Editor: Kingofbattle.
Thành thị cấp hai khu Anh Hoa bị đánh hạ!
Tin dữ này đến quá bất ngờ, khiến cho một đám cường giả Thần cấp phe Quang Minh khó có thể bình tĩnh.
"Đáng giận! "
Một vị nam tử lùn tịt, mặc bộ quần áo màu nâu rộng thùng thình, sắc mặt tái nhợt, nói bằng giọng the thé: "Quả nhiên là đám nhà mạo hiểm khu Đông Phương này luôn ôm ý định thù địch đối với khu Anh Hoa chúng ta!"
Kỳ thật Nhất Giang Hàn Thủy không có quá nhiều cừu hận với khu Anh Hoa, tại sao hắn phải bắt buộc tham gia đợt vây quét lần này?
Bởi vì mâu thuẫn giữa khu Đông Phương và khu Anh Hoa là cực sâu, nếu bỏ mặc cho đối phương phát triển, là chuyện cực kỳ bất lợi đối với khu Anh Hoa!
Bóp chết một nhà mạo hiểm khu Đông Phương, hơn nữa còn là Kiếm Sĩ Hắc Ám, đây là chuyện đáng phải làm.
Chẳng qua là......
Hắn tuyệt đối không ngờ tới đối phương lại hành động quá mau lẹ!
"Đức Nguyên Thiên Hoàng, chuyện đã đến nước này, trước tiên nên đoàn kết lại chém giết Kiếm Sĩ Hắc Ám!" Lâm Thượng lại khuyên bảo, giọng nói đầy uyển chuyển.
(Thiên Hoàng: là tên gọi vua của nhật bản)
Bất luận xét ở phương diện nào, hắn đều có cảm giác phải thuyết phục đối phương ở lại.
"Ha ha......"
Sắc mặt Đức Nguyên Thiên Hoàng đầy tức giận: "Ngươi nói đúng là rất nhẹ nhàng, bằng không thì ngươi đứng ra bồi thường tổn thất khu Anh Hoa chúng ta?"
"Liên minh" này vốn được xây dựng trên lợi ích mỗi người, yếu ớt không chịu nổi, dựa theo cách nói của Lâm Thượng, khu Anh Hoa của hắn phải tổn thất bao nhiêu lợi ích?
Lòng dạ chó má!
Nghe vậy, Lâm Thượng ngượng ngùng cười cười, cũng không có nói thêm gì.
Bồi thường tổn thất khu Anh Hoa?
Đúng là mơ mộng hảo huyền!
Nếu hắn dám đồng ý với điều kiện này, trực tiếp đánh mất dân tâm, gánh vác trọng tội.
......
Cùng lúc đó, thành thị cấp hai Vô Nguyệt Thành thuộc khu Anh Hoa.
Cả tòa thành thị tràn ngập khói lửa, ánh lửa rực rỡ, từng khối kiến trúc đổ sụp, đường xá bị phong bế, trở thành một mảnh đổ nát.
Khắp nơi đều diễn ra cảnh chém giết, có thể tùy tiện thấy được chiến đấu giữa kiếm cùng ma pháp.
"Hừ!"
Bên trong phủ thành chủ, Lãng Lý Bạch Phiêu cố gắng bảo vệ hội trưởng Nhất Hồ Lão Tửu, gọn gàng chém giết người chơi khu Anh Hoa đang đổ dồn về đây, hắn nhổ một ngụm nước bọt xuống sàn nhà, tâm tình khoan khoái dễ chịu: "Giết người chơi khu Anh Hoa là một chuyện rất dễ dàng, nhưng mà giống như ta một hơi giết mấy trăm người chơi khu Anh Hoa, nhất định là có danh hiệu bên phía bọn hắn! "
"Hắc?"
Báo Tử Đầu Linh Sung nghi hoặc: "Danh hiệu gì? "
"Ví dụ như sát thủ hung ác của đế quốc, người chơi siêu cấp 5000 năm mới thấy…." Lãng Lý Bạch Phiêu cười hắc hắc nói: "Bọn hắn am hiểu nhất chính là khoác lác, sợ người ta không biết quốc gia mình chưa có đến 2000 năm lịch sử......"
"Đúng vậy!"
Báo Tử Đầu Linh Sung gật đầu: "Bất quá chưa hẳn gọi ngươi bằng mấy danh hiệu kia, có thể sẽ gọi là một vị tiên nhân nào đó."
"Tới tay! "
Đúng vào lúc này, khi Nhất Hồ Lão Tửu đứng phía sau bắt lấy lệnh bài phỉ thúy lơ lững trên không, khiến cho hệ thống vang lên cảnh báo, bọn hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Chuyến này hắn công phá thành thị cấp hai khu Anh Hoa, tự nhiên đã sớm có dự mưu.
Dựa theo cách nói của Nhất Giang Hàn Thủy, hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất cướp lấy thành thị, từ đó làm suy yếu quyết tâm và động lực của phe công thành.
Tốc độ hiện tại, trên thực tế cũng vượt ngoài dự đoán của hắn, bởi vì ngay lúc hắn lựa chọn công thành, quy tắc hệ thống ép buộc binh sĩ dân bản địa khu Đông Phương phải lập tức xuất binh hỗ trợ tiến công.
Đây là thiết lập hợp tình hợp lý!
Nếu là quốc chiến, thì npc trong nước phải tham chiến.
"Làm sao bây giờ? "
"Còn phải hỏi sao, bỏ qua cái thành rách nát này, chúng ta tiếp tục công tòa thành khác! "
Nhất Hồ Lão Tửu nhìn thấy xuất hiện hai lựa chọn 【 Chiếm Giữ】 cùng【 Phá Hủy】, không chút do dự lựa chọn cái sau.
"Oanh! ! "
Lập tức, toàn bộ tường rào Vô Nguyệt Thành ngã xuống ầm ầm, tất cả công trình trụ cột đều tan vỡ, ánh lửa như rồng, chôn vùi hàng trăm hàng ngàn cửa hàng, tình cảnh vô cùng thê thảm.
......
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, nhà mạo hiểm【 Nhất Hồ Lão Tửu】 khu Đông Phương thành công phá hủy thành thị cấp hai【 Vô Nguyệt Thành】thuộc khu Anh Hoa, đạt được ban thưởng: +3 cấp, +200 điểm thuộc tính tự do, +50000 danh vọng, Quốc Khí Sơ Cấp【 Linh Lung Tháp】!
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, bởi vì thành thị cấp hai【 Vô Nguyệt Thành】khu Anh Hoa bị phá hủy, tất cả người chơi khu Anh Hoa bị -5% kinh nghiệm đạt được, -5% kim tệ đạt được, -5% tỷ lệ rơi đồ khi giết quái, kéo dài ba ngày!
......
Hệ thống cảnh báo như thế, ba lượt liên tục.
"Cáo từ! "
Đức Nguyên Thiên Hoàng đột nhiên quay người rời đi, lòng nóng như lửa đốt, không nhịn được mà gào thét: "Tất cả binh sĩ khu Anh Hoa trở về toàn bộ, đi theo ta ngăn cản nhà mạo hiểm khu Đông Phương, nhanh! !"
Ngay vừa mới rồi, hắn cũng nhận được thông báo từ quy tắc, bởi vì thành thị cai quản bị nước khác phá hủy, trừng phạt là đẳng cấp bị trừ 1 cùng với -5000 điểm toàn bộ thuộc tính!
Hắn vốn chỉ có cấp 205, đã khi nào trải qua tổn thất lớn thế này!
Nếu như trận chiến này không có kết quả, thành thị khu Anh Hoa liên tiếp bị công hãm phá hủy, thì thứ hắn phải đối mặt không chỉ có bị lên án công khai cùng nội loạn, mà bản thân còn có thể ngã xuống Thần cấp, thực lực giảm mạnh!
Cái giá lớn thế này ai mà chịu nổi?
"......"
Nhìn thấy Đức Nguyên Thiên Hoàng rời đi, sắc mặt quân chủ khu Mỹ Thụy âm tình bất định, cũng bị dao động.
......
"Nhất Hồ Lão Tửu làm rất khá!" Giang Hàn nhẹ nhàng thở ra.
Hắn sợ nhất vẫn là binh lực trong thành thị cấp hai quá nhiều, không cách nào đánh chiếm trong thời gian ngắn, do đó không thể tạo ra áp lực đối với những nhà cầm quyền các quốc khu.
Bởi vậy, hắn từng khuyên Nhất Hồ Lão Tửu nên tập trung toàn bộ lực lượng đánh chiếm một tòa thành!
"Thú vị! "
Kẻ Thăm Dò tấm tắc khen hay: "Trận thắng lợi này tới rất đúng lúc, vừa khéo có thể khích lệ nhiệt huyết của mấy nhà mạo hiểm quốc khu khác, giống như quả cầu tuyết lăn mở rộng ưu thế của ngươi ngày càng nhiều......"
Lần thông báo phá hủy này, mọi người đều có thể nhìn thấy, có thể nói mang ý nghĩa rất lớn, rất có hiệu quả lôi kéo người chơi khác ra sức công thành.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi liếc mắt nhìn đồ đệ của mình.
Quả thật, đây chính là tin cực tốt đối với Hải Tâm Thành, nhưng......
Cũng chỉ là tin tức tốt, còn chưa đủ để xoay chuyển tình thế!
"Quân chủ đế vương Khu Đông Phương, khu Mỹ Thụy, Khu Anh Quốc, hãy nghe ta nói một lời!"
Thở sâu, Giang Hàn cao giọng hô to: "Nếu hiện tại rời đi, tại hạ sẽ bỏ qua chuyện cũ, ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta, nước sông không phạm nước giếng! "
Nếu như muốn đả động quyết tâm của bọn hắn, không thể chỉ có nhiêu đây, nói ra hứa hẹn nhất định sẽ càng dao động tâm trí bọn hắn.
"Tạm thời không nói Khu Mỹ Thụy, Khu Anh Quốc, nhưng mà ngươi sẽ tùy tiện buông tha Lâm Thượng khu Đông Phương?" Kẻ Thăm Dò khẽ lắc đầu, không khỏi bật cười.
"Làm sao lại không!"
Giang Hàn nói lời son sắt: "Ta luôn luôn trung thực, tác phong tốt đẹp, chẳng lẽ đạo sư ngài không rõ hay sao!"
Tất nhiên là lời hứa trên miệng cùng với thề trước Thệ Ước Chi Thần không giống nhau, dù sao cũng chỉ tốn vài ngụm nước miếng, không bằng hứa lèo lừa gạt đối phương.
Đương nhiên, chuyện này cũng không chứng tỏ hắn là người tráo trở, chẳng qua là hắn chỉ giữ lời đối với những người phe mình.
......
"Ta cũng cáo từ! "
Quân chủ Khu Mỹ Thụy triệt để bỏ ý định công thành, quay người hạ lệnh: "Tất cả cường giả Tiên cấp khu Mỹ Thụy, mỗi người đều trở về trấn thủ thành thị của mình!"
Nếu còn không quyết đoán, ắt phải gánh lấy hậu quả nặng nề!
Đa số cường giả Tiên cấp đều là thành chủ một thành, cho dù không phải, thì cũng là người giữ chức vụ quan trọng, hiện tại bọn hắn tập trung ở nơi đây, mới tạo ra cơ hội để đám mạo hiểm giả nước khác công thành.
Chỉ cần mau chóng trở về, tổn thất cũng không quá lớn.
"Quân chủ Lan Tư Đồ, hắn là người cướp đi Chén Thánh tại Khu Anh Quốc, thả Chư Thần ra ngoài, có lẽ ngươi sẽ không rút đi chứ?" Lâm Thượng áp chế tức giận, có gắng giữ người lại.
Ở trong mắt hắn, khu Mỹ Thụy cùng khu Anh Hoa liên tục rời đi, thực lực phe công thành đã bị hao tổn nghiêm trọng, mặc dù không thương gân động cốt, nhưng cũng khiến cho sĩ khí phe ta giảm mạnh.
Nghe vậy, Lan Tư Đồ lặng lẽ nhìn hắn một cái, trong miệng nói ra hai từ: "He~tui! "
Lâm Thượng: "......"
......