Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 265 - Chương 265 - Từ Nương Bán Lão

Chương 265 - Từ Nương Bán Lão
Chương 265 - Từ Nương Bán Lão

Editor: Kingofbattle.

Thần Chi Quang· Uriel!

Sí Thiên Sứ sáu cánh trong truyền thuyết, mưu đồ buông xuống Thiên Hằng Đại Lục.

Ở trong ấn tượng của Giang Hàn, đó là BOSS siêu cấp cực kỳ khủng bố, có được năng lực hủy thiên diệt địa, chẳng qua là nghe nói cuối đời của hắn, bất hạnh gặp phải đại khủng bố, khiến cho máu nhuộm trời xanh.

Về phần thân phận thật sự của đại khủng bố kia, lai lịch đặc thù, không thể khảo sát.

Giờ này phút này, Giang Hàn lại nghe tới đại danh đỉnh đỉnh Uriel, lập tức cảm nhận được bình tĩnh trước đây chưa từng có......!

"Chỉ có vậy? " Hắn có chút nghi hoặc.

Ralph: "......"

Davina: "......"

Nghe thấy ba chữ này, hai người đều sững sờ.

Chẳng lẽ chuyện này còn không đáng sợ ư?

"Tiểu tử ngươi có biết kết cục chư thần buông xuống là gì hay không ?" Ralph cho rằng mình nói chưa rõ lắm, bèn bổ sung: "Ngươi giết Uriel, thế lực sau lưng hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi, trừ cái này ra, chư thần buông xuống sẽ dẫn đến toàn bộ bố cục khắp Thiên Hằng Đại Lục phải thay đổi lớn, không biết bao nhiêu người sẽ gặp nạn!"

"Ý của ngươi là buông bỏ cơ hội cứu chất nữ của ngươi ?" Giang Hàn hỏi lại.

"Ặc......"

Ralph liền cứng họng, lúng túng sờ mũi: "Ngươi đừng nói lung tung, ta chỉ nói cho ngươi biết hậu quả rất nhiêm trọng."

"Ngoại trừ chén thánh, có phương pháp nào khác cứu giúp Kiếm Thần hay không?" Giang Hàn lại hỏi thăm Davina.

Bọn hắn biết nếu mở ra thông đạo khiến chư thần buông xuống, nhất định là tình thế rất hung hiểm, nhưng nếu không còn biện pháp khác, hắn đành phải lựa chọn phương pháp này.

Nói thật, nếu hỏi có biện pháp khác hay không, đáp án trong lòng Giang Hàn dĩ nhiên là không có.

Muốn hỏi tại sao ư......

Đại khái là trực giác khi chơi game nói cho hắn biết!

Giao Nguyệt Chi Toái Phiến cho kẻ thăm dò, đại khái sẽ kích hoạt bản mở rộng có liên quan tới thiên tai vong linh, mà Kiếm Thần chưa hẳn được cứu trợ, mà cướp lấy chén thánh mở ra thông đạo, sẽ khiến chư thần buông xuống nhân gian, nhưng mượn nhờ hiệu quả chén thánh, tất nhiên Kiếm Thần sẽ được cứu.

Hai phương pháp có thể so tính nặng nhẹ!

Giang Hàn tuyệt đối không nghĩ tới, thật không ngờ hệ thống "khéo hiểu lòng người", cho hắn cơ hội lựa chọn bản mở rộng tiếp theo.

"......"

Davina trầm mặc, chậm rãi lắc đầu.

"Như vậy mục tiêu rất rõ ràng, đi cướp chén thánh!" Giang Hàn thản nhiên nói: "Thông đạo mở ra thì mở ra, chư thần muốn tìm ta gây chuyện, ta tiếp lấy là được."

Ralph bị khí phách Giang Hàn trấn trụ: "Ngươi không sợ mình sẽ gặp nguy hiểm chết người?"

"Là con người, cuối cùng sẽ có ngày phải chết, hoặc là nhẹ tựa lông hồng, hoặc là nặng tựa Thái Sơn......"

Giang Hàn sớm có chuẩn bị, lúc này phát biểu rất hào hùng.

"Ngừng! "

Ralph gật đầu: "Ta hiểu được! "

"Ngươi đã hiểu được cái gì? " Trên khuôn mặt Davina mang theo vài phần mê mang, không hiểu ra sao, không quá rõ hai người này nói gì.

"Chắc chắn tiểu tử này có đường lui!" Ralph nói như chém đinh chặt sắt: "Ta không tin hắn anh dũng đến mức độ này!"

Giang Hàn buông tay: "Ta không có. "

"Không, ngươi có! "

"Ta thật không có! "

......

Trong biệt thự, Giang Hàn cùng Ralph bắt đầu cãi um sùm.

Thật lâu, Đông Phương Nhất Tâm mới chịu mở mắt ra, giọng nói yếu ớt: "Ralph, Davina, phiền các ngươi đi ra ngoài trước, ta muốn nói chuyện với Nhất Giang Hàn Thủy! "

"Tốt! "

Ralph cùng Davina đồng ý, lập tức đi sang căn phòng kế bên, để lại hai người trong đại sảnh.

"......"

Trong lúc nhất thời, bầu không khí chợt lạnh.

Giang Hàn đi vài bước, ngồi xuống cái ghế đối diện Kiếm Thần, nhìn qua thiếu nữ áo trắng sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lạnh nhạt, giọng nói thản nhiên: "Ngươi yên tâm, trong ba ngày ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp cướp lấy chén thánh."

"Chư thần buông xuống, đối với ngươi mà nói không phải chuyện tốt, thực lực của ngươi còn xa mới đủ đối mặt cường giả Thần cấp, huống chi Thần cấp cũng phân chia mạnh yếu, mà thần minh lại là tồn tại vượt xa cường giả Thần cấp bình thường." Kiếm Thần nhìn thẳng Giang Hàn, con ngươi trong suốt giống như một dòng suối, không chút gợn sóng.

"Ah. "

Giang Hàn đáp lại rất hờ hững.

Chư thần buông xuống nhân gian, đối với hắn là bất lợi, tự nhiên tâm lý hắn nắm chắc điểm này, nếu như có thể làm ra quyết định, há có thể chùn bước.

"Chén thánh bị kích hoạt, ngươi thật sự có đường lui?" Đông Phương Nhất Tâm nhíu mày, sắc mặt lo lắng.

"Dùng thực lực của ngươi, tăng thêm tốc độ của Ralph, thời gian ngắn lẩn trốn không ra ngoài, chắc có lẽ không thể dễ dàng rơi vào khốn cảnh." Giang Hàn nói tỉnh bơ: "Chư thần buông xuống, tất nhiên sẽ xung đột với vương quyền, bọn hắn có thể đồng lòng giết ta? Đáp án dĩ nhiên là không !"

Kiếm Thần như người mới tỉnh mộng.

Thì ra là thế!

Vương quyền nhìn chằm chằm hắn, nếu đưa tới chư thần, ngược lại sẽ gây rung chuyển thế lực nhân gian, đối với cá nhân mà nói, trong thời gian ngắn chính là chuyện tốt!

"Chỉ cần cho ta một ít thời gian phát triển, thế lực phe cánh, thế lực chư thần, địch ý của bọn hắn cũng chẳng làm ta lo lắng." Giang Hàn nói thẳng ra: "Dám đến, giết toàn bộ!"

Hắn chơi game cũng không phải là loại người hiền lành gì.

Khoái ý ân cừu, mới là tận hưởng trò chơi!

"Thì ra bên trong còn có tầng nhân tố này, lợi hại!"

Đông Phương Nhất Tâm an lòng triệt để, con ngươi tinh khiết chớp chớp, không khỏi mỉm cười, thái độ chuyển biến sang nhẹ nhõm, chế nhạo nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi muốn làm chuyện này, vừa rồi thiếu chút nữa làm ta sợ nhảy dựng, trong tiểu thuyết cũng không thường xuyên xảy ra tình huống này, vì nữ nhân, nhân vật chính dám đối địch với người trong thiên hạ......"

"Hả "

Giang Hàn có chút nhíu mày, tựa hồ có chút ngớ người trước suy nghĩ của Kiếm Thần, sau đó bật cười: "Vậy nếu như ta nói, những lý do vừa rồi là ta tự bịa ra để cứu ngươi, ngươi sẽ nghĩ thế nào?"

Hắn biết rõ đối phương đang cố ý trêu ghẹo.

Đau đớn do linh hồn bị thương khiến cả người nàng đổ mồ hôi lạnh, tinh thần uể oải, hiện tại bất quá là đau khổ chống cự, dưới tình huống bình thường, làm sao có tâm tình đùa giỡn chuyện này.

"......"

Nụ cười trên mặt Đông Phương Nhất Tâm chợt cứng lại, dần dần biến mất, đột nhiên có chút chân tay luống cuống đối với lời nói của Giang Hàn:

"Ngươi...... đang nghiêm túc sao?"

Cố gắng của nàng xem như công dã tràng.

Lời nói của Giang Hàn, lại để cho bầu không khí dễ chịu vừa rồi bị bóp nghẹt lại.

"Đương nhiên là giả dối! " Giang Hàn nói thẳng: "Đã sống mấy vạn năm, như thế nào còn dễ dàng bị tiểu bạch kiểm lừa gạt."

"Hừ! "

Đông Phương Nhất Tâm hừ nhẹ, tức giận nói: "Đúng vậy đúng vậy, sống mấy vạn năm, nhan sắc của ta đã sớm suy bại."

"Đừng tự coi nhẹ mình!"

Giang Hàn cẩn thận quan sát ngũ quan xinh xắn của Kiếm Thần, cùng với quần áo thấm đẫm mồ hôi mà hiện lên đường cong, thản nhiên nói: "Từ nương bán lão, phong vận vẫn còn đấy !"

("Từ nương bán lão": được sử dụng để mô tả một phụ nữ trung niên hay tuổi già mà vẫn đa tình.)

"Ngươi! "

Đông Phương Nhất Tâm cắn cắn răng ngà, giống như cười mà không phải cười: "Với bản tính đặc biệt có thể khiến người chán ghét như ngươi, nếu có thể tìm được bạn gái thì ta theo họ của ngươi!"

"Lời này của ngươi thật khiến người khác bị tổn thương!" Giang Hàn oán hận nói: "Tại hạ mặt như ngọc, mày kiếm mắt sáng, phong lưu tiêu sái, chính là kỳ nam tử thế gian hiếm có, cho tới bây giờ đều là nữ tử xả thân dâng hiến, làm sao lại cần ta chủ động theo đuổi!"

"Vậy bây giờ có mấy nữ tử xả thân dâng hiến ?"

"Không thể tùy tiện nói cho người khác biết!"

Giang Hàn ra vẻ thần bí: "Đến, ngươi đưa lỗ tai tới đây, ta lén nói cho ngươi biết......"

"Lại là chiêu này? Nơi này không có người khác, ngươi cứ nói toẹt ra!"

"Ta nói? "

"Nói! "

"Thực muốn ta nói?"

"Không cần do dự, cứ nói đừng ngại! "

"Ralph! " nhưng mà Giang Hàn đứng dậy hét lớn, giọng điệu lo lắng.

"Xoẹt......"

Ralph từ bên cạnh cấp tốc lao đến, ngắm nhìn bốn phía: "Đã xảy ra chuyện gì?"

"Thời gian rất gấp, chúng ta nhanh chóng lên đường!" Giang Hàn nghiêm nghị nói: "Đừng để cho từ nương bán lão các loại chờ quá lâu! "

Ralph: "......"

Bình Luận (0)
Comment