Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 286 - Chương 286 - Di Tích Viễn Cổ

Chương 286 - Di Tích Viễn Cổ
Chương 286 - Di Tích Viễn Cổ

Editor: Kingofbattle.

Không để ý tới Tử Điện Phi Trùng đang bu xung quanh, Giang Hàn lướt qua một bên, miễn cưỡng xoay người rời đi.

Thoát khỏi phạm vi chiến đấu, Giang Hàn vắt chân lên cổ chạy đuổi theo Vượng Tài, thậm chí vì không muốn mất dấu, ngay cả kỹ năng bổ sung của Trục Nhật Ngoa cũng lấy ra dùng.

"CHÍU...U...U!! "

Nhanh như tên bắn, Giang Hàn hăng hái tăng tốc, may mắn là Vượng Tài không chạy hết tốc lực, nếu không hắn chỉ có nước hít khói.

Cho đến khi cuối tầm mắt xuất hiện một con chó lông vàng, nhận ra nó không chạy nữa, Giang Hàn liền hủy bỏ trạng thái cưỡi thú, lặng lẽ theo sát phía sau, tận lực khống chế bản thân không gây ra chút tiếng động.

Khi ở khoảng cách trăm mét, sắc mặt Giang Hàn trở nên lo lắng, hai đầu lông mày nhíu lại: "Vượng Tài, ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ giúp ngươi!"

Nói thật, mức độ nguy hiểm phải 5 sao!

Thực lực Vượng Tài không làm gì được Thần cấp, nhưng vẫn có lực uy hiếp đối với hắn.

Bất quá, hắn cũng không thiếu thủ đoạn bảo mệnh, mặc dù có nguy hiểm đấy, nhưng hắn cũng sẽ vì đại nghĩa diệt thân xông lên cứu chó.

Mang danh hiệu Nguyên Sơ Chi Thiện, đây là chuyện mà hắn phải làm, bằng không thì lương tâm sẽ bị cắn rứt, đêm không thể ngủ ngon.

"Sàn sạt......"

Rừng núi hoang vắng, xung quanh không có thôn xóm, Vượng Tài ngẩng đầu dò xét xung quanh, xác định không có người, liền gấp gáp vung hai chân trước đào bới một chỗ.

Không bao lâu, đất cát bị đào lên, toàn bộ thân thể Vượng Tài nhảy vào trong hố nhỏ, cái đuôi lông xù lắc lắc, đã mất hút trong tầm mắt Giang Hàn.

Hai phút......Năm phút......

Theo thời gian trôi qua từng chút một, mà Vượng Tài vẫn chưa chui ra, Giang Hàn áp chế không được tâm tình lo lắng, lao nhanh tới chỗ Vượng Tài đào hố, kết quả phát hiện hang động này khá sâu, một mực đi xuống thì không biết dài tới đâu.

"A Vượng, ngươi tuyệt đối đừng xay ra chuyện!"

Chủ nhân vội vàng vung kiếm đào bới cho hang động to thêm, dò xét chỗ Vượng Tài chui xuống, cho đến khi đào khoảng 10 mét, mới phát hiện một đoàn huyễn quang màu xanh trắng, rất giống với trận pháp truyền tống ở Ma Thần Bảo Khố.

Khá lắm, thì ra là đã sớm truyền tống sang nơi khác!

Nhìn qua huyễn quang màu xanh trắng, Giang Hàn hơi do dự, rồi lao thẳng vào trong, biến mất không thấy gì nữa.

Cầu phú quý trong nguy hiểm!

Vượng Tài là loại thần thú xu cát tị hung, có lẽ không tự đi tìm chết, hơn nữa trên người hắn có Nguyệt Chi Toái Phiến bảo vệ tánh mạng, Tội Ác Luân Hồi cũng đã hồi phục, ngược lại cũng không cần quá căng thẳng.

......

"Bá! "

Bên kia, sau khi huyễn quang xanh trắng lóe lên, Giang Hàn liền bước ra, đập vào mi mắt chính là một mảnh kiến trúc đã sớm mục nát, chung quanh chính là một mảnh sa mạc khô nóng cực kỳ rộng lớn.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Di Tích Viễn Cổ】!

"Di Tích Viễn Cổ? "

Giang Hàn quay đầu lại nhìn qua huyễn quang dính trên vách tường, chỉ thấy xung quanh đầy mạng nhện, bụi đóng từng mảng lớn, tựa hồ niên đại của mấy món đồ vật này rất là xa xưa.

Loại địa phương đã bị dòng sông lịch sử nhấn chìm biết bao năm mà cũng có thể tìm ra, không hổ danh là Vượng Tài!

Hắn phục sát đất, dù sao ngoại trừ con chó kia, đoán chừng cũng không có ai ngờ tới phía dưới lớp sa mạc hoang vu có trận pháp truyền tống, hơn nữa còn đào được vị trí chính xác, không lệch chút nào.

Nhìn qua kiến trúc giống với cung điện trước mắt, Giang Hàn quyết định hành động ngay và luôn, tìm kiếm chó con bị thất lạc.

"Meow"

Chợt, Tiểu Bạch xuất hiện ở bên chân Giang Hàn, sau đó nâng móng vuốt chỉ về một hướng.

"Vượng Tài ở bên kia? " Giang Hàn hỏi.

Cái đầu nhỏ của Tiểu Bạch khẽ gật.

Nhìn thấy sủng vật nhắc nhở, tất nhiên Giang Hàn sẽ tin tưởng, quyết đoán gọi ra Lôi Viêm Thiên Hổ cẩn thận tiến vào di tích, xuyên thẳng qua tường đổ đá vỡ.

Một lát sau, hắn đã tìm thấy Vượng Tài, lúc này nó đang dốc sức công kích một vòng bảo hộ bán trong suốt, bên trong vòng bảo hộ có hai kiện bảo vật, một khối là mảnh vỡ màu tím, cùng với một quyển sách kỹ năng phát ra ánh sáng bảy màu rực rỡ.

"Ọt ọt! "

Giang Hàn nuốt một ngụm nước bọt, cảm xúc dâng trào.

Sách kỹ năng bảy màu, bét nhất cũng là cấp SS!

Cảm giác có người tới gần, Vượng Tài liền ngưng công kích, nhìn qua chỗ Giang Hàn, sau khi nhìn rõ bộ mặt người kia, thoáng sững sờ, ngay sau đó......

"Gâu gâu! ! "

Vượng Tài nghiến răng nghiến lợi, liên tục gầm gừ, trên mặt lộ ra vẻ hung dữ, cả người nó đều xù lông, sẵn sàng chuẩn bị công kích.

Nó không hiểu!

Tại sao lại đụng phải nhân loại nhiều lần cướp đồ của nó!

Giang Hàn bình tĩnh tới gần, giống như gặp lại bạn tốt, đưa tay chào hỏi: "A Vượng, đã lâu không gặp! "

"Gâu gâu gâu......"

Trả lời hắn, là tiếng chó sủa.

Liếc mắt nhìn bảo vật trong vòng bảo hộ, Giang Hàn nhếch miệng cười, âm thầm cảm thán đây đúng là chó con mang đến may mắn, thốt ra: "Một mình ngươi khó phá vòng bảo hộ này, chúng ta đồng tâm hiệp lực, đến lúc đó mỗi người một kiện, như thế nào? "

"Gâu gâu gâu......"

Vượng Tài sủa càng hăng hơn, bị lời nói của Giang Hàn kích phát hung tính.

Rõ ràng tất cả đều là của nó, dựa vào cái gì phải chia đều?

"CHÍU...U...U!! "

Trong nháy mắt tiếp theo, nó hóa thành lưu quang màu vàng, xuất hiện ở bên cạnh Giang Hàn.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài sử dụng kỹ năng cấp SS【 Diệu Thủ Không Không】, bởi vì Vượng Tài phát hiện hành vi của ngươi nên sinh lòng kháng cự, đánh cắp thất bại!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: Vượng Tài sử dụng kỹ năng cấp SS【 Diệu Thủ Không Không】, bởi vì ngài phát hiện nên sinh lòng kháng cự, đánh cắp thất bại!

......

Đánh cắp không được gì, Vượng Tài bay về phía sau.

Trên thực tế, nó có lòng tin đánh bại đối thủ, nhưng nó lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì bản năng nhạy cảm giúp nó mơ hồ phát hiện đối phương có tiền vốn đối chọi với nó.

"Meow"

Tiểu Bạch nhìn không được, khẽ kêu lên một tiếng, tựa hồ đang trao đổi cùng Vượng Tài.

"Gâu gâu......! "

Vượng Tài nhảy lon ton, tiếp theo lấy rất nhiều thứ từ trong túi đồ ra, sau đó chỉ chỉ Giang Hàn, kế tiếp thu tất cả đồ vật lại, tựa hồ ám chỉ đối phương đã cướp rất nhiều bảo vật của mình.

"Meow!"

Tiểu Bạch quay đầu nhìn về phía Giang Hàn, lộ ra biểu lộ nghi ngờ.

"Sao ngươi dám vu khống ta?"

Giang Hàn rất là ấm ức khi bị nó vu oan, vội vàng tranh cãi: "Nếu không phải ngươi muốn trộm bảo vật của ta, thì làm sao mà bị mất đồ? Ngươi đặt chân lên ngực tự hỏi, có phải mình có ý đồ trước hay không? Oan có đầu nợ có chủ, ngươi muốn trả thù, thì đi tìm kẻ cướp đồ, ta chẳng làm gì hết! "

Phân rõ phải trái, hắn không sai gì cả.

Ngày đó tại Thảo Nguyên Trường Thanh, sự thật là đạo sư Sheryl đã cướp đi bảo bối nó đào ra, thế nhưng đâu liên quan tới hắn, hắn cũng không tham gia, chẳng qua là Vượng Tài nhằm vào hắn mới bị cắn trả.

Nói trắng ra là, tự làm tự chịu.

"......"

Bị Giang Hàn nói như vậy, Vượng Tài đã bớt tức giận.

Nói một cách chính xác, trước tiên nó dùng Diệu Thủ Không Không muốn trộm bảo bối của Giang Hàn, chẳng qua là đối phương "trả đũa" quá ác, hoàn toàn là muốn cướp sạch gia sản của nó.

"Meow"

"Gâu gâu! "

......

Về sau, Yêu Thú Thời Không lại bắt đầu trao đổi cùng Vượng Tài, nội dung trò chuyện được mã hóa, loại ngôn ngữ quá kỳ lạ, cho dù nửa chữ Giang Hàn cũng không có hiểu.

Ước chừng giao lưu khoảng mấy phút, Vượng Tài ủ rũ, ấp úng, rốt cục chịu nhượng bộ.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: xuất phát từ mong chờ đối với tương lai của ngài, 【 Vượng Tài】quyết định chia đều ban thưởng cùng ngài, nhưng mà có điều kiện, ngài phải thề trước Thệ Ước Chi Thần, không thể cậy mạnh cướp đoạt, nếu không nó sẽ không đội trời chung với ngài!

"Tốt, ta thề, dưới tình huống chia đều ban thưởng, tại hạ tuyệt không ra tay cướp đoạt......"

Giang Hàn lập tức thề trước mặt Vượng Tài, nhờ đó mà đạt được lòng tin của nó, về phần ân oán ngày xưa, coi như là xóa bỏ.

Đạt được trả lời thuyết phục, Vượng Tài lại tiếp tục công kích vòng bảo hộ, ý đồ đánh vỡ.

Trên thực tế, át chủ bài của nhân loại này cùng thân phận rất đặc thù, dựa theo bản năng nói cho nó biết, cố gắng đừng trêu chọc, cho nên sau khi hết giận, xem như không có gì.

-1!

-1!

-1!

......

Sức bền của vòng bảo hộ này khá cao, ước chừng một vạn, Vượng Tài phải công kích mười vạn lần thì mới phá được.

Thấy vậy, Giang Hàn cũng vung kiếm bổ tới vòng bảo hộ, ánh mắt tập trung [sách kỹ năng] bảy màu bên trong, trong lòng nóng như lửa đốt.

......

Bình Luận (0)
Comment