Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 320 - Chương 320 - Thiếu Niên Tóc Trắng

Chương 320 - Thiếu Niên Tóc Trắng
Chương 320 - Thiếu Niên Tóc Trắng

Editor: Kingofbattle.

Trong một biệt viện nào đó.

Nam tử mặc trường bào vàng chợt mở mắt ra, trên người toát ra từng sợi kim mang, khí thế lạnh lùng, nghiến răng nghiến lợi: "Truyền tin xuống, tìm kiếm một gia hỏa tên là Kẻ Thăm Dò, nếu hắn không quy thuận, giết chết bất luận tội! "

Một trận chiến này, hắn quá uất ức!

Nhưng đối phương có thể đánh bại mình, tất nhiên đã xông qua không ít cửa ải trong Thí Luyện Đỉnh Phong, hắn cũng có lòng yêu tài, bởi vậy nên chừa người kia một con đường sống.

"Đại nhân, rất có khả năng người bên trong Thí Luyện Đỉnh Phong cố ý nói ra tên giả......"

"Người nọ nói mình là đại trượng phu đi không đổi danh ngồi không đổi họ, bản thân lại là hạng người có thiên tư trác tuyệt, tuyệt đối là loại kiêu căng tự mãn, khinh thường giả mạo, ngươi nhanh đi tìm hiểu! "

"Vâng! "

......

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài thành công xông qua tầng thứ 6【 Thí Luyện Đỉnh Phong】!

Dễ dàng đánh bại nam tử mặc hoàng bào, Giang Hàn không có xấu hổ chút nào.

Không được phép sử dụng kỹ năng, đương nhiên hắn phải ưu tiên thủ đoạn tấn công hiệu quả nhất, có thể nói đá đũng quần, chọc vào mắt chính là thần kỹ, dùng một chiêu là thủ thắng, hơn nữa đây là khảo thí, rõ ràng đối phương sẽ không chết bên trong Thí Luyện Đỉnh Phong, cho nên cũng không cần có gánh nặng tâm lý.

"Bá! "

Sau một vài phút nghỉ ngơi, trước mặt Giang Hàn lại xuất hiện đối thủ, nhưng không giống với mấy lần trước, lần này là một vị nữ tử, dung mạo diễm lệ, ngũ quan tinh xảo, tóc của nàng dài như thác nước, bồng bềnh trên vai gầy, mặc váy dài màu đỏ hồng, da thịt trắng nõn như tuyết, tràn ngập hấp dẫn.

"Cáp"

Nữ tử ngáp một cái, liếc mắt Giang Hàn, tựa hồ chẳng có ý chí chiến đấu, không hứng thú nói: "Không thú vị, cứ tới đây, để ta nhìn xem ngươi có thể chịu đựng bao lâu."

"Vậy thì ta sẽ không khách khí?" Giang Hàn chuẩn bị sẵn sàng.

Theo cửa ải ngày càng cao, hắn có thể cảm nhận được thực lực đối thủ cũng càng ngày càng mạnh, không thể đùa giỡn được.

"Đến đây đi." Nữ tử vẫy vẫy tay, tỏ vẻ không sao cả: "Sau khi bị ta đánh bại, cũng đừng quá chán nản......"

"Bành! "

Thừa dịp nàng đang phân tâm nói chuyện, Giang Hàn tiến tới vung một quyền thật nặng, hơn nữa là dùng hết sức đấm thẳng, cũng không nhắm vào hai bên má, mà là chỗ cái mũi cao xinh đẹp.

Lập tức, đầu nữ tử nghiêng về sau, hai hàng máu mũi bắn ra, chảy như suối.

Mọi người đều biết, mũi là bộ phận khá yếu ớt, kết nối trực tiếp với tuyến lệ, một quyền này đánh xuống, có thể khiến đối phương khóc thét.

Không tồn tại chuyện thương hoa tiếc ngọc!

Ái chà...?

Hoàn toàn không biết!

"Bành bành bành......"

Chọn đúng thời cơ, Giang Hàn đấm như vũ bão vào phần ngực và bụng đối phương, đánh cho nàng dính sát lên vách tường vô hình, thanh máu không ngừng rơi rụng.

-59731!

-59132!

-57214!

......

Nhảy lên vô số sát thương, nhưng thanh máu của đối phương rất dầy, chưa có tử vong.

Rồi đột nhiên, nữ tử phát lực, hai tay chụp lấy nắm đấm Giang Hàn, dùng ngón tay bao bọc, đình chỉ công kích của đối phương, rụt cái cổ trắng về, hốc mắt đỏ bừng, hai mắt đẫm lệ, gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Hàn.

Thiếu chút nữa là cái mũi bị đánh lệch ra!

Tiểu tử này thật dám ra tay!

"Ha ha......"

Nàng oán hận mà trợn mắt nhìn Giang Hàn, liên tục cười lạnh: "Ngươi biết ta là ai ư? "

Nghe vậy, Giang Hàn thờ ơ, thân thể lui về sau, ngay trong lúc đối phương biểu lộ kinh ngạc, toàn lực đập cái trán của mình tới trước.

"Bành! "

Nữ tử bị đập ngay mũi, máu tươi ứa ra, nước mắt vừa dừng đã tiếp tục chảy xuống.

Tại sao?

Tại sao lại đánh vào mũi?

"Chết cho ta! "

Nữ tử liền giận dữ, đang muốn hung hăng phản kháng, kết quả sắc mặt kịch biến, cúi đầu liền nhìn thấy đối phương dẫm nát mu bàn chân của mình, đau đớn đến mức khiến cho cả người nàng co quắp, trên mặt lộ vẻ thống khổ, giống như con tôm luộc.

Đấu pháp quá hèn hạ, quả thật nàng chưa từng thấy.

Giang Hàn không để ý đối phương bị gì, không chút do dự mà đánh tiếp.

Khác với NPC, hắn là người chơi, cảm nhận đau đớn chỉ có 1%, xem như có ưu thế vượt trội.

Rất nhanh, nữ tử ôm hận ngã xuống đất, thanh máu cạn đáy, chết đi triệt để.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài thành công xông qua tầng thứ 7【 Thí Luyện Đỉnh Phong】!

Nhìn thấy đối phương tử vong, Giang Hàn ngó qua vết móng tay đỏ chót trên bàn tay mình, sắc mặt ngưng trọng.

Tầng thứ 7 này đúng là khó gặm!

Tuy rằng hắn không bị tổn thương gì, nhưng ít nhất đã bộc phát ra mười mấy quyền, nếu như không phải đối phương xem thường hắn, có lẽ sẽ là một hồi ác chiến.

Đến lúc đó, chỉ sợ không phải đơn giản là đánh cái mũi, giẫm chân như vậy, mái tóc đỏ tươi mềm mại kia, hắn cũng muốn bứt trụi.

"Mấy cửa đầu khá dễ, những người về sau này càng ngày càng cuồng vọng, căn bản không đặt người xông cửa vào mắt, có thể đoán được rất nhiều người chết dưới tay bọn họ, cho nên bọn họ đều cảm thấy chán ghét vô vị......"

Giang Hàn hơi đăm chiêu.

Nếu như là lần đầu được triệu hoán, lẽ ra sẽ không buông lỏng cảnh giác như thế, bề ngoài giống như bọn hắn đã là "khách quen" trong Thí Luyện Đỉnh Phong, tới đây nhiều dưỡng thành thói quen, căn bản chưa từng thất bại.

......

Cùng lúc đó, năm người trong không gian thần bí đang quan sát Nhất Giang Hàn Thủy, trên mặt mỗi người đều biến hóa kịch liệt.

"Tầng thứ 7 đã qua rồi? Đây chính là Viêm Chi Nữ Hoàng chính thức...! "

"Ta không hiểu nổi! "

"Có thể nói thực lực của Viêm Chi Nữ Hoàng rất khủng bố, lúc trước ngay cả ta đánh được vài chiêu đã bị nghiền ép triệt để, vậy mà Nhất Giang Hàn Thủy áp chế được nàng?"

......

Mắt thấy thái độ của mấy vị "đồng bọn" trên danh nghĩa này, thanh niên tuấn dật liền nhíu mày: "Chẳng lẽ đây không phải là chuyện tốt ư?"

"Ngươi thì biết cái đếch gì!"

"Khối tinh thạch màu đỏ đại biểu cho tà ác, cấp bậc rất cao, hắn khó có thể áp chế nó, sớm muộn gì cũng hại chết chúng ta!"

"May mắn là còn một trận chiến ở Hải Tâm Thành, có thể bóp chết hắn từ trong trứng nước, nếu không ta liền tự mình ra tay trấn áp hắn! "

Đối với câu hỏi của thanh niên, bọn hắn đều xì mũi coi thường.

Để tên kia sống tiếp?

Không có khả năng!

......

"Bá! "

Hư ảnh chậm rãi ngưng tụ.

Cho Giang Hàn nghỉ ngơi khoảng vài phút, trong Thí Luyện Đỉnh Phong lại xuất hiện một vị thiếu niên tóc trắng, người này bộ dáng ước chừng 13, 14 tuổi, tướng mạo thanh tú, ngũ quan đoan chính, nghiễm nhiên là một bộ hình tượng shota, nhưng giờ phút này, trong đôi mắt đỏ ngầu kia lại mang theo vài phần cao cao tại thượng.

(shota: từ tiếng lóng bên nhật, ám chỉ những nhân vật nam trước tuổi dậy thì hoặc thiếu niên có ngoại hình dễ thương)

"Thí Luyện Đỉnh Phong? Có vẻ rất vui!" Thiếu niên tóc trắng cười nhạt, tò mò ngắm nhìn bốn phía, quan sát trong chốc lát, lập tức phóng tới Giang Hàn, nhanh như mũi tên rời cung, khí thế hùng hổ.

Tốc độ rất nhanh.

Giang Hàn chẳng hề biến sắc, đánh ra một quyền.

Nhưng vẫn không đủ nhanh!

"! ! ! "

Tựa hồ thiếu niên tóc trắng bị Giang Hàn hù dọa, nhưng bởi vì quán tính lao tới nên không dừng kịp, chỉ kịp giơ hai tay che ở trước người.

"Bành"

-56716!

Dưới một đòn nặng nề, thiếu niên bay rớt ra ngoài, cơ thể dính sát ngay trên vách tường không gian, ngay sau đó lại phóng tới chỗ Giang Hàn, trong mắt lộ rõ vài phần chiến ý, bắn ra ánh sáng đỏ rực rỡ: "Thật hiếm khi gặp phải một gia hỏa cùng cấp có thể đánh với ta, ngươi cũng đừng khiến ta thất vọng...!"

Hắn không ngờ, dưới tình huống chỉ để lại thuộc tính trụ cột, thậm chí lại có người ngang ngửa với mình.

Thần Uy Vạn Lý!

Giang Hàn im lặng, nhìn thấy quỹ tích di chuyển của đối phương, hắn nhanh chóng bay lên đá một cước, đánh đối phương rơi xuống đất, áp chế dưới chân, toàn bộ quá trình như mây trôi nước chảy.

Mặc dù không thể sử dụng kỹ năng, nhưng từ Tà Ác Tiễn Đạp đến Chiến Tranh Tiễn Đạp, lại đến Thần Uy Vạn Lý, một chiêu này hắn dùng rất nhiều lần, gần như đã luyện thành bản năng, cho dù không có bất kỳ hiệu quả gì, nhưng vẫn bắt chước rất giống.

"Bành! "

Lưng vừa chạm đất, một giây sau chân của kẻ địch đã đè lên ngực, chẳng những thiếu niên tóc trắng không tức giận, ngược lại càng thêm hưng phấn, hai tay bắt lấy cái chân Giang Hàn, dùng sức nắm chặt.

-45660!

Bỏ qua cơn đau đến từ bàn chân, Giang Hàn dùng chân đạp xuống liên tục.

So đấu về lượng sát thương..., hắn chiếm lấy ưu thế tuyệt đối!

"Thật quá đáng! "

Trên mặt thiếu niên tóc trắng đỏ gay, chịu không được công kích tàn bạo, vội vàng giãy giụa ra, lộn vài vòng trên đất, rồi dùng chân đạp mạnh trên vách tường biên giới, khụy gối bắn ngược lại.

"......"

Nhìn thấy động tác của thiếu niên linh hoạt dị thường, Giang Hàn không có thương xót, mỗi một chiêu đều ra sức không nhường nhịn.

Hắn cũng phải thừa nhận, ở phương diện thuộc tính đúng là thiếu niên này không kém hơn hắn.

Thời gian trôi qua từng chút một, thanh máu của hai người đều cạn dần.

"Hây! "

Giai đoạn giằng co, thiếu niên giao đấu trong thời gian dài dần dần mất bình tĩnh, chọn đúng thời cơ đá xuống hạ bộ Giang Hàn, nhưng mà bắp chân của mình lại bị người kia"chặn được", bị đối phương nắm chặt trong tay.

Thiếu niên tóc trắng: "......"

Một giây sau, ánh mắt hắn thay đổi, thân hình mất trọng tâm ngã sấp mặt, bị Giang Hàn ôm chân đập loạn sang trái lắc phải.

"Bành bành bành......"

Dường như cả không gian đều bị chấn động, hình ảnh vô cùng thê thảm khiến cho năm người xem trộm nhịn không được mà tê dại da đầu.

Đây là đánh nhau ư?

Đây là bắt nạt trẻ con!

......

Bình Luận (0)
Comment