyệt đối lương bổng sẽ cao hơn chỗ cũ."

"Hai con đường nào? "

Ánh mắt Vương Khải sáng lên.

"Một là ta biết Long Đằng Vạn Lý, hội trưởng Long Tộc, hắn và ta có chút giao tình, dùng kỹ thuật của ngươi, ta cảm thấy có thể tiến vào công hội Long Tộc, trở thành thành viên trung tâm." Giang Hàn nói.

Mặc dù hắn rất ít khi tiếp xúc với người chơi khác, nhưng cũng biết rõ về công hội Long Tộc, đây là nơi hái ra tiền, tiền lương của thành viên trung tâm rất cao, đãi ngộ lại tốt.

Nếu hắn chịu mở miệng, Giang Hàn cảm thấy Long Đằng Vạn Lý nhất định là sẽ đồng ý ngay, thậm chí còn ước gì hắn tiến cử thêm vài người.

Dù sao, nợ nhân tình rất khó trả.

"Bất quá! "

Còn chưa chờ Vương Khải nói chuyện, Giang Hàn lại bổ sung:"Ta càng đề cử ngươi đi con đường thứ hai. "

"Con đường thứ hai là......"

Vương Khải có chút tò mò.

Còn tốt hơn làm thành viên trung tâm công hội Long Tộc?

"Giúp ta làm việc! "

Giang Hàn nhếch miệng cười cười, giải thích nói: "Không phải là ta cố ý bù đắp cho ngươi, mà bởi vì ta gia nhập phe Hắc Ám, do nguyên nhân lập trường, bán trang bị là một vấn đề lớn, một mình mở tiệm bán thì rất khó......"

Trên thực tế, chỉ cần người chơi phù hợp với yêu cầu, là có thể mua sắm khế đất ở bên trong thành trấn, hoặc là thuê sạp bày hàng.

Những thành thị khác thì cũng thôi đi, tương lai khế đất của siêu cấp chủ thành, vốn là giá trị liên thành, cửa hàng ở đây sẽ được rất nhiều người chơi đi qua lại, là mặt hàng tương đối quan trọng.

Về phần mấy loại giao dịch khác, ví dụ như bán đấu giá, trên thực tế phí thủ tục rất cao, hệ thống ăn chia theo phần trăm, mà Ẩn Khí Thuật có thời gian hồi khá dài, ba ngày một lần, không thể dùng loạn, còn nếu bán cho Long Đằng Vạn Lý, cuối cùng phải dựa vào nhu cầu mua sắm của đối phương, sẽ mất đi quyền chủ động, cũng không phải kế sách lâu dài.

"Ta hiểu ! "

Vương Khải lập tức ngầm hiểu.

Dựa vào lập trường Giang Hàn, muốn mua khế đất phe Quang Minh là chuyện không tưởng, hơn nữa mặc dù mua được, khả năng cao cũng bị phe Quang Minh cưỡng chế đoạt lại.

Dùng hắn làm người trung gian, đây là lựa chọn tốt nhất.

"Thế nào? " Giang Hàn hỏi: "Nếu như không có ngươi hỗ trợ, khẳng định ta không thể mở cửa tiệm, những người khác thì ta không an tâm, hao tổn trong đó khó mà đong đếm......"

Nếu cho người nhà hỗ trợ thì không thực tế, cha mẹ hắn đâu biết chơi game, về phần họ hàng......

Giang Hàn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Hắn cũng không hy vọng người ngoài biết rõ thân phận của mình, hơn nữa mặc dù là thân thích, cũng rất dễ phát sinh tranh chấp lợi ích.

Bởi vậy, tốt nhất là mời Vương Khải giúp mình.

"Ô kê! "

Vương Khải do dự một chút, bèn gật đầu: "Để ta kinh doanh cửa tiệm."

"Không cần lo lắng về tiền nong." Giang Hàn tiếp tục nói: "So với chỗ khác chỉ nhiều không ít, ít nhất là 5 con số, hạn mức cao nhất phải xem buôn bán trong tiệm thế nào......"

"Ha ha ha, vậy ta sẽ không khách khí! "

Trong lúc hai người nói chuyện, lão bản đã mang đồ nướng lên bàn.

Ăn no uống đã, tận hứng mà về, Giang Hàn bổ sung chất dinh dưỡng vào máy chơi game, sau đó nhảy lên nằm, tiếp tục chinh chiến.

......

"Bá! "

Ánh sáng lóe lên, Giang Hàn xuất hiện ở chỗ cũ.

Cưỡi Ám Lôi Thiên Hổ, hắn một bên chạy tới mỏ khoáng Duy Tiền Đa Nhĩ cung cấp, một bên mở bảng hảo hữu lên, kết hảo hữu với id game của Vương Khải.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở:【 Vương Giả Khải Toàn】 đã đồng ý thỉnh cầu của ngài!

"Thời gian siêu cấp chủ thành mở ra còn khá xa, cho dù có thì hiện tại người chơi cũng vào không được, có muốn đặt chi nhánh ở chủ thành cấp một khác hay không? " Vương Khải gửi tin nhắn qua: "Trước mắt, chủ thành cấp một rất ít người tiến vào, đây là cơ hội béo bở để mua khế đất."

Nếu như đã làm việc giúp huynh đệ, nhất định hắn sẽ cố hết sức, ít nhất là để trong lòng thoải mái.

"Ngươi đi nhìn qua một chút, ngươi cứ nhận nhiệm vụ liên quan, chờ ta trở về sẽ giúp ngươi. " Giang Hàn gửi tin nhắn trả lời.

"Tốt! "

......

Hơn mười phút sau, Giang Hàn đến vị trí tọa độ, tiến vào một mảnh sơn động âm u ẩm ướt.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Tử Tịch Khoáng Khu】!

"Đinh đinh đinh......"

Giương mắt nhìn lên, ở chỗ sâu trong sơn động, hắn nhìn thấy rất nhiều người chơi khu Mỹ Thụy đang cầm xẻng đào móc khoáng thạch, bên tai không dứt tiếng vang thanh thúy.

"Hả? "

Nhìn thấy có người cưỡi tọa kỵ loại mãnh hổ xông tới, mọi người nhao nhao quay đầu lại, chợt thốt nhiên biến sắc: "Gặp quỷ rồi, Nhất Giang Hàn Thủy chạy tới đây! "

"Oanh! ! "

Trả lời bọn họ, là sóng khí của Chiến Tranh Tiễn Đạp, đối với người chơi khu Mỹ Thụy, Giang Hàn không cần nương tay, trở thành người chơi hung ác khu Đông Phương là được.

Chỉ một thoáng sau, Tử Tịch Khoáng Khu như tên gọi, trở thành một mảnh tĩnh mịch.

Đảo mắt nhìn chung quanh, Giang Hàn làm ra phán đoán: "Xem ra nơi đây còn chưa bị người chơi thăm dò, cũng tốt, không có ai tranh đào khoáng với ta! " Một người đào quáng, nhất định là rất cô đơn, nhưng khu vực mỏ khoáng này lại vắng người, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.

......

Bình Luận (0)
Comment