Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 388 - Chương 388 - Đắc Ý Quá Sớm

Chương 388 - Đắc Ý Quá Sớm
Chương 388 - Đắc Ý Quá Sớm

Editor: Kingofbattle.

"Trước khi luyện tập, ta có chuyện muốn báo cáo với thành chủ." Đông Phương Nhất Tâm không phản ứng với lời trêu ghẹo của Giang Hàn, trên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ nghiêm túc nói: "Dạo gần đây Lâm Thượng đã tới khu Mỹ Thụy, tựa hồ móc nối quan hệ với Phần Thế Chi Viêm· Juan......"

"Hả?"

Nói tới chuyện chính, Giang Hàn chỉ có thể gác lại chuyện vật lộn với Kiếm Thần, hai đầu chân mày hơi nhíu lại: "Lâm Thượng đang thử móc nối với Juan?"

"Ừ."

Kiếm Thần nhẹ gật đầu.

Giang Hàn đứng yên suy nghĩ một lát, trong lòng đã có suy đoán: "Chắc hẳn khoảng cách thời gian phe Quang Minh quy thuận phe Hắc Ám đã không còn xa."

Có thể gặp mặt trực tiếp nói chuyện, ít nhất nói rõ mâu thuẫn giữa hai bên có thể hóa giải.

Một khi xác nhập, cường giả Thần cấp dưới tay Juan sẽ càng ngày càng nhiều, dựa theo số lượng và chất lượng, đủ nghiền ép thế lực Hải Tâm Thành, huống chi còn có phe Chư Thần đang nhìn chằm chằm.

Cho nên, Kiếm Thần mới nghiêm túc như vậy.

"Chúng ta vẫn tiến hành theo kế hoạch?" Kiếm Thần hỏi thăm.

"Trong thời gian ngắn, chỉ có thể làm vậy, nội tình của ta còn lâu mới đủ chống lại Juan." Giang Hàn lắc đầu nói: "Ít nhất, ta phải tấn chức Thần cấp, có lẽ nhờ vào kỹ năng mạnh nhất của Kiếm Sĩ Hắc Ám, có thể chiến một trận."

"......"

Kiếm Thần im lặng.

Tấn chức Thần cấp!

Hiện tại thời gian của Nhất Giang Hàn Thủy chỉ còn sót lại hơn mười ngày, nhưng mà điểm tội ác cần bao nhiêu còn chưa rõ, nói dễ vậy sao.

"Trường Phong đang thảo luận cùng mọi người, thế lực Hải Tâm Thành muốn thắng, cần có vận khí cùng dũng khí, không có người nào trong chúng ta nhìn ra ngươi nghĩ gì." Kiếm Thần nghi hoặc nói: "Vận khí là sao, dũng khí là thế nào?"

Hai từ này, cũng không phức tạp, nhưng lại khiến người ta như đi trong sương mù.

"Vận khí thì rất đơn giản, nói ví dụ như mượn nhờ thông đạo Chư Thần mà ta có thể tấn chức Tiên cấp, cần thực hiện kế hoạch điệu hổ ly sơn, dẫn dắt cường giả đỉnh cao trong thế lực Chư Thần rời đi, thực hiện được chuyện này cần phải yêu cầu Juan phải án binh bất động, Chư Thần mới thuận lợi trúng kế, cũng không thể nói là không nhờ vào vận khí." Giang Hàn giải thích: "Chuyện do người làm thì không sai, nhưng tất cả kế hoạch, không một ai có thể cam đoan nhất định sẽ thành công."

"Còn dũng khí thì sao?" Kiếm Thần truy hỏi.

"Cái này......"

Giang Hàn chần chờ một lát, lắc đầu nói: "Thời cơ chưa tới, mọi chuyện cứ đợi thời cơ chín muồi, ta sẽ nói ra."

"Tốt!"

Kiếm Thần mỉm cười: "Cũng không phải là ta nhất định muốn biết đáp án, ta chỉ muốn biết rõ trong lòng ngươi có dám chắc hay không, không nên tạo cho mình áp lực quá lớn, ngươi đừng thấy mọi người không sợ chết, trên thực tế bao gồm cả Trường Phong, Sylph, Hạ Tá, bọn hắn đều để lại đường lui cho tộc nhân của mình, cho nên trên người không có gánh nặng......ngươi cũng nên như vậy."

"Ngươi yên tâm!"

Trong lòng Giang Hàn cảm thấy ấm áp, nghiêm mặt nói: "Dù cho trận chiến này sẽ khiến Thiên Hằng Đại Lục chết rất nhiều người, ta cũng nhất định phải chiến thắng Juan! "

"Chết rất nhiều người?" Kiếm Thần kinh ngạc.

"Đừng nói nữa, mau tới đi." Giang Hàn cố ý lảng sang chuyện khác: "Đông Phương lão sư, ta ngứa......"

"Ngươi! "

Kiếm Thần tức cười, vung quyền xông tới: "Điểm này ta thừa nhận, đúng là ngươi ngứa da!"

......

Hôm sau.

Ăn sáng xong, Giang Hàn dùng mũ trò chơi trong phòng tiến vào game.

Đây là thiết bị công nghệ cao, bên trong mũ trò chơi có lắp sẵn pin, không dám nói có thể liên tục chơi game dài đến mấy ngày mấy đêm, nhưng ít nhất chơi hơn mười tiếng đồng hồ vẫn là không thành vấn đề.

Ngày hôm nay sẽ tiếp tục thi đấu cá nhân vòng hai, đối với hắn mà nói, quá dễ dàng so với thi đấu đoàn đội, bởi vì hôm nay còn dẫn quân tiến đánh khu Hằng Hà, hắn quyết định sẽ đánh nhanh thắng nhanh toàn bộ trận đấu.

Bước tới bên cạnh ghế ngồi Nhất Hồ Lão Tửu, mắt thấy đối phương cũng đội mũ trò chơi, Giang Hàn kinh ngạc nói: "Ngươi cũng muốn tham gia sự kiện?"

"Ừ!"

Nhất Hồ Lão Tửu gật đầu: "Phần Thế Chi Viêm· Juan chuẩn bị tiến đánh chủ thành siêu cấp thuộc khu Lãng Mạn, ta đi tham gia thủ thành chiến, giành lấy điểm tích lũy để đổi thưởng."

"Ta còn tưởng ngươi đi tham gia sự kiện Hải Tâm Thành tiến đánh khu Hằng Hà chứ." Giang Hàn giật mình.

"Ta cũng nghĩ vậy..., dù sao mốc thưởng giữa thủ thành công và thất bại là rất lớn, nếu tham gia phe bảo vệ chủ thành siêu cấp khu Lãng Mạn nhất định sẽ thất bại!" Nhất Hồ Lão Tửu há hốc miệng: "Đáng tiếc, cùng đội với người, chênh lệch điểm tích lũy là quá lớn."

Lúc trước, hắn chạy tới tham gia náo nhiệt, kết quả một mình Giang Hàn giết cho quân địch không còn manh giáp, ngay cả boss cuối Tội Ác Thẩm Phán· Solomon cũng bị chết thảm, tham gia sự kiện gần như công cốc.

Về chuyện tiếp diễn sau đó, hắn còn nghe nói có người chơi cứng đầu không tin nên tham dự tiến công Quần Tinh Thành, nhưng mà thành chủ Quần Tinh Thành đầu hàng......

Ừ, một lời khó nói hết!

"Đó là lúc trước, hiện tại đã khác." Giang Hàn lắc đầu nói: "Level của ta rất cao, giết tiểu lâu la chưa hẳn là có kinh nghiệm, chỉ muốn săn giết Boss Vương cấp trở lên."

Chuyện cho tới nước này, up cấp cũng không phải là mấu chốt, ngược lại điểm tội ác áp chế đột phá mới là chuyện khiến cho hắn đau đầu.

Nhất Hồ Lão Tửu: "......"

Chỉ muốn săn giết Boss Vương cấp trở lên?

Vừa khéo!

Mục tiêu của ta là thấp hơn Boss Vương cấp!

......

Mắt thấy thời gian công thành chiến sắp bắt đầu, Giang Hàn không có vội vàng xao động.

Mấy đợt tiến công đầu không có gì húp, giao cho bọn Kiếm Thần là được, Boss Tiên cấp sau cùng, hắn đã sớm thông báo, kêu mọi người giữ lại, tin tưởng dù là bên thủ thành có chết sạch, Boss Tiên cấp vẫn sẽ sống đến khi hắn ra sân.

Bất quá, bên thủ thành chống cự khá ngoan cường, thời gian nghỉ ngơi giữa trưa hắn đăng nhập vào, vẫn còn kịp.

Cùng lúc đó, mc trên đài đã thông báo xong, đợt thi đấu cá nhân khiêu chiến vòng đấu thứ hai chính thức bắt đầu, trên màn hình lớn, bắt đầu xuất hiện tên của người chơi, do hệ thống lựa chọn đối thủ ngẫu nhiên.

So với vòng đầu tiên, trái lại quy tắc cũng không thay đổi, nhưng mà số trận đấu cũng giảm mạnh.

Ước chừng hơn 10 phút sau, đến phiên Giang Hàn ra sân.

【 Nhất Giang Hàn Thủy】( khu Đông Phương)vs【 Thần Thánh Tượng Nha】( khu Hằng Hà)

Rất hiển nhiên, Nhà Phát Hành lại bắt đầu gây chuyện, đặc biệt sắp xếp cho hắn đối thủ "mạnh mẽ".

Đứng dậy bước tới chỗ máy chơi game, hắn phát hiện Thần Thánh Tượng Nha đã sớm tiến vào, tựa hồ không thể chờ đợi được, giây phút hắn ngẩng đầu lên, lại va chạm với ánh mắt của Giang Hàn, cười lạnh nói: "Nhất Giang Hàn Thủy, đừng vội đắc ý quá sớm! "

Giang Hàn: "......"

Ta đắc ý?

Ngồi vào máy chơi game, Giang Hàn lựa chọn đăng nhập, lập tức xuất hiện ở trên lôi đài, trước mặt là Thần Thánh Tượng Nha đang có vẻ phấn khởi, tựa hồ hắn chờ đợi thời khắc này đã lâu rồi.

"Giờ phút này, ngươi đã trở thành người mạnh nhất Vĩnh Hằng, nếu như bị người kéo xuống thần tháp, cho dù chỉ thua một trận, chắc hẳn là cả đời cũng khó quên." Ánh mắt Thần Thánh Tượng Nha sáng rực, bộ dáng như ai bắt hắn phải làm thế.

Giang Hàn cảm thấy khó hiểu, ngoài miệng nói phụ họa: "Ngươi nói rất đúng!"

"Tiếp ta một chiêu, Chúng Sinh Bình Đẳng!"

Bên ngoài lớp da Thần Thánh Tượng Nha toát ra từng sợi ánh sáng màu đỏ, hình thành một khu vực bao quát trăm mét.

Lập tức, thực lực Giang Hàn giảm mạnh, cục diện nghiền ép không còn sót lại chút gì.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở:Thần Thánh Tượng Nha sử dụng kỹ năng【 Chúng Sinh Bình Đẳng】, thuộc tính của ngài bị mạnh mẽ kéo xuống ngang bằng với đối phương, kéo dài trong 5 phút!

Cái kỹ năng này có chút thú vị!

Giang Hàn có chút chấn động, đúng là không nghĩ tới đối phương lại ra một chiêu này.

Có thể xác định một chuyện, có lẽ kỹ năng này không nằm trong loại dưới 10 phút làm lạnh, mà là thủ đoạn đặc thù có số lần hạn chế, nếu không Thần Thánh Tượng Nha cũng sẽ không nói ra câu "Cho dù chỉ thua một trận".

Bình Luận (0)
Comment