Editor: Kingofbattle.
Thông qua lời chỉ dẫn của người qua đường, Giang Hàn mang theo tâm tình không nỡ rời khỏi điểm đặt chân ban đầu, tiến về trấn nhỏ gần đó.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Tinh Dực trấn】!
Mặc một bộ trường bào màu đen, hắn lê lết tấm thân mệt mỏi tiến vào trong trấn, ngẫu nhiên nhìn chung quanh, quan sát bốn phía, bộ dáng như trên người có trọng bảo.
Bởi vì là thị trấn nhỏ, diện tích nơi này không lớn, Giang Hàn vội vàng tìm một chỗ đông người qua lại, lấy ra một thanh kiếm đặt nằm ngang dưới mặt đất, thuận tiện ghi chữ một vạn nguyên thạch (Nhân cấp thượng phẩm).
Về nguyên thạch, hắn tìm hiểu được đại khái, đây là loại tiền tệ thông dụng ở thế giới chân thật, được chia làm bốn loại cấp bậc: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, cũng không khác gì cấp bậc vũ khí.
Lấy ví dụ như Tương Hàn, binh khí Nhân cấp thượng phẩm, cao hơn sẽ là cực phẩm, đột phá cực phẩm chính là Địa cấp hạ phẩm, rồi lấy đó mà suy ra.
Về phần Tương Hàn có đáng giá một vạn nguyên thạch Nhân cấp hạ phẩm hay không, Giang Hàn cũng không rõ.
(phần này tác giả chia cấp bậc nguyên thạch hơi lằng nhằng, theo truyện tiên hiệp bình thường thì chỉ có 4 loại: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, ở đây tác giả còn đặt thêm 3 cấp lớn là Nhân cấp, Địa cấp, Thiên cấp ở phía trước thành ra sẽ có khoảng 12 cấp lớn nhỏ)
Hắn chỉ là một người thành thật nghèo túng, chỉ có thể lấy bảo bối trên người ra bán để duy trì cuộc sống.
"Kiếm tốt!"
"Vũ khí Nhân cấp thượng phẩm, chỉ sợ tìm khắp Thiên Huyền Đại Lục cũng không lấy ra được mấy thanh!"
"Trên người kẻ này mang trọng bảo, còn dám tự mình mua bán, vừa nhìn đã biết chỉ là một tên nông dân chất phác ở xó xỉnh nào đó, chưa rõ thế gian hiểm ác."
......
Chỉ hai phút ngắn ngủi, vô số dân chúng tụ họp tới đây, nhìn qua thần binh lợi khí được Giang Hàn bày trên mặt đất, trên mặt không ít người lộ vẻ tham lam, hận không thể trực tiếp cướp đoạt.
Bảo kiếm Nhân cấp thượng phẩm!
Nếu có thể cướp được, cả đời không lo áo cơm!
"Tinh Dực Minh kiểm tra trị an trên đường, tất cả những người không có phận sự cút ngay!"
Chợt, một giọng nam ngang ngược cuồng bạo truyền đến.
Người vây xung quanh Giang Hàn lập tức tản ra, nhường đường cho sáu tên đại hán đi qua, nam tử thần thái kiêu căng bước tới gần, dừng ở trước mặt Giang Hàn.
【 Lưu Hải】(Nhân cảnh tầng ba)
【 Chương Ngư Ca】(Nhân cảnh tầng hai)
【 Ngã Dục Trảm Thiên】(Nhân cảnh tầng hai)
......
"Ọt ọt! "
Nhìn xem sáu người hùng hùng hổ hổ, Giang Hàn sợ vãi đái, tranh thủ nuốt một ngụm nước bọt.
Đều là cường giả!
Bản thân hắn chỉ là tay mơ mới bước vào Nhân cảnh tầng một, nếu như đắc tội bọn hắn, chỉ sợ chịu không nổi!
"Tê…….."
Khi bọn hắn nhìn thấy binh khí được Giang Hàn bày trên mặt đất, cả đám đều hít một ngụm khí lạnh, trong mắt bắn ra tia tham lam mãnh liệt.
Trong cái trấn giẻ rách này lại có thể nhìn thấy một thanh thần binh?
Vận khí quá tốt!
"Nơi này là chỗ mà ngươi có thể bày quầy bán hàng ?" Cường giả Nhân cảnh tam trọng Lưu Hải thò tay bắt lấy chuôi kiếm, ý đồ chiếm đoạt: "Trước tiên ta sẽ tịch thu vũ khí của ngươi, chờ sau khi ngươi viết giấy kiểm điểm sẽ trả lại!"
Trong khi nói chuyện, hắn chuẩn bị cất thanh kiếm vào túi đồ.
"Hả?"
Sắc mặt Lưu Hải khẽ biến: "Rất nặng......"
Trái lại hắn muốn nhanh chóng cất nó vào Nhẫn Trữ Vật, nhưng mà chủ nhân binh khí này vẫn là người bày sạp, hắn không có quyền lấy đi.
Không chần chờ, hai tay của hắn chộp lấy chuôi kiếm, toàn lực nâng lên, kết quả vũ khí vẫn không nhúc nhích, giống như dính trên mặt đất.
"Bành!"
Giang Hàn một cước đá hắn bay ra sau, giận tím mặt: "Ban ngày ban mặt, dám cướp đồ vật của ngươi khác, các ngươi không biết xấu hổ ư?"
-26!
Nhảy lên con số sát thương nhỏ bé.
Thế giới chân thực, có thể khống chế lực lượng trong một nốt nhạc.
"Ngươi dám đắc tội Tinh Dực Minh chúng ta?"
Những người khác nhao nhao tiến lên, ý đồ bao vây Giang Hàn, nhìn hắn chằm chằm.
Loạn đấu, hết sức căng thẳng.
"Khi dễ người thành thật?" Giang Hàn nổi giận.
Người làm ăn buôn bán chất phác như hắn cũng không nhiều, đám người này có để cho người ta sống hay không?
"Đang khi dễ ngươi đó, thế nào?" Lưu Hải kêu gào: "Ngươi coi mình là ai?"
Bò dậy từ mặt đất, Lưu Hải cười lạnh: "Đắc tội Lưu Hải ta, chưa từng có người nào còn sống mà thoát khỏi Tinh Dực trấn, các huynh đệ, không quản sống chết, ta chỉ muốn kiếm, còn có, mọi người phải cẩn thận một chút, cường độ vũ khí này rất cao, chớ để bị thương!"
"Các ngươi......Các ngươi......"
Giang Hàn nhìn quanh đám người nhanh chóng tới gần, sau khi kinh ngạc ngắn ngủi, khóe miệng chậm rãi cong lên: "Nếu như các ngươi không quản sống chết, vậy thì màn kịch này chấm dứt được rồi!"
Xoay người bắt lấy chuôi kiếm, lợi dụng Thần Huyễn Thiên Biến hóa thành súng tự động, họng súng nhắm ngay đầu một gã đại hán.
"Đoàng!"
-51349!
Viên đạn bay ra khỏi nòng súng, nhảy lên sát thương 5 chỉ số, đại hắn kia còn chưa kịp phản ứng, đầu óc vỡ toang, lập tức ngã xuống đất ngỏm củ tỏi.
"! ! ! "
Nhìn xem một màn này, mấy người Tinh Dực Minh ngây ra như phỗng.
Vũ khí này còn có thể biến hình?
"Chạy mau! "
Quần chúng gần đó điên cuồng chạy thục mạng.
"Ngươi giả heo ăn thịt hổ?" Sắc mặt Lưu Hải trắng bệch.
"Nói bậy!"
Giang Hàn sửa lại: "Ta chỉ là một thư sinh nghèo túng muốn làm ăn nhỏ! "
"Đát đát đát......"
Họng súng khẹt ra lửa, thư sinh nghèo túng thuần thục tiễn từng gã lên đường, sau đó nhặt lấy Nhẫn Trữ Vật của bọn hắn, lấy ra toàn bộ vật đáng giá bỏ vào Nhẫn Trữ Vật của mình.
Đáng nhắc tới chính là, Nhẫn Trữ Vật tân thủ không lớn, nhưng sau vài lần hắn hành hiệp trượng nghĩa, có nhiều Nhẫn Trữ Vật hơn, không gian cũng lớn hơn.
Kiểm kê thành quả một phen, tổng cộng Giang Hàn thu được 10 khối nguyên thạch hạ phẩm, một tấm bản đồ hữu dụng, cùng với rất nhiều vũ khí rác rưởi, đến nỗi hắn lấy ra những vật vô dụng còn lại trả cho dân chúng.
Ăn chút lương khô lấp đầy bụng đói, hắn vừa hấp thu nguyên thạch, vừa tiếp tục con đường trừ gian diệt ác.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài hấp thu hoàn mỹ【 Nguyên Thạch】( Nhân cấp hạ phẩm), +30% kinh nghiệm!
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài hấp thu hoàn mỹ【 Nguyên Thạch】( Nhân cấp hạ phẩm), +28% kinh nghiệm!
......
Giang Hàn cũng không biết thể chất của mình mạnh tới đâu, nhưng hấp thu một viên nguyên thạch hạ phẩm chỉ cần hai, ba giây, có lẽ cũng không thấp.
(dịch giả: từ đoạn này, cấp nguyên thạch mình lược bỏ luôn Nhân cấp cho gọn, khi nào lên cấp mình sẽ chú thích thêm)
Ba ngày sau đó, hắn chỉ bầy quầy hàng ở mấy trấn kế bên, số lượng nguyên thạch kiếm được ngày càng nhiều, đẳng cấp giống như ngồi hỏa tiễn đột phá đến Nhân cảnh tầng bốn.
【 Nhất Giang Hàn Thủy】(Nhân cảnh tầng bốn)
Đẳng cấp: 42
Sinh mệnh: 840000
Công kích: 14678~15158
Phòng ngự: 8760~8760
Kỹ năng:【 Kiếm Thuật Tinh Thông】【 Chiến Đấu Tinh Thông】
Giới thiệu sơ qua: tân thủ có tiềm lực kinh khủng.
......
Có thể nói hiệu quả kỹ năng bị động [Tội Ác] quá nghịch thiên, gần như gia tăng toàn bộ thuộc tính của Giang Hàn đến tình trạng khủng bố.
"Chuyến này không biết nên buôn bán gì."
Giang Hàn mặt ủ mày chau vì khó khăn kiếm sống, trong lòng mang theo nỗi buồn khó tả.
Ba ngày bảo hộ tân thủ đã qua, người khác có thể nhìn thấy bảng nhân vật của hắn, người mang tu vi Nhân cảnh tầng bốn, lại có bảng thuộc tính cao như thế, ai dám ăn cướp của hắn?
Ai!
Đầu năm nay kiếm ăn quá khó khăn...!
Suy nghĩ một lát, Giang Hàn quyết định tiến về thành thị gần nhất.
Thôn trấn chẳng có gì béo bở, những tên du côn kia đều là bọn đầu đất, có lẽ trong thành mới có nhiều chất béo.
Nói đi là đi!
Không do dự quá nhiều, Giang Hàn trèo đèo lội suối, căn cứ vào tọa độ bản đồ, hắn đụng phải một tòa thành thị ở Thiên Huyền Đại Lục.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Bạch Nguyệt thành】!
Dõi mắt nhìn về tòa thành thị rộng lớn ở phía xa, Giang Hàn có thể thấy tường thành nguy nga cao ngất, binh sĩ canh giữ ở cửa thành, người đi đường tấp nập, trong đó có vô số kiến trúc nhà ở, đường đi ngang dọc, trình độ phồn hoa chẳng kém gì thành thị cấp hai ở Vĩnh Hằng.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: có sử dụng đạo cụ【 Lệnh Bài Dối Trá】hay không?
"Xác định!"
Giang Hàn muốn sử dụng lệnh bài để sửa phần giới thiệu.
Hiện tại phần giới thiệu về hắn rất nổi bật, không phù hợp với tác phong khiêm tốn của hắn.
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: mời chỉnh sửa phần giới thiệu sơ qua!
"Thư sinh nghèo túng muốn làm ăn nhỏ!"
......