Editor: Kingofbattle.
Tất cả cường giả Thần cấp đều quan sát tình huống trên không trung, không biết là người nào ra tay trước, mà hai bên lại bắt đầu chém giết.
Đối với hai phe mà nói, một trận chiến giữa Hỏa Chi Thần Minh cùng với Kẻ Thăm Dò, mặc dù ai thắng hay bại cũng sẽ khiến mọi người chú ý, nhưng mục tiêu quan trọng nhất ở hiện tại, vẫn là giành lấy thắng lợi.
......
Cùng lúc đó, trên cổng thành.
"Giết"
Quan sát thấy cảnh giết chóc, bên tai tràn ngập tiếng hò hét cuồng loạn, Giang Hàn đứng ở trên cổng thành, lòng còn sợ hãi.
Phần Thế Chi Viêm· Juan!
Lần áp bức này, hắn nhớ kỹ!
Hôm nay nhận ơn một giọt nước, nhất định tương lai sẽ đáp trả bằng cả con suối!
Thở sâu, kiềm chế sát ý trong lòng, ánh mắt Giang Hàn di chuyển, nhìn thấy một vị nam tử đang tọa trấn ở phái xa, ánh mắt khẽ híp lại.
Chiến đấu giữa cường giả Thần cấp, hắn không cách nào tham dự, nhưng chuyện này cũng không chứng tỏ hắn chỉ có thể đứng nhìn.
Tướng đối tướng, binh đối binh!
Nếu có thể nhúng tay đảo loạn quân địch, tự nhiên là phe ta được lợi.
"Ai! "
Giang Hàn ngầm thở dài.
Giống như lời Kẻ Thăm Dò từng nói, nếu như thực lực đủ mạnh, thì đâu cần phải hao tâm tổn trí như thế, lực lượng của bản thân mới là thứ đáng tin nhất.
Đáng tiếc, hắn đã cố gắng hết sức, gia tăng thực lực lên, gần như chưa từng đăng xuất đi chơi, nhưng thời gian dành cho hắn vẫn là ít càng thêm ít.
Vứt bỏ tạp niệm, hắn suy nghĩ một chút, bỗng nghĩ ra một kế.
......
Bên phe Quang Minh.
Quân đội tinh nhuệ Thiên Phong do Do Lâm Thượng suất lĩnh đang đấu tranh anh dũng.
"Phía mé trái quân địch phòng thủ hơi yếu, ngươi lĩnh theo một tiểu đội tạo áp lực!" Một vị tướng lãnh trấn thủ tóc hoa râm chỉ huy.
"Vâng!"
Cấp dưới lĩnh mệnh, lập tức làm theo.
"Liêm tướng quân, xong việc lần này, nhất định ta sẽ nói tốt cho ngươi trước mặt bệ hạ!" Ở bên cạnh tướng lĩnh, còn có một vị nam tử nói bằng giọng the thé, trên mặt nam tử này trét toàn son phấn, rất là chán ghét.
"Ha ha......"
Vị tướng lĩnh tóc hoa râm kia cười lạnh: "Xong trận này, ta liền cáo lão hồi hương, không cần ngươi ăn nói ngon ngọt trước mặt bện hạ, miễn cho đầu chúng ta rơi xuống đất đã là mang ơn rồi!"
"Ngươi! "
Nam tử kia đột nhiên biến sắc, nhưng không tiện nổi cáu.
Giờ này khắc này, đúng là lúc cần dùng đối phương, hắn phải nhường nhịn vài phần.
"Bá! "
Chợt, Lâm Thượng mặc hoàng bào lướt từ phía xa tới gần, xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
"Tham kiến bệ hạ! "
Nhìn thấy Lâm Thượng trở về, bọn hắn lập tức cung kính thăm hỏi, chẳng qua là thân ở chiến trường, lại ngồi ở trên ngựa, cũng không tiện quỳ xuống hành lễ.
【 Thiên Phong Tướng Lĩnh· Liêm Dũ】(Boss Tiên cấp)
【 Đại Nội Tổng Quản· Bàng Tầm Ích】(Boss Tiên cấp)
"Sự cấp tòng quyền, không cần đa lễ! "
Lâm Thượng vẫy vẫy tay, vội vã nói: "Liêm Dũ, trẫm ra lệnh cho ngươi lập tức suất quân rút lui khỏi chiến trường, không để lộ ra ngoài, để tránh bị thế lực khác sớm phát hiện, gây khó dễ cho trẫm ! "
"Cái này......Vì sao? "
Liêm Dũ kinh ngạc: "Bệ hạ, tuy nói quân địch chống trả quyết liệt, nhưng quân ta cũng không có xu thế suy tàn, còn có Hỏa Chi Thần Minh chống lại Kẻ Thăm Dò, có thể nói uy hiếp lớn nhất đã biến mất, chúng ta tử chiến, hy vọng chiến thắng không nhỏ! "
"Ngươi thì biết cái gì, Ralph đang chiến đấu cùng Elvis, nhưng rõ ràng Elvis rơi vào thế yếu, một khi Ralph chiến thắng, đủ để ảnh hưởng đến toàn cục! " Lâm Thượng tức giận nói, "Hơn nữa......trẫm cũng chịu không nổi! "
"......"
Nghe vậy, Liêm Dũ cùng Bàng Tầm Ích lập tức dò xét thanh máu của Lâm Thượng, phát hiện máu của hắn chỉ còn 30%, xác thực đã tiến vào tình cảnh tương đối nguy hiểm.
"Không đúng! "
Liêm Dũ nhíu mày, cẩn thận dò xét Lâm Thượng, lại không nhìn ra manh mối gì, nhưng vẫn còn nghi ngờ : "Bệ hạ, có thể nói chuyện này là tình thế bắt buộc, ngài hận Kiếm Sĩ Hắc Ám thấu xương, há có thể nói rút là rút, mà ngày bình thường bệ hạ luôn luôn gọi ta là Liêm lão tướng quân, tại sao hôm nay lại gọi thẳng tên húy? "
Lâm Thượng: "......"
Bị phát hiện rồi?
Trong lòng Giang Hàn trầm xuống.
Giờ phút này, hắn dùng Mặt Nạ Vô Tướng ngụy trang thành Lâm Thượng, chính là muốn cưỡng ép đối phương rút quân, nhờ đó mà giảm bớt áp lực thủ thành, không nghĩ tới đối phương lại rất thông minh.
Tuy nói hắn có thể giả mạo thành Lâm Thượng đứng trên cao ra lệnh lui quân, nhiễu loạn quân tâm, thế nhưng làm vậy rất dễ lộ, bởi vậy chỉ có thể chạy tới "thuyết phục" vị tướng lãnh đang cầm quân này, dùng phương thức lén lút ra lệnh khiến cho đối phương âm thầm lui quân.
Nhưng nói cho cùng, hắn chưa từng gặp Liêm Dũ, làm sao biết Lâm Thượng gọi hắn thế nào.
"Lớn mật! "
Bàng Tầm Ích lớn giọng quát: "Ngươi dám ngỗ nghịch thánh ý? "
"Không dám, chẳng qua là......"
Gương mặt Liêm Dũ không ngừng biến ảo, thậm chí bắt đầu sinh ra ý định thử công kích Lâm Thượng để phân biệt thật giả.
"Liêm Dũ! "
Giang Hàn tức giận, chỉ vào hắn: "Thật sự là gỗ mục không khắc được tượng, trẫm có thể nhìn rõ chiến cuộc từ trên cao, bởi vậy mới cố ý chạy về, ngươi phải biết rằng, không có ta ngăn trở đối thủ, những cường giả Thần cấp khác sẽ bị tăng thêm áp lực, nếu như mấy vị Ma Thần bỏ mạng tại đây, cũng là chuyện tốt, ngoài ra, hao binh tổn tướng quá nhiều, chỉ sợ tương lai mấy nước khác sẽ liên thủ đối phó khu Đông Phương chúng ta!"
"Thì ra là thế! "
Lông mày Liêm Dũ chợt giãn ra, cảm thấy nguyên nhân này cũng khá hợp lý.
Kiếm Sĩ Hắc Ám dẫn động quốc chiến, tất cả quốc khu đều bị tổn thất, ngược lại biên giới khu Đông Phương không bị phá, khó tránh khỏi nhận lấy địch ý, bệ hạ suy nghĩ cho Vương Triều Thiên Phong, không gì đáng trách.
"Tốt lắm! "
Liêm Dũ gật đầu, ngay sau đó trong mắt lóe lên hàn quang: "Bệ hạ đỡ một kiếm của ta! "
"Xoẹt......"
Mũi kiếm phá không, đột nhiên xuất hiện.
Thần Uy Vạn Lý!
Thấy vậy, Giang Hàn sớm có phòng bị, dựa vào tốc độ siêu nhanh mà tránh thoát, biểu hiện ra tư thái lão luyện của cường giả Thần cấp, sau đó móc ra binh khí, lạnh giọng nói: "Liêm Dũ, ngươi muốn tạo phản? hay là, ngươi vẫn hoài nghi trẫm là người khác giả mạo? "
Nói xong, hắn cố ý giơ binh khí về phía Liêm Dũ.
Nếu như muốn ngụy trang, tự nhiên là đã chuẩn bị tốt, bởi vậy hắn cũng dùng Thần Huyễn Thiên Biến sao chép bội kiếm giống hệt cái mà Lâm Thượng đeo.
Nhất định phải nói rõ, đòn đánh của cường giả Tiên cấp cũng không có dễ né như vậy, hắn có thể làm được, một là nhờ tốc độ cộng thêm từ chức nghiệp Trục Phong Giả, hai là kỹ năng hắn sử dụng khi đối phó Khoa Nhĩ Ôn vẫn còn trong trạng thái tác dụng, chỉ là hiệu ứng đặc biệt được mặt nạ che giấu.
"Phản rồi, phản rồi! "
Bàng Tầm Ích tức giận thét oai oái: "Liêm Dũ ngươi dám phạm thượng!"
"Bệ hạ chớ trách! "
Nhìn thấy bội kiếm dành riêng của bệ hạ, Liêm Dũ buông lỏng cảnh giác, bèn giải thích: "Chỉ là vi thần sợ trúng gian kế......"
"Ta thấy là ngươi muốn phản rồi! " Bàng Tầm Ích ra lệnh: "An bài mệnh lệnh, tranh thủ thời gian rút lui! "
"Vâng!"
Tướng lĩnh bên cạnh nghe thấy liền truyền lệnh xuống dưới.
Cũng không phải bọn hắn nghe lệnh gã thái giám Bàng Tầm Ích này, chủ yếu là đối phương truyền lại mệnh lệnh của bệ hạ.
"Ta......"
Liêm Dũ vẫn còn nghi ngờ chỉ thẳng mặt Bàng Tầm Ích mà mắng: "Tên thái giám chết bầm biết cái gì! "
"Nhớ lấy không nên lộ ra, miễn cho người khác chỉ trích!" Giang Hàn gật đầu nói: "Ta lại tìm cơ hội, xem có thể chém giết tiểu súc sanh Kiếm Sĩ Hắc Ám kia hay không, trừ họa lớn trong lòng ta! "
Nói nhiều sai nhiều, sau khi đạt được mục đích, hắn quyết đoán quay người lẫn vào trong loạn quân, biến mất không thấy tung tích.
......
Trở về trong Hải Tâm Thành, Giang Hàn rõ ràng cảm nhận được quân lính phe địch dần suy yếu, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nguy hiểm thật!
Thiếu chút nữa là kế hoạch này bể rồi!
Tên Liêm Dũ kia đúng là gia hỏa khó chơi, quả thực không biết hành quân đánh trận chút nào, may mắn hắn còn có Bàng ái khanh trung quân ái quốc, nếu không cái giang sơn xã tắc này của trẫm, chỉ sợ phải mất trong tay đám đầu óc ngoan cố này!
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi lắc đầu thổn thức: "Trẫm có Bàng Tầm Ích, lo gì chuyện không thành?! "
......