Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 390 - Chương 390 - Thời Gian Không Chờ Ta

Chương 390 - Thời Gian Không Chờ Ta
Chương 390 - Thời Gian Không Chờ Ta

Editor: Kingofbattle.

Trận doanh Tội Ác?

Lắng nghe tiếng chuông hệ thống tuyên bố, Giang Hàn nhịn không được cười rộ.

Trái lại hắn cảm thấy không sao cả, hệ thống muốn gọi gì thì mặc nó.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: với tư cách là phe Tội Ác đứng đầu, danh hiệu vinh dự【 Thành Chủ Hải Tâm Thành】ngài thu được tiến giai thành【 Tội Ác Quân Vương】!

【 Tội Ác Quân Vương】(danh hiệu vinh dự): +200% sinh mệnh, công kích, phòng ngự.(có thể xếp chồng danh hiệu)

Coi như không tệ, thực lực lại tăng lên không ít!

Giang Hàn vui vẻ tiếp nhận.

Từ một thế lực tự phát, biến thành trận doanh được hệ thống công nhận, tự nhiên địa vị của hắn cũng như nước lên thì thuyền lên, từ thành chủ siêu cấp chủ thành tấn thăng làm cấp bậc quân vương.

"Có nên thay đổi cách gọi khác?" Kiếm Thần cười một tiếng: "Bệ hạ?"

"Đừng!"

Quân vương họ Giang xấu hổ nói: "Cứ gọi theo cách ái khanh thích là được, đột nhiên thay đổi lớn như thế, cho dù trẫm là Chân Long Thiên Tử, thời gian quá gấp, cũng không thích ứng được."

Mọi người: "......"

Không thích ứng được?

Thiệt hay giả?

.....

Về sau, Giang Hàn trở lại Hải Tâm Thành, lựa chọn đăng xuất, gỡ mũ trò chơi xuống.

Bây giờ chỉ là thời gian nghĩ ngơi giữa trưa, hắn online là vì thương cảm quần thần, cho nên ngự giá thân chinh, thuận tiện chém giết Boss Tiên cấp, chia sẻ áp lực giúp mọi người.

Mặc dù như vậy, vòng loại thứ hai của thi đấu khiêu chiến cá nhân vẫn tiếp tục diễn ra vào buổi chiều, sức một mình hắn có hạn, thân thể lại quý giá ngàn vàng, vẫn phải bảo trọng long thể.

Sau khi ăn xong cơm trưa, Giang Hàn ngồi tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần.

"Hô......"

Một lát sau, Nhất Hồ Lão Tửu cũng gỡ mũ trò chơi xuống, tựa hồ trải qua một trận chiến rất mệt nhoc, hắn thở ra một hơi dài nói: "Rốt cục đánh bại Boss Vương cấp!"

Vừa rồi, hắn và Đồ Thần Các không thể tham dự thi đấu tổ đội offline, thành công trở thành người thứ hai thủ sát Boss Vương cấp ở toàn bộ máy chủ.

"Chúc mừng!"

Giang Hàn vội vàng chúc mừng.

"Ngạch......"

Nhất Hồ Lão Tửu không phản bác được.

Mặc dù đối phương nói chúc mừng, nhưng nghe vào có hương vị khác lạ.

Nếu không phải mỗi người chỉ được thưởng 1 lần, hắn xem chừng Nhất Giang Hàn Thủy đã sớm độc chiếm, giành toàn bộ phần thưởng top 10.

......

Nửa giờ sau, cuộc tranh tài vẫn được diễn ra vào buổi chiều.

Mỗi khi Giang Hàn ra sân, tất cả đều là một cước miểu sát đối thủ, ngẫu nhiên có người chơi sở hữu kỹ năng chống cự xuất sắc, vẫn sẽ thảm bại dưới tay hắn.

Cho đến một trận cuối cùng, đối thủ của hắn mới có chút đáng gờm.

【 Nhất Giang Hàn Thủy】( khu Đông Phương)vs【 Hắc Miêu】( khu Anh Hoa).

"Rốt cục, Hắc Miêu cũng phải thua!"

"Số trận thắng liên tiếp càng nhiều, xác suất đụng phải Nhất Giang Hàn Thủy lại càng lớn, rõ ràng hệ thống muốn dùng hắn chế tài người khác!"

"Hắc Miêu có bộ dáng rất đáng yêu, nhất định sẽ thua rất thảm?"

......

"Bá! "

Ngồi vào máy chơi game, Giang Hàn xuất hiện ở trên lôi đài, Hắc Miêu là người chơi hệ sát thủ, vừa vào đã trực tiếp sử dụng tiềm hành, chẳng thấy bóng dáng.

3!

2!

1!

Thời gian chuẩn bị kết thúc, Giang Hàn lập tức phát động Thần Uy Vạn Lý, phạm vi công kích 800 mét vuông bao phủ cả lôi đài, mạnh mẽ khiến nàng lộ nguyên hình.

"Oanh! ! "

Sóng khí quét ngang toàn trường, ánh mắt Giang Hàn đảo qua bốn phía, quan sát không gian bị ảnh hưởng bởi sóng khí, nhưng mà vẫn không phát hiện ra tung tích của Hắc Miêu.

Cũng chẳng bất ngờ, hắn tiếp tục sử dụng Thôn Phệ Chi Giới, thử hút Hắc Miêu đến bên cạnh mình, kết quả vẫn là chẳng thấy gì.

"Hả?"

Giang Hàn cảm thấy kinh dị, trên lôi đài trống rỗng, chỉ có mỗi mình hắn, tựa hồ Hắc Miêu biến mất không dấu vết.

Nói đạo lý, giữa không trung lôi đài có hạn chế, cho dù Hắc Miêu không ở dưới mặt đất, cũng bị Thôn Phệ Chi Giới mạnh mẽ hút tới gần.

"Thủ pháp ẩn thân này có chút cao minh...! " Đồ Lục Nhân Gian bị kích thích đấu chí, hai mắt chăm chú nhìn lên màn ảnh rộng, muốn tìm kiếm ra dấu vết Hắc Miêu trước Giang Hàn một bước.

Nhất Hồ Lão Tửu có chút tò mò: "Mấu chốt là Thần Uy Vạn Lý không tạo ra sát thương, đây là điểm khiến mọi người kỳ quái nhất, lẽ ra trên lôi đài không có chỗ nào trốn!"

Dưới lôi đài, tất cả tuyển thủ dự thi cũng tập trung tinh thần.

Thực lực của Hắc Miêu vốn nổi danh ở khu Anh Hoa, tựa hồ lúc trước vẫn luôn che giấu, mãi đến khi giao đấu với Nhất Giang Hàn Thủy, mới lấy ra con bài tủ.

"Có chút thú vị."

Giang Hàn tâm lặng như mặt nước, sau khi chờ đợi một lát, mới nói: "Đáng tiếc là một kỹ năng ẩn thân, không thể nào chủ động tiến công."

Mỗi một trận đấu, Nhà Phát Hành quy định thời gian là 10 phút!

Đối phương chậm chạp không muốn tấn công, hoặc là chờ đợi hết thời gian để phán hòa, hoặc là căn bản không thể nào di chuyển.

Tự nhiên hắn cảm thấy là cái sau, bởi vì dùng tốc độ của hắn, mười phút đủ để hắn lật tung lôi đài, phàm là có chút gió thổi cỏ lay, sẽ không thoát khỏi mắt cú của hắn.

Đối phương làm ra hành vi như thế, nhiều lắm là khiến hắn chiến thắng có chút khó khăn mà thôi.

"Ngươi có thể tìm ra ta sao?"

Giọng nói Hắc Miêu truyền tới từ bốn phương tám hướng, lộ ra vài phần đắc ý.

Trận này không thắng được Giang Hàn, nhưng nếu đối phương lật tung lôi đài tìm kiếm, sẽ làm hỏng hình tượng Vĩnh Hằng Chi Tử, chính bởi như vậy, so sánh với mấy người chơi bị thua trước đó, nàng sẽ được tất cả tuyển thụ dự thi khác xem trọng.

"Rất khó ư?" Giang Hàn lắc đầu nói: "Sóng khí của Thần Uy Vạn Lý trải rộng toàn trường, phàm là ngươi có cơ thể thật, nhất định sẽ bị ta phát giác, cho nên khả năng cao là biến thành khối đất nào đó."

Nói xong, hắn đột nhiên nhảy lên thật cao, sử dụng Kính Hoa Thủy Nguyệt bao phủ toàn bộ lôi đài.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài thông qua【 Kính Hoa Thủy Nguyệt】, thành công học được kỹ năng【 Vô Ảnh Chi Vật】!

"! ! ! ! "

Hắc Miêu quá sợ hãi.

Ta đã ẩn thân rồi, ngươi vẫn có thể sao chép kỹ năng?

【 Vô Ảnh Chi Vật】(cấp S)

Giới thiệu sơ qua: hóa thành vật thể vô ảnh, tránh né tất cả địch ý.

Hiệu quả: bám vào một vật thể, tiến vào trạng thái dung hợp.

Hiệu quả tiêu cực: trong lúc sử dụng sẽ để lại vết màu đỏ, không cách nào hành động, không cách nào hủy bỏ.

Thời gian duy trì: 8 phút.

Thời gian làm lạnh: 10 phút.

......

Nếu tận dụng kỹ năng này đúng lúc, đúng là có thể bảo vệ một mạng, nhưng thời gian duy trì lại ngắn hơn thời gian hồi, cho dù Giang Hàn không tìm ra nàng, vừa hết thời gian, nàng vẫn bị hiện hình.

Bất quá, đoán chừng tới lúc đó nàng sẽ nói hắn không thể tìm ra, chính mình chủ động hiện hình.

Dấu hiệu màu đỏ?

Giang Hàn đảo qua toàn trường, không thấy trên lôi đài trắng tinh có dấu vết màu đỏ nào, lúc này mới ngầm hiểu, tiến tới chỗ ngoài rìa kiểm tra, cuối cùng tìm được mục tiêu ở bên trái, một tấm gạch có dấu vết màu đỏ.

Bước qua như chỗ không người, dẫm ở trên đầu Hắc Miêu, Giang Hàn nhìn chung quanh, chân trái gõ nhẹ lên miếng gạch: "Đúng là thủ đoạn ẩn nấp cao minh, rốt cuộc là Hắc Miêu ở chỗ nào?"

Hắc Miêu: "......"

"Ta sẽ công khai chi tiết kỹ năng này ra, ngươi tự cầu phúc đi." Giang Hàn thản nhiên nói.

Nói xong, hắn chém ra Sát Ý Trảm rơi xuống, một kiếm giết đối phương.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài đạt được thắng lợi, tổng trận thắng liên tiếp:10, thành công tiến vào vòng ba thi đấu cá nhân!

......

Trở lại chỗ ngồi, Giang Hàn lập tức dùng di động gửi tin tức lên diễn đàn, tạo ra sóng to gió lớn.

Nếu đối phương muốn chiến thắng, dùng thủ đoạn gì cũng chẳng sao, nhưng chuyện này lại khiến hắn chán ghét, cho nên hắn muốn dùng chiêu gậy ông đập lưng ông.

"Kỹ năng này có ý nghĩa gì trong chiến đấu sao? Suy nghĩ quá non!"

"Ngoại trừ khiến Nhất Giang Hàn Thủy chán ghét ra thì chẳng có tác dụng gì."

"Chậc chậc chậc, nói trắng ra là, người chơi nào cũng muốn dùng Nhất Giang Hàn Thủy để nổi tiếng!"

......

Nhất Hồ Lão Tửu cảm khái nói: "Nếu như không hiểu rõ chi tiết kỹ năng này, đoán chừng kế hoạch của nàng đã thành công."

"Còn không đến mức đó, ta còn có một con sủng vật có khứu giác cực nhạnh có thể tìm ra tung tích của nàng." Giang Hàn lắc đầu nói.

Thi đấu khiêu chiến cá nhân có thể gọi sủng vật ra trợ chiến, nhưng đối với hắn mà nói, gọi sủng vật ra có chút khinh người, nhưng mà người chơi khác mà nói, gọi ra sủng vật đối phó hắn lại chẳng ăn thua.

Vòng loại thứ hai chấm dứt, Giang Hàn trở lại phòng của mình, sau đó đăng nhập vào game.

Bên trong phủ thành chủ, một đám cường giả Thần cấp đang thương thảo kịch liệt, bầu không khí khá nghiêm túc.

Nhìn thấy thành chủ trở về, bọn hắn nhao nhao tiến đến, Gia Nghiệp là người đầu tiên báo cáo tình huống: "Thành chủ, hy vọng thành lập trận doanh, toàn bộ mũi nhọn sẽ nhắm vào chúng ta, kế tiếp bất luận chúng ta lựa chọn tiến đánh thành trì thuộc về phe Quang Minh, Phần Thế Chi Viêm· Juan cũng có thể dùng thân phận quân vương tiến hành tiếp viện rất nhanh, chỉ sợ tình cảnh sẽ rất khó khăn! "

Không thể công thành, thành chủ sẽ mất đi phương pháp thu lấy điểm tội ác, cuối cùng sẽ chôn chân không thể đột phá Thần cấp.

Dù sao lúc trước mượn nhờ vô số tánh mạng cường giả Chư Thần, khó khăn lắm mới đột phá đến Tiên cấp.

Đột phá Thần cấp, đoán chừng cần đạt được điểm tội ác gấp bội, thậm chí nhiều hơn!

"Ừ."

Giang Hàn gật đầu nói: "Ngay khi chúng ta động, đối phương cũng sẽ động."

"Vậy kế tiếp chúng ta nên làm gì?" Trường Phong hỏi thăm: "Hay là án binh bất động?"

"Thời gian không đợi ta, cần phải mau chóng đạt được tư cách." Giang Hàn bác bỏ, bình tĩnh nói: "Nếu như Chư Thần tử thủ Tự Do Chi Thành không chịu đi ra, ta đây liền chơi trò gian trá, khảo nghiệm định lực của Chư Thần! "

Khảo nghiệm định lực của Chư Thần?

Mọi người chẳng hiểu mô tê gì.

"Tất cả đi theo ta."

Giang Hàn nở một nụ cười sâu xa, rồi nói: "Ta sẽ giúp các ngươi mở mang kiến thức một chút, ý nghĩa chân chính của Táng Thiên Chi Lực…!"

......

Bình Luận (0)
Comment