Editor: Kingofbattle.
Màn đêm lặng lẽ buông xuống, mặt trăng nhô lên cao, chiếu rọi ánh bạc, giống như phủ một lớp lụa mỏng trên mặt đất.
Bên trong phủ thành chủ, ở một tòa biệt viện nguy nga tráng lệ, phía trong bụi cỏ truyền tới tiếng xột xoạt, phối hợp cùng tiếng công trùng khiến cho bầu không khí xung quanh càng thêm tĩnh lặng.
Nhìn thấy Kẻ Thăm Dò xuất hiện, Giang Hàn cũng chẳng bất ngờ, lấy ra Nguyệt Chi Toái Phiến từ trong túi đồ, ném cho đối phương: "Chụp lấy!"
Bởi vì bị lời thề ước thúc, hắn cũng không có ý nghĩ lật lọng, huống chi thực lực của Kẻ Thăm Dò bày ra trước mắt, nếu như Kẻ Thăm Dò thật muốn đoạt lấy, không có một ai trong Hải Tâm Thành này ngăn cản được.
"BA!"
Chộp lấy Nguyệt Chi Toái Phiến trong tay, Kẻ Thăm Dò xem xét cẩn thận, sợ đối phương đưa cho hàng giả.
"Hàng giả một đền mười!"
Nhìn thấy Kẻ Thăm Dò có thái độ dè dặt như thế, Giang Hàn liền cam kết.
"Cẩn thận có thể lái thuyền vạn năm."
Kẻ Thăm Dò lấy từ trong ngực ra một thanh lợi kiếm, nhét Nguyệt Chi Toái Phiến vào lỗ hổng ngay trên chuôi kiếm, tức thì cả hai liền dung hợp, hòa làm một thể.
"Ô...Ô...Ô...N...G......"
Lợi kiếm khẽ run, phát ra tiếng vù vù, trong lúc vô hình cả thanh kiếm phóng ra một cỗ kiếm ý sắc bén, trên thân kiếm tỏa ra năng lượng màu bạc lung linh, khiến cho hai mắt Giang Hàn đau rát, bắt buộc phải thối lui mấy mét.
Sau thời gian uống cạn chén trà, năng lượng trên thanh kiếm mới tản đi, Kẻ Thăm Dò cầm lấy thanh kiếm cất vào túi đồ, trong giọng nói lộ ra vài phần hưng phấn: "Ta cũng rất muốn nhìn xem, những người kia có thể dùng cách gì ngăn cản ta!"
Những người kia?
Trong lòng Giang Hàn khẽ động, đúng lúc truy hỏi: "Đạo sư, ngài gọi những người kia, có phải là Juan cũng là một người trong số đó?"
"Không sai! "
Kẻ Thăm Dò nói ra chi tiết: "Juan là một trong số chúng, nhưng ta đã vượt qua khỏi Thần cấp, bọn hắn không có khả năng bắt ta."
Ngày xưa, một trận chiến ở Trấn Thần Tháp, hắn vẫn còn trong giai đoạn Thần cấp, bởi vậy dã tràng xe cát, nhưng hiện giờ đã khác xưa, lần này mở ra cánh cửa liên thông tới thế giới khác, không ai có thể ngăn cản.
"Bọn hắn ngăn cản ngài, xem như là có mục đích, nhưng tại sao lại ra tay đối phó ta?" Giang Hàn tiếp tục hỏi thăm.
Đây mới chính là chuyện kỳ quái nhất.
Hắn là người hòa ái dễ gần, trơn bóng như ngọc, cũng không có làm cái gì, tại sao lại muốn giết hắn?
"Nếu như ta không đoán nhầm, thì trên người của ngươi cũng có một viên tinh thạch." Kẻ Thăm Dò bình tĩnh đáp: "Điều này nói rõ ngươi có cơ hội trở thành một thành viên trong đám bọn họ......"
"Ý của ngài là, bọn hắn không hy vọng ta đạt tới một bước kia?" Giang Hàn nhíu mày, đã hiểu đại khái ý của Kẻ Thăm Dò.
Liên quan tới chuyện mình có một khối tinh thạch, hắn cảm thấy chả có gì to tát.
Nhất Hồ Lão Tửu lợi dụng Thần Dẫn Chi Thạch tiến vào Thần Vẫn Chi Địa, sau khi hoàn thành khiêu chiến có xuất hiện một khối tinh thạch màu trắng sữa, tuy rằng cuối cùng bị Juan dùng sức mạnh cướp đi, nhưng ít ra hắn và Nhất Hồ Lão Tửu đã được khối tinh thạch kia tán thành.
Thông qua điểm này, hắn có thể suy đoán lúc trước bản thân dùng Thần Dẫn Chi Thạch triệu gọi ra cột sáng huyết sắc, có lẽ cũng đại biểu cho một khối tinh thạch.
Bởi vì cả hai đều có điểm giống nhau, đó là hệ thống không thể phán định "Lực lượng không biết".
"Có lẽ vậy, cũng có thể không phải, ta không phải bọn hắn, cho nên không thể khẳng định 100%. "
Kẻ Thăm Dò dời bước đi tới cạnh bàn đá rồi ngồi xuống, chỉ chỉ phía đối diện: "Ngồi! "
Không hề do dự, Giang Hàn cũng đặt mông ngồi xuống.
"Trên thế giới này có rất nhiều chuyện đều là không nói đạo lý, thậm chí còn không liên quan tới ngươi." Kẻ Thăm Dò tiếp tục nói: "Cũng không phải nói ngươi không đắc tội người khác, người khác sẽ buông tha ngươi, có đôi khi chỉ cần ngươi qúa xuất sắc, cũng chính là cái gai trong mắt bọn hắn, bọn hắn hận không thể giết ngươi cho sảng khoái."
Nói đến đây, hắn chợt dừng giọng, không khỏi bật cười: "Đương nhiên, bản thân ta cũng không khác là mấy, ta làm tất cả vì muốn siêu thoát, giết vô số cường giả Tiên cấp, Thần cấp, đối với bọn hắn mà nói, ta chính là người không nói đạo lý, lỗi tại ta. "
"Ta hiểu được."
Giang Hàn gật đầu: "Ngài là muốn nói thế giới này đủ loại ngươi lừa ta gạt, người trong giang hồ, thân bất do kỷ."
"Đại khái là vậy, có nhiều thứ một lời khó nói hết, ta và ngươi tự hiểu là được." Kẻ Thăm Dò ngửa đầu nhìn lên bầu trời, trăng cứ tròn vành vạnh.
Sau đó, hắn im lặng thật lâu.
"......"
Giang Hàn lại nhìn hắn, không nói một lời.
Vị đạo sư trên danh nghĩa này, khi thì quái đản, khi thì trầm ổn, hắn cảm thấy rất khó nắm bắt tâm tư người này.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên nặng nề.
"Daniel là ta, nhưng ta cũng không phải Daniel, hắn hy vọng ngươi có thể chạm tới sự thật, mà ta thì cân nhắc chính mình."
Thật lâu, Kẻ Thăm Dò chủ động phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, giọng nói nghiêm túc: "Bất quá, ta và hắn có chung một ý tưởng, Kiếm Sĩ Hắc Ám có được kỹ năng buff mạnh nhất Thiên Hằng Đại Lục, ngay cả ta cũng bị cường thế trấn áp, liệu ngươi có thể tiến thêm một bước gần với siêu thoát hay không. "
"Bây giờ ngài vẫn còn giữ cách nhìn như vậy?"
"Không! "
Kẻ Thăm Dò lắc đầu: "Vốn ý nghĩ của ta là muốn Kiếm Sĩ Hắc Ám kề vai chiến đấu cùng ta, cùng truy tìm sự thật, nhưng giờ phút này ta đã tìm được con đường thật sự, mà ngươi......"
Hắn quay đầu nhìn qua Giang Hàn, ánh mắt như muốn xuyên thấu qua áo trùm đầu, khiến người đối diện có thể nhận ra: "Được tinh thạch tán thành, xem như tiền đồ vô lượng, ta hy vọng dã tâm của ngươi sẽ lớn hơn ta, thứ mà ngươi sẽ theo đuổi còn xa hơn cả ta!"
"......"
Giang Hàn có chút nghi hoặc, cảm giác tựa hồ Kẻ Thăm Dò hy vọng mình làm mấy thứ gì đó, nhưng mà lại không muốn nói rõ.
"Chuyện phiếm dừng ở đây. "
Kẻ Thăm Dò đứng dậy, than thở: "Đời người giống như hư ảo, cuối cùng sẽ trở về hư vô, hy vọng ta và ngươi còn có ngày gặp lại! "
"Nếu như ngài thoát khỏi thế giới này, có phải sẽ đến thế giới của ta?" Cuối cùng, Giang Hàn hỏi vấn đề lo lắng trong lòng.
Hắn sợ nhất, chính là tồn tại khủng bố như Kẻ Thăm Dò xuất hiện trong hiện thực.
Bằng vào thực lực siêu việt Thần cấp, chỉ sợ vô địch thiên hạ.
"Ngươi yên tâm, chỗ thế giới mà ta đến, tuy là thế giới chỗ ngươi, nhưng không phải không gian chỗ ngươi ở." Kẻ Thăm Dò nói thẳng.
Giang Hàn: "......"
Kẻ Thăm Dò lời nói này, tin tức không thể rõ ràng hơn.
Nói cách khác, hắn thật sự tiến vào hiện thực, nhưng may mắn chính là, không ở địa cầu.
"Hành trình của ta chính là tinh thần đại hải, người nào ngăn ta thì chết."
Kẻ Thăm Dò nói một câu đầy sát phạt, sau đó chuẩn bị rời đi.
"Đạo sư, xin chờ một lát!"
Giang Hàn lên tiếng ngăn cản.
"Còn có chuyện gì? " Kẻ Thăm Dò nghi hoặc.
Giang Hàn trịnh trọng nói ra chuyện lạ: "Trong lòng ta, vẫn luôn xem ngài là ân sư! "
"Ta......"
Nghe được câu này, tâm tình của Kẻ Thăm Dò trở nên phức tạp.
Cảm động?
Bi thương?
Không, cũng không phải!
Cụ thể mà nói, là bày thế đón địch, đề phòng cẩn thận.
Làm sao mà tiểu tử này lại rãnh rỗi nói ra lời buồn nôn như vậy?
Không cần hoài nghi, nhất định là không phải chuyện tốt!
"Ngươi muốn nói cái gì? " Kẻ Thăm Dò nghi ngờ không thôi.
"Ân sư, là như vậy......"
Giang Hàn chậm rãi nói: "Sau khi ngài rời khỏi Thiên Hằng Đại Lục, tất nhiên sẽ tới một thế giới khác, nhưng có lẽ cả hai không đồng nhất, rất nhiều đồ vật có ích với ngài trong Thiên Hằng Đại Lục, nhưng sau khi rời khỏi thì không nhất định. "
"Cho nên? "
"Cho nên đồ đệ vứt đi thể diện, muốn cầu ngài cho ta một ít bảo vật xuất sư, không biết ngài có nguyện ý hay không?"
Giang thành chủ da mặt mỏng, dễ xấu hổ nói ra mấy lời này, rất là hổ thẹn.
Thật sự!
Hắn cũng bị ép đến bất đắc dĩ!
......