Editor: Kingofbattle.
"Ai, cũng được! "
Giang Hàn thu hồi Mặt Nạ Vô Tướng, lắc đầu nói: "Người khí khái hùng hồn giống như ta, há lại ngấp nghé cái mặt nạ này!"
Nếu quá tham lam, sẽ khiến Ralph bất mãn.
Mọi thứ đều phải từ từ, tiến hành theo chất lượng, đạo lý luộc ếch trong nước ấm chính là như vậy.
(luộc ếch trong nước ấm: cụm từ miêu tả tình trạng con ếch bị luộc trong nồi với nhiệt độ được điều chỉnh tăng lên từ từ, nó sẽ không nhảy ra, dù có đậy nắp hay không. Điều đáng sợ nhất chính là việc con ếch đã dần dần tự thích ứng với chính mối hiểm nguy, dù nước ngày một ấm lên, nó cũng vẫn thấy thoải mái mà không biết mình sắp chết.)
"Kế tiếp ngươi chuẩn bị làm như thế nào? " Ralph hỏi vấn đề chính.
Nghe vậy, Giang Hàn giơ vũ khí trong tay lên, đưa ra cho hắn xem.
"Ý của ngươi là, án binh bất động? " Ralph thử đoán.
"Không, ý của ta là ngươi ảnh hưởng đến quá trình luyện cấp của ta."
"......"
......
"Oanh! ! "
Chiến Tranh Tiễn Đạp không ngừng thi triển trong rừng rậm, sóng khí mạnh mẽ cùng với động đất khiến cho chim thú chạy thục mạng.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài đánh chết【 Ma Hóa Hào Trư】, +1% kinh nghiệm hiện có!
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài đánh chết【 Ma Hóa Hào Trư】, +1% kinh nghiệm hiện có!
......
Nương theo đó là từng con Ma Hóa Hào Trư ngã xuống đất, thanh kinh nghiệm của Giang Hàn tăng lên rất nhanh, không bao lâu liền thăng cấp.
"Bá! "
Kim quang lóe lên, lại thăng cấp lần nữa.
"Rốt cuộc là khi nào hành động?" Ralph đứng mòn mỏi ở phía xa, có chút lo lắng.
Rõ ràng tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng, thế mà không lập tức hành động, thật là khiến lòng người nóng như lửa đốt.
Giang Hàn xoay người nhặt lên kim tệ cùng với trang bị, giải thích nói: "Chờ ta kiếm được đủ tiền đã."
Nhiệm vụ lần này, độ khó cùng nguy hiểm không cần nói cũng biết, tuy là hắn mê chơi game, nhưng mục đích bản thân là kiếm tiền, há lại quên sạch sẽ.
Chỉ có thể nói hắn có niềm tin hoàn thành nhiệm vụ, nhưng không đến mức nắm chắc mười phần.
Không có chuyện gì có thể hoàn mỹ như mong đợi, lỡ như xảy ra chuyện bất ngờ, hắn chưa hẳn đối phó được, bởi vậy phải phòng ngừa chu đáo, làm tốt chuẩn bị đầy đủ.
"Được."
Ralph không có cản trở, chỉ có yên lặng chờ.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Giang Hàn tâm lặng như nước, yên ổn luyện cấp bên trong Thương Thúy Sâm Lâm, chờ đợi tin tức tốt của Vương Khải.
"Tích tích!"
Khi màn đêm buông xuống, ánh sao rực rỡ che kín bầu trời, rốt cục Vương Khải đã gửi tin tức cho Giang Hàn: "Rất thuận lợi, mặc dù có rất nhiều người hoài nghi nguồn gốc của mấy món trang bị, đạo cụ này, nhưng việc buôn bán không bị ảnh hưởng, đêm nay ta tự tổ chức đấu giá hội hấp dẫn rất nhiều đại lão của công hội, ngươi đoán thử coi sau cùng buôn bán lời bao nhiêu?"
"Trên 100 vạn kim tệ? " Giang Hàn cẩn thận phỏng đoán.
Trong trữ vật giới chỉ hắn đưa cho Vương Khải, đúng là có rất nhiều trang bị Địa cấp, thậm chí còn có sáo trang Linh cấp của Uriel, cùng với một phần đạo cụ trân quý có cấp bậc không thấp, nhất định có thể bán đi giá cao.
"233 vạn kim tệ! ! ! "
Vương Khải đánh chữ trả lời: "Quy đổi ra hơn 170 triệu tiền mặt, phát tài rồi!"
"Tốt."
Tâm tình Giang Hàn kích động, trả lời: "Ngươi lấy 5% hoa hồng, số còn lại chuyển khoản cho ta."
Tài phú hơn ức, hắn cũng có chút xúc động. (ức : trăm triệu)
"Có phải 5% là quá nhiều hay không?" Vương Khải hơi do dự: "Ta cảm giác lương tâm bất an, nếu không giảm bớt chút?"
Thoạt nhìn thì cái tỷ lệ này không tính cao, nhưng thực tế tới tay, thế nhưng là trọn vẹn hơn 8 triệu, quá dọa người.
Mình làm được gì, trong lòng hắn đều biết, căn bản không đáng giá này, nếu nhận thì có chút xấu hổ.
"Không có việc gì, cho ngươi thì cầm đi, đừng làm như người xa lạ."
"Huynh đệ nói vậy ta cũng không nhiều lời! "
......
Rất nhanh, Giang Hàn nhận được chuyển khoản, trong thẻ ngân hàng có thêm hơn 160 triệu.
"Đi thôi."
Xác nhận chung quanh không còn Ma Hóa Hào Trư nào nữa, Giang Hàn thu hồi vũ khí, bèn nói: "Đi gặp Kiếm Thần."
"Tốt!"
Ralph đã sớm nóng nảy khó chịu, lúc này bắt lấy bả vai Giang Hàn, bay thẳng về phía chủ thành siêu cấp Thiên Phong Thành.
"Vù vù......"
Gió táp đập vào mặt, Giang Hàn do dự một chút, bèn hỏi thăm: "Ralph tiên sinh, hỏi ngươi một vấn đề, nếu như cảm thấy khó trả lời, có thể không cần nói."
"Cái gì?"
"Vì cái gì mà ngươi dốc toàn lực trợ giúp Đông Phương tiền bối?" Giang Hàn thẳng thắn hỏi một câu.
Vì nhiệm vụ này, hắn cảm thấy Ralph cố gắng quá sức.
Nếu như Đông Phương Vô Nguyệt cùng Lạc Nhất đã có danh phận phu thê, mà lại sinh ra con gái Đông Phương Nhất Tâm, thế thì Ralph cần gì phải chấp mê bất ngộ?
"......"
Ralph im lặng.
Thấy vậy, Giang Hàn không hề hỏi tiếp.
Ước chừng hơn 10 phút sau, hai người đã đến Thiên Phong Thành.
Chủ thành siêu cấp vào ban đêm, đèn đuốc hai bên đường sáng trưng, mặc dù là quan sát ở trên không, rõ ràng vẫn có thể thấy được tường thành nguy nga cao ngất, khi ánh mắt rơi vào trong thành, có thể thấy được vô số kiến trúc chằng chịt, san sát nối tiếp nhau, người đi trên đường phố nối liền không dứt.
Thiên Phong Thành có diện tích rất lớn, dõi mắt nhìn không đến điểm cuối, ở vị trí chính giữa, lầu các cung điện to lớn đứng sừng sững, phong cách cổ kính, khiến cho tự nhiên sinh ra cảm giác trang trọng.
Dưới ánh trăng trong vắt, ánh bạc trải dài như tấm lụa trắng, làm nổi bật lên vẻ yên tĩnh cùng thần bí của cung đình.
Lặng lẽ đáp xuống một khu vực không người canh gác, Ralph nói: "Ta có thể cảm nhận được mấy vị cường giả Thần cấp trong hoàng cung, trong đó có hai đạo khí tức rất mạnh, đế vương Lâm Thượng đang ở khu vực ngự thư phòng, nghĩ đến một đạo còn lại chính là Kiếm Thần......"
"Chúng ta lẻn vào như vậy, có thể bị phát hiện hay không?" Giang Hàn hỏi.
"Sẽ không đâu, nếu ta toàn lực ứng phó, đế vương Lâm Thượng cũng đừng nghĩ tùy tiện đuổi theo, đủ để bảo vệ ngươi an toàn rời đi."
"Vậy là tốt rồi."
Sau đó, dưới sự trợ giúp của Ralph, Giang Hàn lẻn vào hoàng cung, tiến vào chỗ gian phòng của Kiếm Thần.
Giang Hàn nhìn qua ngọn nến trong phòng không tắt, đề nghị nói: "Có muốn nói rõ ý đồ trước lại tiến vào hay không, bày ra thành ý?"
"Không cần, nàng đang đứng sau lưng ngươi." Ralph lắc đầu nói.
"......"
Giang Hàn ngẩn người, vội vàng xoay mình, trong tầm mắt liền xuất hiện một vị thiếu nữ áo trắng duyên dáng yêu kiều, thiếu nữ vừa thấy hắn, con ngươi trong suốt mang theo vài phần tức giận, tựa hồ đặc biệt đến đây hưng sư vấn tội.
"Đêm dài đằng đẵng, vô tâm thụy miên, ta cho rằng chỉ có mình là không ngủ được, không nghĩ tới Kiếm Sĩ Hắc Ám ngươi cũng như vậy?" Đông Phương Nhất Tâm hai tay ôm ngực, dù bận vẫn ung dung.
"Đúng vậy!"
Giang Hàn buồn bã nói: "Có người khen ta cực kỳ soái ca, ta nghĩ cả đêm cũng không hiểu là ai lộ ra tin tức này, bất quá Ralph vội vàng dẫn ta đi gặp Đông Phương tiền bối để cùng truy bắt hung phạm."
Ralph: "......"
Tại sao người trẻ tuổi bây giờ vừa mở mồm là có thể chém gió hay như vậy?
Một chút cũng không giống hắn đời này, vừa thành thục, lại chững chạc.
"Ah? "
Đông Phương Nhất Tâm nghi ngờ không thôi: "Ralph, quả thật như thế?"
"Đúng vậy! "
Ralph nghiêm nghị gật đầu.
"Vào nhà nói đi." Đông Phương Nhất Tâm đi lên trước, đẩy cửa gian phòng: "Hy vọng có thể đàm phán ra thứ gì, nếu không......dù ngươi có đẹp trai hơn nữa, cũng có khả năng bị hung thủ sau màn rạch mặt."
"Yên tâm, lần này ta đến là có chuẩn bị."
Giang Hàn đi theo hai người vào giữa phòng, nhìn quét bốn phía, gian phòng này trống rỗng, chỉ có một cái bàn cùng giường ngủ.
"Không ai giám thị." Kiếm Thần ngồi ở trên ghế, đi thẳng vào vấn đề: "Lần trước ngươi tìm đến ta, nói có chuyện quan trọng cần thương lượng, đến tột cùng là muốn làm gì?"
Không có nói chuyện tào lao, Giang Hàn từ trong ngực lấy ra mặt kính phát ra ánh sáng bảy màu, đang chuẩn bị mở miệng, ánh mắt Đông Phương Nhất Tâm liền ngưng tụ, gật đầu: "Thử xem."
"Xem ra Kiếm Thần đồng ý, sử dụng thôi." Ralph thúc giục.
Giang Hàn: "......"
Tiết tấu nhanh như vậy?
......