Editor: Kingofbattle.
Yên lặng!
Sự yên tĩnh giống như chết chóc bao phủ bờ Hằng Hà!
Nếu không phải nước dưới Hằng Hà vẫn đang chuyển động, sóng vỗ ầm ầm, thì người ngoài còn tưởng rằng thời gian bị ngưng đọng, tất cả người chơi do Thần Thánh Tượng Nha dẫn tới, lúc này trong lòng bọn hắn đều khiếp sợ tới tột đỉnh.
Sao......tại sao có thể như vậy?
Tại sao có thể dạng này!
Ma Thần được người triệu hoán đến, thế mà đi giết luôn người phe mình?
Ánh mắt Giang Hàn chớp động, trong lòng đã có quyết định.
Không cần nhiều lời, khẳng định Lore đã bị hắn thuyết phục.
Cuối cùng, hắn không có nắm chắc chiến thắng dưới quá nhiều yếu tố bất lợi, cho nên chặt đầu Thần Thánh Tượng Nha, xem như biểu hiện ra thái độ.
Quả thật, Tội Ác Luân Hồi của hắn đang trong thời gian làm lạnh, nhưng chỉ cần Vượng Tài thi triển Cấm· Hỗn Độn Chi Thú, hoàn toàn có thể khôi phục như cũ.
"Hô......"
Giải quyết Thần Thánh Tượng Nha lãi nhãi bên tai, Lore nhổ ra một ngụm trọc khí, tâm phiền ý loạn, giọng nói lộ vẻ phức tạp: "Kiếm Sĩ Hắc Ám, ta đặt cược vào tương lai của ngươi, có thể......phá vỡ mọi ảo tưởng! "
Cuối cùng, lý trí của hắn vẫn chiến thắng lòng tham, trong đầu vứt bỏ ý niệm giết đối phương.
Không biết vì cái gì, cảm giác từ nơi sâu xa nói cho hắn biết Kiếm Sĩ Hắc Ám rất khó chết, nếu tự mình ra tay sẽ rước lấy đại họa ngập trời.
Đã như vậy, chi bằng thuận theo lòng người, vừa khéo cấp cho mình một cái bậc thang hạ xuống.
"Đa tạ!" Giang Hàn ôm quyền cảm kích.
"Trận chiến ở Hải Tâm Thành, ta sẽ không nhúng tay." Lore mất hứng nói, quay người rời đi: "Ta cũng muốn nhìn xem, đến tột cùng người ở thế tất thua như ngươi có thể lật bàn hay không!"
Ở trong mắt hắn, thủ thành chiến hai ngày sau, hy vọng chiến thắng của Kiếm Sĩ Hắc Ám là cực kỳ bé nhỏ!
Bên phía địch nhân có rất nhiều cường giả Thần cấp, binh lực hùng hậu, sĩ khí dâng cao, đến lúc đó quân vây bốn mặt, phá thành dễ như ăn bánh, nhưng......
Mặc dù nói vậy, nếu chưa nhìn thấy kết quả, thì không có ai dám chắc.
Đưa mắt nhìn Lore rời đi, Giang Hàn dời mắt sang đám người chơi khu Hằng Hà, cười lạnh nói: "Đúng dịp, khu Hằng Hà chính là chỗ ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi!"
"Oanh! ! "
Hắn xông vào đám người, Thần Uy Vạn Lý vừa bộc phát, chỉ thấy bạch quang bắn lên như pháo, cả đám người bị quét sạch, ngay sau đó là trang bị rơi đầy đất.
"Chạy mau! "
"Nhất Giang Hàn Thủy quá bá đạo rồi, ngay cả Ma Thần cũng không dám động thủ! "
"Trời ạ, rốt cuộc hắn là loại người chơi gì?"
......
Người chơi khu Hằng Hà đâu còn chiến ý, vắt chân lên cổ chạy thục mạng, căn bản là không dám đối diện với Giang Hàn.
Phòng ngự của người ta còn không phá được, người ta tùy tiện đạp một cước, miểu sát hơn ngàn người, cái này còn đánh thế nào, xếp hàng chịu chết phải không?
Trợn mắt nhìn đám người chạy trốn, Giang Hàn không có đuổi giết, sau khi nhặt hết mớ trang bị, liền hiên ngang rời đi cùng Ralph, trở lại Hải Tâm Thành.
Trên đường đi, Giang Hàn không nhịn nổi mà phì cười, cảm giác tràn đầy mong đợi, tranh thủ thời gian xem xét cụ thể bảng kỹ năng của Vượng Tài.
【 Vượng Tài】( không biết phẩm cấp)
Đẳng cấp: 1
Sinh mệnh: 10000
Công kích: 500
Phòng ngự: 1000
Kỹ năng:【 Diệu Thủ Không Không】【 Cấm· Thiên Địa Tứ Phúc】【 Cấm· Hỗn Độn Chi Thú】.
Giới thiệu sơ qua:? ? ?
......
【 Cấm· Thiên Địa Tứ Phúc】(cấp SS)
Giới thiệu sơ qua: sinh vật có khí vận cực cao, thiên địa vạn vật đều chúc phúc cho nó.
Hiệu quả kỹ năng: bỏ qua mọi thứ, loại trừ tất cả trạng thái tiêu cực, cũng khiến cho thanh máu bản thân hồi đầy.
Hiệu quả bổ sung: may mắn bản thân +20 vĩnh cửu.
Thời gian làm lạnh: ba ngày.
......
Tất nhiên là khỏi cần phải nhắc Diệu Thủ Không Không, hiệu quả của Hỗn Độn Chi Thú thì trước đó đã xem rồi, chỉ còn lại kỹ năng đỉnh cấp là Thiên Địa Tứ Phúc, Giang Hàn phục sát đất bảng kỹ năng của Vượng Tài!
Chỉ là có chuyện khá kỳ quái, hắn là chủ nhân Vượng Tài mà lại không thể xem xét phần giới thiệu sơ qua, hơn nữa......
Thoáng nghiêng đầu, ánh mắt đảo qua con chó ngu ngốc đang bay ở bên cạnh, Giang Hàn rất muốn chửi bậy, cuối cùng vẫn miễn cưỡng nhịn được.
Thần thú cấp 1 biết bay, đã thế tốc độ còn đuổi kịp Ralph, cho dù Ralph chỉ dùng tốc độ bình thường, thì đây cũng là chuyện quá nghịch thiên!
"Đúng rồi! "
Đột nhiên, Giang Hàn nghĩ đến cái gì, bèn hỏi: "A Vượng, phía dưới Hằng Hà có bảo bối gì sao?"
Không có khả năng Vượng Tài tự dưng lặn xuống dưới Hằng Hà, tất nhiên là nó có mục đích.
Nếu có bảo bối, hắn thân là chủ nhân, trái lại rất nguyên ý giúp chó yêu tầm bảo!
"Gâu gâu! "
Vượng Tài tức giận mà sủa to hai tiếng, lấy ra một kiện đạo cụ phát sáng bảy màu từ trong ngực, sau đó cất vào túi đồ, hung hăng nhổ một ngụm nước bọt xuống dưới Hằng Hà, tựa hồ rất khinh bỉ kiện bảo vật vừa đào được.
Hối hận...!
Nếu sớm biết chuyến đi này sẽ phát sinh chuyện như vậy, nó tuyệt đối sẽ không đi vớt đồ chơi rác rưởi dưới sông Hằng Hà.
Ralph chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao, bèn hỏi: "Nó đang nói cái gì?"
"Vượng Tài nói, có được một vị chủ nhân giống ta, nó cảm thấy phước đức ba đời, nằm mơ cũng mỉm cười!" Giang đại nhân thoáng im lặng rồi phiên dịch lại, làm ra phán đoán chuẩn xác.
Ngôn ngữ của chó mà thôi!
Làm sao có thể làm khó hắn?
"Gâu gâu!" Vượng Tài nghe quá chói tai, bèn mở miệng sửa lại.
"Nó còn nói, nếu như mất đi chủ nhân giống ta, thì sống cũng không còn ý nghĩa, tình nguyện chết theo!" Giang Hàn ngửa đầu nhìn lên bầu trời, cố nén không cho nước mắt rơi xuống: "Trung khuyển Vượng Tài! "
"Gâu gâu! "
Vượng Tài nghiến răng nghiến lợi, hung hăng lườm kẻ vô sỉ trước mặt.
Tại sao người này có thể xuyên tạc ý của nó?
Ralph nghe được mà tê cả da đầu, há hốc miệng: "Hình như nó đang mắng ngươi? "
"Không phải!"
Giang Hàn lắc đầu, nói thẳng: "Vượng Tài đang nói chuyện với ngươi!"
"Ta? "
Ralph kinh ngạc.
"Vượng Tài nói nếu như ngươi không cố hết sức giúp chủ nhân Nhất Giang Hàn Thủy, ta sẽ không đội trời chung với ngươi!" Giang Hàn phiên dịch ngôn ngữ loài chó một cách chính xác, rất chắc chắc.
Vượng Tài: "......"
Ralph: "......"
......
Sau khi trao đổi vui vẻ, Vượng Tài tiến vào không gian sủng vật, Ralph mang theo Giang Hàn trở về Hải Tâm Thành.
Khi thanh quang tản đi, Ralph vững vàng hạ xuống cổng thành, buông tay khỏi bả vai Giang Hàn, hậm hực nói: "Thành chủ, có lẽ hiện tại đã hết việc"
Hắn làm việc không ngừng, chưa nghỉ ngơi chút nào!
Tấm thân già khọm còn vận động kịch liệt, Ralph cảm thấy nếu không nghỉ một chút, có lẽ bản thân sẽ mệt chết!
"Ừ! "
Giang thành chủ gật đầu, nghiêm mặt nói: "Nghỉ ngơi cho tốt, cố gắng dưỡng sức, thủ thành chiến lại vất vả một chút, sau đó ta sẽ cho ngươi nghỉ phép dài hạn."
"Đa tạ thành chủ! " Ralph mang ơn, vui vẻ rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng Ralph biến mất, Giang Hàn mới bình tĩnh lại.
Tất cả đều tiến hành theo kế hoạch......
"Ngao…"
Xa xa, một con Ngân Long khổng lồ lao như tên bắn, phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc, hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người.
Phái trên đỉnh đầu Ngân Long, Trường Phong đứng ngạo nghễ, mái tóc bạc tung bay, sau lưng chính là cự long đủ loại màu sắc, cảm giác rất mạnh mẽ.
Hiển nhiên, sau khi hắn trở về Tuyết Vực, Long Vực Thủ Hộ Giả· Trường Phong rất giữ chữ tín, dẫn theo thế lực Long Vực đến đây trợ giúp Hải Tâm Thành.
"Hô......"
Giang Hàn thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng cong lên.
Chỉ cần thuyết phục Thủy Kỳ Lân xuất thủ tương trợ, cho dù dưới tình huống bình thường, hắn cũng có 50% thủ vững Hải Tâm Thành.
"Ừm? Không tốt! "
Chợt, Giang Hàn giựt mình tỉnh lại, nhớ tới chính mình bỏ sót một điểm, tâm tình như mặt nước bị đá tảng ném vào, nhấc lên từng trận gợn sóng, nhanh chóng xông vào trong thành.
Mục tiêu, tộc người lùn!
......