Editor: Kingofbattle.
"Bệ hạ, những gì Kiếm Sĩ Hắc Ám nói là sự thật ư?"
"Mưu đồ cùng Ma Thần tru sát Kiếm Sĩ Hắc Ám, chẳng phải là bảo hổ lột da! "
(bảo hổ lột da: là một thành ngữ bắt nguồn từ cuốn "Thái Bình Ngự Lãm" của nhà văn Lý Phương thời Bắc Tống, từ bảo hổ lột da có nghĩa là thỏa thuận với con hổ để lấy da của nó, thường được dùng để nói thỏa thuận với đối tượng có xung đột lợi ích với mình, quyết không thể thành công, sau này thành ngữ được ám chỉ thỏa thuận với kẻ ác, giống với câu bắt tay với quỷ dữ.)
"Bệ hạ, ngài......Ngài không nên làm như thế!"
......
Thần tử Vương Triêu Thiên Phong cảm thấy khó có thể tiếp nhận đối với sự thật trong miệng Giang Hàn.
Hai phe phái lớn như nước lửa, đế vương bắt tay cùng Ma Thần để vạch mưu đẩy Kiếm Sĩ Hắc Ám vào con đường chết, cách làm như vậy vượt qua phạm trù lý giải của bọn hắn.
"Các ngươi thì biết cái gì!"
Hai đầu lông mày Lâm Thượng lộ vẻ tàn bạo, nghiêm nghị quát: "Các ngươi chưa từng đọc qua lịch sử Thiên Hằng Đại Lục ư? Các ngươi không biết Kiếm Sĩ Hắc Ám đại biểu cho thứ gì sao?"
Mỗi lần Kiếm Sĩ Hắc Ám xuất hiện, hầu như đều là điềm báo vương triều sắp sụp đổ, hắn thân là đế vương, nhất định phải mau chóng diệt trừ Kiếm Sĩ Hắc Ám!
Dưới tình huống thông thường, hai thế lực lớn tuyệt đối không thể liên thủ, nhưng đáng buồn chính là, Potter chẳng quan tâm phe Hắc Ám có thể lật đổ phe Quang Minh hay không, thứ hắn quan tâm nhất là làm sao để thôn phệ con Yêu Thú Thời Không còn lại.
Đúng là bởi vậy, bọn hắn mới có thể vì lợi ích lẫn nhau mà hợp tác.
"Thế nhưng dù sao đối phương cũng là Ma Thần......"
"Người làm chuyện lớn, không thể chấp nhất chuyện nhỏ nhặt!" Lâm Thượng quả quyết nói: "Ý trẫm đã quyết, người nào ngăn phải chết!"
Diệp Vũ Quy thân là tâm phúc đế vương, lúc này mặt không biểu tình, bước nhanh về phía trước, bảo hộ trước mặt đế vương, lưỡi đao đã hơi rời vỏ.
"......"
Lực uy hiếp cực mạnh, khiến cho đám thần tử câm như hến.
"Ai! "
Một vị lão giả lưng còng từ xa đi tới, có chút thất vọng mà nhìn Lâm Thượng: "Bệ hạ, cách làm lần này của ngài, thật là khiến chúng thần thất vọng! "
【 Thiên Phong Chi Thuẫn· Hoàng Thạch An】(Boss Thần cấp)
Thờ ơ trước mọi chuyện diễn ra, đối với chuyện trọng tài tỷ võ có thực lực Thần cấp, Giang Hàn cũng chẳng bất ngờ gì.
"Hoàng lão, ngài sống đã lâu năm, chẳng lẽ không rõ trẫm cũng có chỗ khó xử?" Đối mặt lão giả hiện thân, giọng điệu Lâm Thượng lắng xuống.
Đây là một vị đại thần đắc lực của Vương Triêu Thiên Phong, tự nhiên hắn không thể tỏ ra hung ác.
"Chẳng qua là......Ai! "
Hoàng Thạch An nặng nề mà thở dài, cũng chẳng phê phán hành vi của Lâm Thượng, ngược lại nhìn về phía Giang Hàn, cực kỳ tiếc nuối: "Thì ra ngươi đúng là Kiếm Sĩ Hắc Ám."
Hắn vốn tưởng rằng đây là một vị thiên kiêu của phe Quang Minh, bởi vậy không ngại giúp đỡ, không nghĩ tới tình thế xoay chuyển chóng mặt, phát triển vượt quá tưởng tượng.
Là địch không phải bạn, làm sao mà hắn không tiếc.
"Lão nhân gia, hôm nay ta đúng là đại nạn lâm đầu." Giọng nói Giang Hàn rất bình tĩnh.
"......Ừ. "
Hoàng Thạch An khẽ vuốt càm, lập tức quay người rời đi: "Chuyện hôm nay, xem như lão già ta không biết."
Rất hiển nhiên, hắn không muốn nhúng tay.
"Nhiều lời vô ích, chậm thì sinh biến." Potter nhắc nhở, vỗ tay.
"BA!"
Khi hắn vỗ tay xong, mặt đất run rẩy kịch liệt, trước mắt mọi người lập tức xuất hiện một tòa lôi đài lập phương dài khoảng trăm thước.
Không hề nghi ngờ, thân là Yêu Thú Thời Không, Potter có năng lực thay đổi không gian đến mức khiến người khác há hốc mồm.
"Ừ."
Lâm Thượng thấy thế làm mừng, từ trong ngực lấy ra lệnh bài bạch ngọc, đưa cho thái tử Lâm Tuyên, trầm giọng nói: "Tuyên nhi, chớ khiến cho trẫm thất vọng, nếu như ngươi thắng, tất nhiên giết Kiếm Sĩ Hắc Ám sẽ đạt được quy tắc ban thưởng cực lớn, mảnh giang sơn này của trẫm, sớm muộn cũng thuộc về ngươi !"
Nhìn thấy yêu cầu cướp lệnh bài trước mặt, Giang Hàn có chút híp mắt.
Không ngoài sở liệu, Lâm Thượng rất thông minh, quả nhiên âm thầm thu hồi Thiên Quyền lệnh.
Nếu không yêu cầu "thái tử nắm giữ Thiên Quyền Lệnh " quyết chiến một trận, cho dù hắn thắng cũng không có ý nghĩa.
Lâm Tuyên thò tay tiếp nhận lệnh bài, miễn cưỡng áp chế tâm tình khiếp sợ, nhìn qua Lâm Thượng bày ra dáng cha hiền, trên mặt hắn cố rặn ra nụ cười cứng ngắc: "Phụ hoàng, tự nhiên hài nhi sẽ dốc sức mà làm!"
"Chúc ngươi chiến thắng ngay trận đầu." Lâm Thượng thò tay vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Ngươi đại biểu cho toàn bộ Vương Triêu Thiên Phong, trẫm sẽ giúp ngươi thắng, đi đi."
......
Trên mặt Đông Phương Nhất Tâm lộ vẻ sầu lo: "Có thể thắng?"
"Rất khó, chủ yếu là không biết trong hồ lô của bọn hắn bán thuốc gì." Ánh mắt Giang Hàn lạnh nhạt: "Thay vì là đối chiến cùng thái tử, không bằng nói là đối chiến cùng quân cờ của Lâm Thượng cùng Potter. "
"......"
Nghe vậy, Đông Phương Nhất Tâm trầm mặc không nói.
Đối với lời nói Kiếm Sĩ Hắc Ám, tự nhiên là nàng tán thành.
Trong tay thái tử có Thiên Quyền lệnh, chắc chắn Lâm Thượng sẽ không cho hắn dễ dàng thắng được thái tử, từ đó mà lợi dụng sơ hở.
"Bất quá......"
Lời nói Giang Hàn xoay chuyển.
"Bất quá cái gì? "
"Nếu như ngươi có thể đồng ý với ta một chuyện, có lẽ ta càng có động lực, cũng có thêm phần thắng."
"Chuyện gì? " Đông Phương Nhất Tâm kinh ngạc: "Ta cố gắng đáp ứng ngươi."
"Đến, đưa lỗ tai ngươi đây. "
Giang Hàn bộ dạng thần thần bí bí.
"Ngươi cũng đừng nói cho ta biết, sau khi thắng trận này bắt ta gả cho ngươi!" Cảm giác không đúng, Đông Phương Nhất Tâm hung hăng liếc nhìn Giang Hàn, không chút lưu tình nói ra: "Ngươi cũng đừng chờ lúc ta đưa lỗ tai mà hôn một cái, ta thấy rất nhiều tình tiết này trong tiểu thuyết, rất là chán ngấy !"
Nàng sống vài vạn năm, há lại uổng phí !
Cái loại tình tiết khuôn sáo cũ rích này, sớm đã bị tác giả viết nát.
"Ngươi thật đúng là......mặt hàng cực phẩm! "
Giang Hàn dở khóc dở cười cho ra đánh giá, sau đó nói: "Nếu như ta thắng, ta hy vọng ngươi có thể bảo vệ ta an toàn, chỉ cần một năm!"
Thực lực Kiếm Thần, không thể nghi ngờ.
Nếu như có thể được đối phương bảo hộ, hắn chơi game cũng không cần phải mạo hiểm, lo sốt vó.
"Như thế thì được."
Đông Phương Nhất Tâm đã đáp ứng, tiếp theo hiếu kỳ hỏi: "Vừa rồi ngươi không có ý đồ gì bất chính chứ? Vấn đề là ta chưa bao giờ biểu hiện ra xấu hổ trước ngươi, giống như trong tiểu thuyết, cái gì mà ánh mắt khác thường, cái gì hai má ửng hồng, đỏ tới tận mang tai, một điểm cũng không có...! "
"Ngươi vẫn nên nói ít vài câu."
Giang Hàn cạn lời trước hành vi suy diễn của Kiếm Thần, cầm vũ khí nhảy lên lôi đài.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: ngài đã tiến vào lôi đài quyết chiến, trong lúc quyết chiến không thể bị bất cứ ngoại lực quấy nhiễu, cho đến khi nào phân ra thắng bại!
Dựa vào ước định, đây là quyết đấu công bằng, đây là yêu cầu của Quán Quân Luận Võ, Lâm Thượng cùng Potter có mánh mung thế nào, cũng không thể bỏ qua ước thúc của quy tắc.
"Sự tình phát triển đến một bước này, ngươi đã hài lòng chưa?" Lâm Tuyên lạnh lùng nói.
Xuất phát từ nguyên nhân cá nhân, lại tìm hắn ra thế mạng!
Hắn hiện, hắn rốt cục đã rõ tại sao Giang Hàn nói lời kia với hắn trong Tàng Kiếm Các.
Nụ cười trên mặt Giang Hàn dần biến mất, khôi phục bộ dáng lạnh lùng, đối mặt với lời chất vấn của thái tử, hắn chỉ chậm rãi lắc đầu, sau đó từ trong ngực lấy ra Dũng Khí Chi Tâm, nuốt ngay tại chỗ.
Lâm Tuyên nhíu mày: "Không hài lòng? "
"Giữa chúng ta chã có gì để nói." giọng nói Giang Hàn bình thản, trong cơ thể như được rót vào từng tia ấm áp, tựa hồ gân mạch bị chải vuốt một lần, toàn thân nhẹ nhõm: "Nên nói, đều đã nói cùng phụ thân của ngươi, mấy lời vô dụng, bỏ qua cho nhanh."
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: ngài phục dụng dược vật Thần cấp【 Dũng Khí Chi Tâm】, sinh mệnh trụ cột tăng 200000 điểm vĩnh viễn, tăng thêm 1000 điểm công kích vĩnh viễn, tăng thêm 1000 điểm phòng ngự vĩnh viễn!
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: ngài phục dụng dược vật Thần cấp【 Dũng Khí Chi Tâm】, tăng 20% toàn bộ thuộc tính, kéo dài nửa giờ!
Dũng Khí Chi Tâm gia tăng chỉ số rất nhiều, sau khi uống vào, thực lực Giang Hàn mới xem như chính thức đạt tới trạng thái đỉnh phong.
【 Tai Ách Khởi Nguyên· Nhất Giang Hàn Thủy】(Boss Thiên cấp)
Đẳng cấp: 122
Sinh mệnh: 92502960
Công kích: 230026~236956
Phòng ngự: 104620~106740
Danh vọng: 1158300
May mắn: 21
Giới thiệu sơ qua: bắt đầu của tai họa, kết thúc của vận mệnh, nếu hắn không chết, sẽ trở thành nguồn cơn sợ hãi của vô số người......
......
"Lời hung ác vô dụng, ha ha ha......"
Lâm Tuyên cười to, trong tay cầm chặt một thanh lợi kiếm phát ra kim quang, trong mắt bắn ra sát ý đậm đặc, chỉ thẳng mặt Giang Hàn nói: "Chết! !"
......