Editor: Kingofbattle.
"Ngài nói nghiêm túc chứ?" Giang Hàn dở khóc dở cười.
Sao chép hắn trở thành mô hình?
Đây quả thật là cần ký hợp đồng với hắn, nếu không sẽ vị phạm quyền lợi của hắn.
Chỉ là......
Hắn không có hứng thú hợp tác thế này, hơn nữa có cảm giác, cảm thấy rất quái lạ.
Nếu làm vậy, chẳng phải là những kẻ ghét hắn, không đánh lại hắn trong game, liền đặc biệt tìm hư ảnh của hắn trút giận?
Ngẫm lại hình ảnh kia, khiến cho người ta rất không thoải mái.
"Ừ! "
Lâm Phàm gật đầu, nghiêm mặt nói: "Thông qua cuộc họp, chúng ta quyết định 5% tổng thu nhập Khiêu Chiến Hư Ảnh sẽ thuộc về ngươi, hơn nữa chúng ta có thể cam đoan, nhiều nhất là thiết lập bảng thuộc tính giống với ngươi, điều này sẽ được ghi rõ trên hợp đồng, nếu làm trái với điều ước, ngươi có thể lập tức kết thúc hợp đồng!"
"Nhưng ta cũng không muốn mỗi ngày đều có người chửi mắng hư ảnh giống như chửi ta......"
Mặc dù điều kiện hợp tác rất hậu hĩnh, nhưng Giang Hàn vẫn lắc đầu cự tuyệt.
"8 % tổng thu nhập!" Lâm Phàm trầm giọng nói.
Giang Hàn im lặng: "Lão nhân gia, ngài đã hiểu lầm, ta cũng không phải loại người như vậy......"
Tiền?
Tiền có thể giải quyết vấn mọi đề sao?
Giang thành chủ hắn xem tiền tài như rác, người thiên hạ không kẻ nào không biết?
"10 triệu tiền mặt, hơn nữa 10% tổng thu nhập khiêu chiến hư ảnh!" Lâm Phàm tiếp tục tạo áp lực: "Đây là cái giá lớn nhất của chúng ta!"
"Chủ tịch!"
Mấy vị trung niên đứng sau lão đều biến sắc, cảm giác cái giá hợp đồng này quá lớn.
Ngược lại 10 triệu tiền mặt cũng không sao, mấu chốt là 10% rất có khả năng sẽ là con số khủng bố!
"Xin ngài nói chi tiết!"
Giang Hàn rưng rưng nước mắt: "Lão nhân gia, hôm nay đúng là ta bị ngài làm cho cảm động!"
Tiền?
Tiền có thể giải quyết mọi vấn đề sao?
Giang thành chủ hắn lựa chọn đồng ý, nguyên nhân lớn nhất chính là thành ý của lão già này, về phần % tổng lợi nhuận gì đó, đều là vật ngoài thân, như gió thoảng mây bây.
Lâm Phàm: "......"
Về sau, Giang Hàn ngó qua nội dung hợp đồng, thậm chí trở về phòng tìm luật sư đặc biệt để kiểm tra, xác nhận mọi chuyện đều tốt, mới cẩn thận mà ký tên.
Đối diện là Nhà Phát Hành, hắn cảm thấy không cần phải giấu giếm tên thật.
"Vậy mà lại đồng ý lấy ra chỗ tốt lớn như vậy."
Nhìn đoàn người rời đi, Giang Hàn cảm giác hành vi của Nhà Phát Hành có chút ý nghĩa sâu xa.
Mặc dù tên tuổi của hắn như mặt trời ban trưa, danh tiếng đang thịnh, nhưng mà quyết chiến cùng Juan chưa rõ thắng bại, nếu như thua, danh tiếng sẽ dần dần trôi vào quên lãng.
Thật muốn ký kết, có lẽ chỉ cần chờ thêm mấy ngày.
Sỡ dĩ hắn đồng ý, còn có một nguyên nhân quan trọng, cho dù sau khi hắn đánh bại Juan vẫn không thể siêu thoát, Nhà Phát Hành cũng sẽ có phương pháp khác ngăn chặn miệng đời.
Dù sao hoạt động liên quan tới hắn đều công bố, lại xóa bỏ tài khoản của hắn, không khác gì tự đập chân mình.
Hai giờ chiều, thi đấu vẫn tiếp tục.
Ở phương diện một chọi một, Giang Hàn gần như không có áp lực gì, thuận lợi tiến vào vòng tiếp theo, về phần xếp hạng điểm tích lũy, tất nhiên là đứng đầu bảng.
Một, Nhất Giang Hàn Thủy, điểm tích lũy: 1200
Hai, Tuyết Đế, điểm tích lũy: 1126
Ba, Hắc Miêu, điểm tích lũy: 1103
Bốn, Thần Thánh Tượng Nha, điểm tích lũy: 1098
......
Thắng liên tiếp mười trận, hơn nữa % máu đầy cây, cộng thêm có thể thua hai trận, tổng cộng là 1200 điểm.
Về phần mấy hạng phía dưới, vận khí rất tốt, không có đụng phải hắn, đều là mười thắng liên tiếp nhưng % máu đều bị hao hụt.
Vào ban đêm.
Giang Hàn vội vàng đăng nhập vào trò chơi, thông báo cho Hạ Tá sẽ có rất nhiều kẻ vung tiền như rác tới rèn vũ khí, sau đó tiếp tục tìm Kiếm Thần luyện tập, ngoại trừ thực tập giao chiến bình thường, hắn còn thỉnh giáo phương pháp luyện kiếm.
Phải nói rõ một chuyện, cũng không phải là hắn bắn tên không đích.
Sử dụng kỹ năng trong game, tâm niệm vừa động, thân thể sẽ phản ứng theo, nhưng trong hiện thực thì không thể.
Cũng không phải là sẽ có đánh nhau trong hiện thực, chẳng qua là hắn không biết, sau khi siêu thoát sẽ là thế giới gì, chân thật và trò chơi, cái nào chiếm nhiều hơn....
Có lẽ, hắn nên đặt tâm tư sang chuyện dùng phương pháp gì để đánh bại Juan, sau đó mới tính tiếp, nhưng mà những chuyện có thể làm, cơ bản đều đã xử lý xong.
Làm hết sức mình, nghe mệnh trời thôi!
Đối mặt tồn tại siêu việt Thần cấp, đối mặt với yêu cầu điểm tội ác không biết số lượng, hắn muốn gấp cũng không gấp được, huống chi còn có thi đấu offline được Nhà Phát Hành tổ chức.
......
Ngày thứ ba tiến vào hội trường, thi đấu đoàn đội đã mở màn.
So sánh với thi đấu cá nhân, người chơi thi đấu đoàn đội càng thêm nhiệt tình.
"Các ngươi nói, Nhất Giang Hàn Thủy có thể một chọi năm hay không?"
"Huynh đệ, ngươi có thể câm được rồi, đây là ngươi xem thường ai đó? Nói không chừng hắn có thể một chọi chín?"
"Cần thắng ba trận mới tiến vào vòng tiếp theo, kỳ thật chỉ cần giết đồng đội của hắn, cho dù Nhất Giang Hàn Thủy có thể dẹp sạch, cũng có thể dựa vào điểm tích lũy giành chiến thắng! "
......
Thi đấu đoàn đội, rõ ràng chỗ ngồi có điểm khác biệt, năm người ngồi chung một bàn, xếp thành một hàng.
"Ở đây này!"
Ngay khi Nhất Giang Hàn Thủy xuất hiện, Duy Tiền Đa Nhĩ ngồi ở xe lăn vội vàng vẫy tay chỉ dẫn.
Thấy vậy, Giang Hàn tới gần, ngồi xuống ghế.
"Đại lão chào ngươi!" Một vị đồng đội vội vàng đưa cái áo trắng qua: "Có thể ký tên giúp ta không?"
"Được."
Tự nhiên Giang Hàn sẽ không lạnh lùng cự tuyệt, viết xuống ID trò chơi xuống áo trắng.
"Khục khục! "
Duy Tiền Đa Nhĩ ho nhẹ một tiếng thu hút sự chú ý của mọi người, nghiêm nghị nói: "Quy tắc thi đấu đoàn đội lần này......"
"Còn có ta!"
Một vị đồng đội khác nhảy ra, đưa ra ảnh chụp Giang Hàn đang đánh nhau trong game rồi nói : "Ký tên cho ta nữa."
"Không thành vấn đề." Giang Hàn bất đắc dĩ cười cười.
Mặc dù là đồng đội chắp vá lung tung, gần như khó mà ăn ý, nhưng cũng không thể vì vậy mà gây ra mâu thuẫn.
"Mọi người hãy nghe ta nói, quy tắc thi đấu đoàn đội lần này......"
"Đại lão, cháu ta cực kỳ thích ngươi!"
Duy Tiền Đa Nhĩ: "......"
Không để yên đúng không?
......
Sau khi trò chuyện ngắn ngủi, mấy người tiến vào nội dung chính.
"Quy tắc thi đấu đoàn đội đã có, sân bãi không phải lôi đài, mà là phong cảnh ngẫu nhiên, bản đồ rất lớn, mà đồng đội cũng không xuất hiện chung một nơi." Duy Tiền Đa Nhĩ kiên nhẫn giải thích: "Sau khi bắt đầu trận đấu, mọi người lập tức hội họp với nhau, trước tiên tới chỗ ta, ta cưỡi Phong Long bay trên trời, sẽ rất dễ phát hiện!"
Không giống với thi đấu cá nhân, thi đấu đoàn đội có thể sử dụng tọa kỵ.
Ngay khi nhìn thấy quy tắc này, Duy Tiền Đa Nhĩ muốn khóc rống lên.
Trông mong ngày đêm, rốt cục đã nhìn thấy thời khắc huy hoàng của mình!
"Tốt! "
Mọi người đều đồng ý.
......
Sau khi người chủ trì tuyên bố, trận đấu chính thức bắt đầu.
Màn hình lớn bắt đầu hiển thị từng nhóm đối thủ, cũng giống như thi đấu cá nhân hôm qua, thi đấu đoàn đội tiêu tốn nhiều thời gian hơn, cho nên chỉ luân phiên thi đấu ba tổ một lần.
Thông qua mấy tổ trước, mọi người có thể thấy được sân đấu là ngẫu nhiên, thi khi rừng già rậm rạp, khi thì đầm lầy lầy lội, sa mạc nhiệt độ cao, núi băng rét lạnh đủ loại.
Chờ đợi hơn 30 phút, rốt cục trên màn hình xuất hiện nhóm tên có Giang Hàn.
Khu Đông Phương:【 Nhất Giang Hàn Thủy】【 Duy Tiền Đa Nhĩ】【 Ngã Ngận Khiếm Tấu】【 Bắc Đại Hoàn Hành】【 Lỗ Tấn Phiêu Lưu Ký】.
Khu Mỹ Thụy:【 Thượng Đế Cấm Khu】【 ám Vương】【 Mỹ Quốc Kỵ Sĩ】【 Bạo Phong Vũ】【 Tuyệt Mệnh Độc Sư】.
Thượng Đế Cấm Khu?
Vừa nhìn đã biết là lão bằng hữu!
Giang Hàn có chút ấn tượng mơ hồ đối với cái tên này.
Mười vị tuyển thủ dự thi đều đứng dậy, tiến vào hai hàng ghế máy chơi game đặc biệt.
"Các huynh đệ, Duy Tiền Đa Nhĩ là người mạnh nhất bên kia!" Trước khi ngồi vào máy chơi game, Thượng Đế Cấm Khu dáng người khôi ngô nhắc nhở mấy vị đồng đội: "Đánh bại hắn, chúng ta liền thắng! "
"......"
Bởi vì cách nhau không xa, Nhất Giang Hàn Thủy nghe được lời đối phương, không khỏi đưa tay chỉ chỉ mình: "Còn ta thì sao?"
Mặc dù đối phương nói bằng tiếng anh, nhưng hắn cũng hiểu được, ít nhất câu này không khó, thậm chí bốn chữ Duy Tiền Đa Nhĩ còn là phiên âm trực tiếp.
Nghe vậy, Thượng Đế Cấm Khu nhàn nhạt nhìn hắn, thu hồi ánh mắt: "Mọi người cố gắng lên, đánh bại Duy Tiền Đa Nhĩ, chúng ta sẽ thắng!"
Giang Hàn: "......"
......