Editor: Kingofbattle.
Toàn bộ Thủy Kỳ Lân bên ngoài đều nhìn thấy cảnh tượng bên trong mặt kính, trên mặt ai cũng lộ vẻ ngơ ngác, trong nháy mắt bầu không khí bỗng lặng ngắt như tờ.
Thí Luyện Chi Kính là bảo bối độc quyền của Kỳ Lân Chi Vực, công dụng chủ yếu là khảo nghiệm người đến từ bên ngoài, cũng là để rèn luyện tộc nhân bọn hắn, cho nên bọn hắn hiểu rõ độ khó thí luyện thế nào.
Khảo nghiệm cửa đầu tiên chính là tư duy sáng tạo, khảo nghiệm cửa thứ hai là thiên văn địa lý, khảo nghiệm cửa thứ ba là thực lực cá nhân, bất luận cửa ải nào, dưới tình huống thông thường rất khó qua cửa, mà cái gã người từ bên ngoài này......
Tốn một chút thời gian, đã thông qua toàn bộ?
Bọn hắn không thể hiểu nổi!
......
Bên trong Thí Luyện Chi Kính.
Ánh mắt Giang Hàn lộ vẻ chân thành, trịnh trọng nói: "kính xin Thủy Kỳ Lân cân nhắc gia nhập thế lực Hải Tâm Thành chúng ta!"
"Bất luận là phe Quang Minh, hay là phe Hắc Ám, đều từng lấy ra lợi ích dụ dỗ bộ tộc Thủy Kỳ Lân, tại sao ta phải bỏ qua chỗ tốt của bọn hắn, làm ra quyết định nguy hiểm?" Gia Ly lắc đầu, chẳng hề động lòng.
Hải Tâm Thành nguy cơ sớm tối, ngày hôm sau hai đại trận doanh sẽ thảo phạt đến nơi, đến lúc đó thế lực gọi là Hải Tâm Thành sẽ trực tiếp bốc hơi khỏi nhân gian, trở thành hạt cát trong lịch sử.
Hắn làm sao có thể đại biểu cho Thủy Kỳ Lân làm ra quyết định ngu xuẩn tới vậy, chỉ sợ hậu quả khó có thể tiếp nhận.
"Lão nhân gia, dù sao thì dệt hoa trên gấm cũng không bằng đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi! "
Giang Hàn đã sớm chuẩn bị lý do biện luận, bèn nói thêm: "Bất luận là chỗ tốt nhiều thế nào, cũng cần đủ thực lực cướp lấy, đồng thời trả một cái giá đủ lớn."
"Hả?"
Gia Ly nghe được kiến thức nửa vời, bèn hỏi vặn lại: "Có thể nói rõ một chút hay không?"
"Thủy Kỳ Lân là vương giả trong nước, khống chế rất nhiều hải vực, điểm này không sai chứ." Giang Hàn trả lời rất chắc chắn: "Trong phe Hắc Ám, có một vị Ma Thần gọi là Kẻ Thôn Phệ Hải Dương· Barlow cũng là tồn tại cấp bá chủ trên biển, mà hắn lại là Ma Thần, bản thể chính là cá mập, trời sinh tính tình tàn bạo, nhất định không thể chung sống hòa bình cùng Thủy Kỳ Lân, sẽ phát sinh tranh chấp lãnh địa......"
Vì muốn thuyết phục bộ tộc Thủy Kỳ Lân, tất nhiên trước đó hắn phải chuẩn bị đủ lý do thuyết phục.
Muốn khiến người khác động tâm, dù sao cũng nên nói ra được lý do, nếu không mở miệng nói lời vô nghĩa, làm sao có thể khiến người tin phục.
"......"
Nghe vậy, Gia Ly liền im lặng.
Lời nói của Kiếm Sĩ Hắc Ám, rõ ràng dễ hiểu, cho dù hắn muốn không hiểu cũng khó.
Nói trắng ra là, phe Hắc Ám đã có người khống chế toàn bộ hải vực, mà Barlow chính là cường giả đứng đầu phe Hắc Ám, so sánh với thế lực vừa mới gia nhập, bên nào nặng bên nào nhẹ, không cần nói cũng biết.
"Gia nhập phe Hắc Ám sẽ bị gây khó dễ, lựa chọn phe Quang Minh lại càng không sáng suốt." Sau khi cho đối phương thời gian tiêu hóa tin tức, Giang Hàn lại bơm thêm một liều thuốc trợ tim.
Gia Ly mặt không biểu tình, trong lòng hiểu rõ, nhưng vẫn cố ý hỏi: "Vì sao?"
"Vương quyền đã sớm mục nát." Giang Hàn lời ít mà ý nhiều: "Nhóm thế lực tộc người lùn, Kiếm Các chính là tấm gương trước mắt, mong ngài suy nghĩ thận trọng!"
Tộc người lùn không có lòng mưu nghịch, lại chỉ có thể lẩn trốn một góc, đoạn tuyệt với nhân thế.
Kiếm Các cũng chẳng khác gì, lại bị suy thoái tan rã.
Đây chứng tỏ bên trong Quang Minh tồn tại vấn đề cực lớn, để quyền quý nắm quyền, vô cùng hậu hoạn.
"Cho nên ta phải bắt buộc gia nhập thế lực Hải Tâm Thành?" Gia Ly cố ý phản bác, không có rơi vào bẫy.
Có khả năng hắn sẽ không gia nhập bất cứ thế lực nào!
Dù vậy, vẫn tốt hơn so với gia nhập thế lực Hải Tâm Thành.
"Không sai! "
Giang Hàn gật đầu đồng ý, nói chắc chắc: "Thủy Kỳ Lân chỉ có một lựa chọn, đó là gia nhập Hải Tâm Thành! "
"Ha ha ha......"
Gia Ly lắc đầu bật cười, không đồng ý cách nói của đối phương: "Ta còn tưởng rằng ngươi có thể nói ra thứ đạo lý thâm sâu gì đó, cuối cùng chỉ là chém gió vớ vẫn!"
Chỉ có một con đường lựac chọn Hải Tâm Thành?
Câu nói này quả thực xứng đáng làm trò cười cho người trong nghề!
Kiếm Sĩ Hắc Ám dám khẳng định quá sớm, mục đích căn bản của hắn, có thể nói là lòng dạ Tư Mã Chiêu, người trong thiên hạ ai cũng biết!
"Ngài mới vừa nói, hai phe đều dùng lợi ích thu phục, nếu như ngài không lựa chọn phe nào, chờ đợi bọn hắn phân ra thắng bại, lỡ như phe Quang Minh thắng, trách tội Thủy Kỳ Lân các ngươi không đếm xỉa đến, tất nhiên sẽ bị hỏi tội, muốn sinh hoạt trên đất liền e rằng không dễ gì, trong Hải Vực cũng chưa chắc an toàn."
Giang Hàn chẳng có chút cảm giác xấu hổ nào, lạnh nhạt nói: "Một khi phe Hắc Ám thắng, khi đó tất nhiên Barlow sẽ nhằm vào bộ tộc Thủy Kỳ Lân, đạo lý một núi không thể chứa hai hổ, lão nhân gia ngài có hiểu không? Kể ra lui một bước, dù là tạm thời không có xung đột, ngài có thể bảo đảm mãi mãi không phát sinh xung đột ư? Nếu xảy ra trường hợp đó thì sao, ngài có thể chống lại được không? Cân nhắc mọi trường hợp, ngài thân là người cầm quyền, nên làm ra lựa chọn chính xác!"
"Cái này......"
Gia Ly cẩn thận cân nhắc một phen, cảm thấy lời đối phương có vài phần giả dối, nhưng thế sự vô thường, nếu nói chỉ có một con đường gia nhập Hải Tâm Thành, vậy thì hắn không tin.
"Đương nhiên, Thủy Kỳ Lân có thể co đầu rút cổ ở hải vực, được cường giả như ngài che chở, thật đúng là chưa hẳn bị ép vào thế bí, cũng có khả năng lời tiểu tử nói có hơi quá đáng!" Giang Hàn khom người ôm quyền, có đủ cấp bậc lễ nghĩa: "Sở dĩ sớm làm ra kết luận, bởi vì cảm thấy Thủy Kỳ Lân sẽ không thiếu chí tiến thủ, mong muốn an phận ở một góc, ngược lại còn thua một chú chim nhỏ tự do......"
"Thua một chú chim nhỏ tự do?" Gia Ly giận quá hóa cười: "Đây là lời ngụy biện gì?"
"An phận ở một góc, có nghĩa là sẽ dần dà suy vong." Giang Hàn trầm giọng nói: "Mà chim con tuy nhỏ, nhưng nó có thể bay lượn trên cả bầu trời! "
......
"Ai! "
Bên ngoài, Gia Nghiệp vẫn luôn chú ý tới hình ảnh trong gương, lúc này hắn vô thức thở dài, chậm rãi lắc đầu: "Tham dự loạn thế, đã là chuyện khó tránh khỏi......"
"Phụ thân, cớ gì nói ra lời ấy?" Gia Giai Giai kinh ngạc hỏi.
Gia Nghiệp giải thích nói: "Gia gia của ngươi đã trúng chiêu !"
"Trúng chiêu? " Gia Giai Giai cảm thấy khó hiểu: "Trúng chiêu gì?"
"Thuật lừa dối! "
"......"
......
Không gian trở nên lặng ngắt, ngay cả ở trong và ngoài Thí Luyện Chi Kính.
Bất luận có thừa nhận lời nói lúc nãy của Kiếm Sĩ Hắc Ám hay không, tóm lại là trong đó có vài phần đạo lý, cho dù cố gắng bắt bẻ, tình thế trước mắt đúng là như vậy.
Không chọn bên nào, nịnh nọt hai phe, tương lai khi phân ra thắng bại, thật đúng là chưa hẳn có thể lấy được chỗ tốt, khả năng cao còn bị ghi hận.
"Gia nhập Hải Tâm Thành, không có nghĩa là chỉ có đường chết. "
Một lúc sau, Giang Hàn chủ động đánh vỡ bầu không khí nặng nề, kiên nhẫn giải thích: "Tộc người lùn, Kiếm Các, Long Vực, kể cả một phần thế lực Chư Thần, đều lựa chọn trợ giúp Hải Tâm Thành, chẳng lẽ bọn hắn đều ngu ngốc hết hay sao, tự tìm đường chết?"
"Híz-khà-zzz! "
Gia Ly hít vào một ngụm khí lạnh: "Ngươi nói nghiêm túc?"
"Nếu như nói dối, không khỏi quá dễ bị vạch trần!" Giang Hàn rất điềm tĩnh, bày ra bộ dáng tự tin tất cả đều nằm trong kế hoạch, dường như hắn không phải là người tham gia trận chiến vào ngày mốt.
Câu nói này, hắn đã nói nhiều lần.
Nhưng mà cũng hết cách.
Đây là sử dụng kiểu nhỏ giọt!
"Chờ ta suy nghĩ một lát." Sắc mặt Gia Ly âm trầm bất định mấy giây, sau đó khoát tay nói: "Gia Nghiệp, lời hắn nói ngươi cũng nghe rồi, tiến vào đây nói chuyện một lát, về phần tiểu hữu......Thông qua thí luyện một cách hoàn mỹ, trước tiên tiến vào Kỳ Lân Chúc Phúc Chi Tuyền để nhận tẩy lễ, chắc hẳn rất có lợi đối với thực lực tiểu hữu."
"Tại hạ nói quá lời, mong rằng chớ trách!" Giang Hàn liền hạ thấp tư thái.
Cứ nói càn quấy, dễ khiến người ta sinh chán ghét.
Lúc trước hắn tiếp nhận thí luyện, biểu hiện cực kỳ xuất sắc, đủ để khiến người lau mắt mà nhìn, bây giờ lại khiêm tốn điệu thấp, về mặt chủ quan sẽ dễ gây thiện cảm, dù sao trên danh nghĩa hắn cũng là thành chủ, thủ lĩnh một thế lực, tự mình chạy tới khuyên bảo, xem như đã cực kỳ nể mặt.
......