Editor: Kingofbattle.
Trên lôi đài, thanh niên có đôi lông mày ngả ngớn đang đứng sánh đôi cùng đại hán khôi ngô, cho người chơi thời gian áp cược.
"Đại Địa Chi Nộ· Angus, cái tên này không phải là vị Ma Thần xếp thứ chín vừa bị giết sao?"
"Chắc là trùng tên, ngay cả danh xưng cũng giống nhau, có phải lúc hệ thống làm mới Boss nên nhầm lẫn, mang hắn tới phe Quang Minh ?"
"Tất cả dòng họ Vương Triêu Thiên Phong đều là phương đông, cái tên Angus này lộ ra điểm khác thường, tuyệt đối là mặt hàng phổ thông, ta bỏ phiếu Liễu Bạch!"
......
Rất nhiều người chơi đều nhao nhao bỏ phiếu Liễu Bạch, người cược Angus thì rất ít.
"Đã vậy còn dám xem thường Đại Địa Chi Nộ ta?" Giang Hàn cảm thấy bị tổn thương, quyết định lần sau đổi tên phải bá khí một chút, ví dụ như thương thiên chi nộ hay gì đó.
Không sai!
Hiện tại, đúng là hắn đang sử dụng Mặt Nạ Vô Tướng, giả mạo thành một trong thập đại Ma Thần Angus, thậm chí ngay cả ngoại hình vũ khí, cũng thông qua Thần Huyễn Thiên Biến đổi thành đại phủ.
"Ta đệch! "
Trong đám người, Ralph ngụy trang thành npc phe Quang Minh, suýt nữa bị Giang Hàn dọa sợ nhảy dựng, liền dở khóc dở cười: "Biến thành ai không biến, lại chọn Đại Địa Chi Nộ· Angus, đây không phải là báo cho cao tầng phe Quang Minh biết rõ, ngươi chính là Kiếm Sĩ Hắc Ám ư?"
Hắn không hiểu ý đồ của Giang Hàn ra sao, nhưng có thể khẳng định, đối phương đang cố tình làm như vậy.
"BOANG...! "
Liễu Bạch rút kiếm, mũi kiếm chỉ thẳng mặt Angus, tự tin cười nói: "Dùng thực lực các hạ, chỉ sợ không đánh lại ta, không bằng sớm đầu hàng, còn có thể bớt chịu nổi khổ da thịt!"
"Hả? "
Giang Hàn không khỏi nhíu mày.
Động Sát Chi Nhãn!
【 Lãng Đãng Kiếm Khách· Liễu Bạch】( Boss Địa cấp)
Đẳng cấp: 100
Sinh mệnh: 30000000
Công kích: 60000~63000
Phòng ngự: 30000~32000
Kỹ năng:【 Kiếm Thuật Tinh Thông】【 Lãng Điệp Tam Liên】【 Thủy Chi Kiếm Khí】
Giới thiệu sơ qua: kiếm khách quanh năm lưu luyến bụi trần, bị tửu sắc đục khoét thân thể, nhưng dù sao cũng là cường giả Địa cấp, nội tình vẫn còn.
......
Sau khi xem bảng thuộc tính của Liễu Bạch, Giang Hàn như gặp đại địch, thất thanh nói: "cường giả Địa cấp! "
Hắn rất khiếp sợ, hơn nữa không phải diễn.
Tại sao mình ngụy trang thành Boss Thiên cấp, đối phương còn dám ăn nói càn rỡ?
Đầu tên này bị Lam Lân Thú đá hỏng rồi?
Quả nhiên!
Mắt thấy đối phương thất kinh, sắc mặt Liễu Bạch càng cười rạng rỡ, trong lòng hiểu rõ.
Vừa rồi, hắn dùng thủ đoạn dò xét, đối phương dĩ nhiên là Boss Thiên cấp, hơn nữa ngoại trừ tên và danh hiệu, tất cả những thứ khác đều là dấu chấm hỏi (???), không cách nào dò xét.
Thông minh như hắn, liếc một cái liền biết được nguyên nhân là do đạo cụ đặc thù.
Dân bản địa tham dự tỷ võ đều dưới 30 tuổi, lớn hơn thì không thể nào báo danh, nếu đối phương dưới 30 tuổi mà đã là Boss Thiên cấp, làm sao mà trước đây không có danh tiếng gì, ngay cả tên gọi cũng chưa từng nghe nói.
"Tự ngươi nhảy xuống lôi đài đi."
Liễu Bạch đưa mũi kiếm ra trước ngực, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve thân kiếm, ánh mắt bình tĩnh, hiển thị rõ phong thái cao nhân: "Đây là Lãng Hoa Kiếm của ta, kiếm dài ba thước năm thốn, chính là do thợ rèn Thiên cấp hao phí vô số tâm huyết rèn đúc, bên trong dung nhập Thủy Vân Tinh, Hàn Thiết Khoáng và các loại khoáng thạch trân quý, kiếm thành chi nhật, hàn khí cuồn cuộn, cực kỳ sắc bén, nếu là ra khỏi vỏ, ắt phải dính máu!"
"Híz-khà-zzz......"
Giang Hàn hít vào một ngụm khí lạnh, giơ ngón tay cái lên, khen: "Kiếm tốt!"
Nói xong, hắn lấy ra chuôi đại phủ cán đen lưỡi đỏ trong tay, ngắm nghía một phen, trầm giọng tự thuật: "Đây là Cuồng Long Phủ, được rèn từ Côn Lôn Tinh Kim cùng với huyền thiết vạn năm trên đỉnh tuyết sơn, dung luyện chín chín tám mươi mốt ngày mới thành phẩm, phủ thành chi nhật, lôi kiếp hàng lâm, thần quỷ đều sợ hãi, nếu đánh xuống một búa, thiên địa run rẩy dữ dội, đại đạo nứt vỡ, cho dù cường giả Địa cấp, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!"
Giờ khắc này, hắn nói tới êm tai, trên mặt lộ ra vẻ hồi tưởng, tựa hồ đang nhớ lại những chuyện xảy ra trước đây.
Cuồng Long Phủ!
Đây không phải cái tên hắn tùy tiện đặt bậy, hắn phải vắt óc suy nghĩ trong 2 giây rất dài vừa rồi, có phần không dễ dàng.
"......"
Sắc mặt Liễu Bạch biến thành màu gan lợn, không bảo trì được phong độ: "Ngươi cho rằng ta đang nói giỡn?"
"Chẳng lẽ ta cũng nói giỡn với ngươi?" Sắc mặt Giang Hàn cũng tím tái, không bảo trì được phong độ.
"Chết! "
"Chết! "
Hai người điên cuồng công kích lẫn nhau, Lãng Hoa Kiếm cùng Cuồng Long Phủ va chạm, tình hình chiến đấu kịch liệt dị thường.
"Xùy! Xùy! Xùy! "
Một giây sau, quần áo Liễu Bạch bị xé rách, da tróc thịt bong, thanh máu cạn thấy đáy.
"! ! ! ! "
Sắc mặt Liễu Bạch kịch biến, nhưng còn chưa kịp nói gì, không ngờ đã ngã lăn xuống đất, chết oan chết uổng.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài đánh chết Boss Địa cấp 100【 Lãng Đãng Kiếm Khách· Liễu Bạch】, đạt được ban thưởng: +2% kinh nghiệm, +1000 danh vọng!
Chiến đấu kịch liệt dị thường bỗng chốc đã phân thắng bại, Giang Hàn rưng rưng nước mắt, nhặt lên di sản còn lại của Liễu Bạch huynh đệ, thậm chí phát hiện ở bên trong có một thanh kiếm dài ba thước năm thốn: "Liễu huynh đệ, ta không có giỡn với ngươi...! "
Quyền cước không có mắt!
Lần sự kiện luận võ này, cũng không có cấm đánh chết đối thủ, Giang Hàn nhất định là sẽ không bỏ qua cơ hội giết Boss tốt như vậy.
"Đệch con mợ, đéo ngờ gia hỏa này mạnh như vậy?"
"Con bà nó, thật sự là muốn rớt tròng mắt ra ngoài, ai giải thích hộ cho ta...! "
"Thuấn sát, trâu chó! "
"Tên rác rưởi Liễu Bạch, đúng là phụ lòng kỳ vọng của chúng ta? Không chơi nữa, trả tiền đây!"
......
Khán đài nhấc lên sóng to gió lớn, mọi người đều xôn xao, hoàn toàn không thể tin được hai người lại chênh lệch lớn như vậy, rất nhiều người bỏ ra kim tệ cược Liễu Bạch mưu toan kiếm lời một vố, trực tiếp bay sạch túi.
Rất nhanh, có nhân viên chuyên môn lên đài xử lý thi thể, mà Giang Hàn lại vui vẻ bước xuống đài.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: luận võ trận đầu【 Đại Địa Chi Nộ· Angus】chiến thắng!
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: trận chiến đấu thứ hai sắp bắt đầu, mời người chơi lựa chọn đối tượng đặt cược trong vòng 2 phút!
Một lát sau, trên lôi đài lại triển khai chiến đấu kích liệt.
Giang Hàn đứng dưới quan sát, tâm tình phẳng lặng như nước: "Giống như mình đoán......"
Tại sao hắn lại dùng thân phận Angus để gây sự chú ý?
Bởi vì đế vương Vương Triêu Thiên Phong có tính đa nghi trời sinh, làm việc cực kỳ cẩn thận.
Điểm này, chỉ cần dựa trên lời thề độc của Kiếm Thần là có thể thấy được chút da lông.
Bất quá, đa nghi chưa chắc là chuyện tốt, cũng giống như hiện tại, hắn càng dùng thân phận hiển nhiên, không kiêng nể gì cả, đối phương càng không dám sớm ra tay, dẫn đến trình tự kế hoạch bị đảo loạn.
Truy cứu nguyên nhân, chính là muốn lợi dụng sự đa nghi của đối phương.
......
Cùng lúc đó, trong hoàng cung.
"Ha ha......"
Trong thư phòng của đế vương, Lâm Thượng nghe cấp dưới báo cáo, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo: "Rất điên cuồng..., sợ trẫm không phát hiện Angus là ngươi sao? "
Đại Địa Chi Nộ· Angus!
Đây là tên xui xẻo bị Kiếm Sĩ Hắc Ám đánh chết, hôm nay Kiếm Sĩ Hắc Ám lại vẫn công khai giả mạo đối phương, tùy ý làm bậy trong sự kiện luận võ, căn bản là không để hắn vào mắt.
"Lui xuống đi. "
"Vâng! "
Chờ cấp dưới lui ra, Lâm Thượng theo thói quen dùng ngón tay gõ lên thành ghế.
Thái tử Lâm Tuyên đứng bên cạnh lộ vẻ khó hiểu, cẩn thận mà hỏi thăm: "Phụ hoàng, vì sao mặc kệ hắn?"
Ở trong mắt hắn, phải tiên hạ thủ vi cường!
Hôm nay Kiếm Sĩ Hắc Ám đang ở lôi đài tỷ võ, bọn hắn an bài cường giả mai phục bốn phía, cùng nhau ra tay, có lẽ đối phương chẳng có khả năng chạy trốn.
"Mọi thứ, cẩn thận chút cũng không sai." Lâm Thượng thản nhiên nói: "Ta nghe nói, ngươi mang theo Diệp Vũ Quy đi gặp Kiếm Thần, đã từng gặp hắn?"
"Đúng vậy, quả thực hài nhi từng gặp hắn."
"Cớ gì mà hắn chạy thoát?" Lâm Thượng hỏi dò.
"Bởi vì......"
Thái tử nghẹn họng, lập tức hiểu ra: "Phụ hoàng giáo huấn rất phải, hài nhi đã hiểu rõ."
Tình huống cụ thể thì không cần giải thích.
Diệp Vũ Quy chính là người đế vương an bài bên cạnh hắn, có thể thấy được đối với tình huống lúc đó, đế vương nhìn thấy tận mắt, hiện tại đặt câu hỏi, chẳng qua là nhắc nhở hắn.
"Nếu như không dám chắc giết được hắn, thì không cần sốt ruột." Lâm Thượng trả lời một câu hời hợt, ngay sau đó giọng nói chuyển sang lạnh lùng, sát ý dâng trào: "Kiếm Sĩ Hắc Ám, để cho ta xem thử, đến tột cùng ngươi làm sao thoát được ván cờ do ta bày bố!"
Bị phát hiện thì thế nào?
Đây là dương mưu, hắn chỉ có thể nhập ván cờ này!
......